Thanh Âm Của Em

Chương 19: Chương 19




Dạ Dung Lâm cùng Thịnh Mặc Hàn tạm thời không thể rời đi vì công việc chưa xong. Dạ Dung Lâm lấy di động gọi cho Kha Âm.

Điện thoại có tín hiệu nhưng không ai bắt máy. Anh đành phải nhắn tin cho cô: "Kha Âm, em không cần tức giận, anh xin lỗi, chúng ta nói chuyện được không?"

Tin nhắn gửi đi như đá chìm xuống biển, mãi đến khi tan làm anh cũng chưa nhận được câu trả lời của Kha Âm.

Kha Âm đang lái xe, thấy di động có tin nhắn, liếc qua không dám nhìn tiếp, cô sợ Dạ Dung Lâm nhắn tin chỉ trích mình.

Lúc sau có thêm tin nhắn cô cũng không rảnh tay để xem. Lái xe về nhà, cô để điện thoại ở trên bàn, sau đó lên giường nằm, kéo chăn che kín người, không muốn nghĩ gì hết.

Những lúc tâm trạng không tốt, nếu rảnh cô sẽ đi xa, còn không cô sẽ về nhà ngủ một giấc. Đến lúc tỉnh dậy, tâm tình cũng tốt hơn.

Trước khi ngủ cô còn để điện thoại ở chế độ im lặng, cho nên Dạ Dung Lâm lái xe đến nhà cô, gọi điện không được, nhấn chuông cũng không phản ứng. Nếu không nhìn thấy xe cô trong sân, thì anh còn nghĩ cô đang ở ngoài.

Trước khi rời đi, anh gửi tin nhắn cho Kha Âm: "Em nghỉ ngơi trước đi, chờ sáng mai gặp nhau rồi nói chuyện."

Giờ này thời gian còn sớm, Kha Âm đi ngủ tỉnh lại theo bản năng cầm điện thoại, liền thấy hai tin nhắn của Dạ Dung Lâm.

Nội dung tin nhắn làm cô kinh ngạc, sao anh ấy còn xin lỗi mình? Rõ ràng mình mới là người sai.

Hơn nữa nghe giọng điệu này, dường như là tự trách mình? Kha Âm tâm tình đang buồn bỗng dưng thấy tốt lên, muốn trả lời Dạ Dung Lâm nhưng viết viết xóa xóa nửa ngày cũng không biết viết gì.

Giờ này Dạ Dung Lâm cũng chưa nghỉ, anh còn đang buồn rầu một chuyện. Kim Giác và Ngân Giác ghé lên giường, cuộn tròn vo, thỉnh thoảng đuôi cọ cọ vào chăn của anh.

Dạ Dung Lâm duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve hai đứa. Lúc sau anh cầm điện thoại, đăng Weibo: "Làm sao để theo đuổi bạn gái thành công?"

Dạ Dung Lâm là ai? Vào nghề nhiều năm như vậy, không ai biết bộ dạng anh như nào! Tình sử cũng thế! Nhưng nhìn tác phong làm việc của anh liền biết, có nữ minh tinh muốn tạo scandal với anh, La Hạo sẽ chủ động bác bỏ tin đồn, nói Dạ Dung Lâm là người đàn ông độc thân.

Một nam nhân độc thân giọng nói quyến rũ, cũng đủ để cho nhiều người con gái điên cuồng, mỗi lần đăng weibo, liền có một đám con gái kêu chồng, chồng, sau đó nói các fan khác là tình địch.

Nhưng Dạ Dung Lâm là người kín tiếng, weibo chỉ đều đăng ảnh mèo, một chút tin về công việc, rất ít khi đăng tin liên quan đến chính mình.

Qua nhiều năm, anh chú ý cũng không quá 200 người, nhiều fan nói nam thần của các cô dường như là cán bộ lớn tuổi, tin tức vỉa hè đều không có.

Mà hiện giờ, cán bộ lớn tuổi lại hỏi, làm sao để theo đuổi bạn gái thành công!

Trời ơi, đây là muốn các cô thất tình tập thể sao? Ở đâu ra người cướp nam nhân của các cô!

Vì thế fan kêu gào dưới bình luận, than khóc một mảnh. Đương nhiên, sau khi khóc lóc xong, vẫn bày mưu tính kế cho Dạ Dung Lâm.

Anh cũng xem từng cái một, nhưng hầu hết đều nói.

"Còn phải hỏi? Đương nhiên là dùng giọng nói của anh!"

"Nghe giọng nói của nam thần sẽ mang thai. Anh nói chuyện với người ta nhiều vào, đảm bảo cô ấy sẽ la khóc đòi sinh khỉ con cho anh."

"Nam thần hát cho cô ấy nghe! Anh hát hay vậy a."

Những bài Dạ Dung Lâm hát đều là nhạc phim, chứ không có phát hành đĩa đơn. Nhưng nhạc phim cũng rất hot, nhiều người nghe anh hát mà đã trở thành fan của anh.

"Nam thần, em có tuyển tập bao nhiêu năm qua anh thu âm, file rất lớn anh từ từ tải về, sau đó gửi cho cô ấy, đảm bảo sau ba tập, cô ấy liền yêu anh."

Dạ Dung Lâm cười cười, cho cô xem phim, có khi cô sẽ chọn gương mặt nam chính kia trước.

Cuối cùng, anh chọn một bình luận gần nhất để trả lời: "Dùng giọng nói không được."

Sau khi anh trả lời, bình luận đó được đẩy lên đầu, mọi người đều đọc, sau đó vào phản hồi:

"Nam thần nói giỡn sao? Giọng anh mà không dùng được."

"Em còn chưa thấy ai nói không thích giọng của anh! Ba em lớn tuổi như vậy, còn khen giọng anh êm tai."

"???? Nam thần, anh xác định cô ấy không phải bị điếc?"

"Ta đoán không nhầm thì là người khiếm thị...."

Dạ Dung Lâm tiếp túc trả lời: "Cô ấy đương nhiên không điếc, ngược lại thính lực rất tốt, cô ấy có thể phân biệt được tiếng của động vật, bao gồm hai con mèo nhà anh. Nhưng giọng anh thì không nhớ."

Fan nhìn Dạ Dung Lâm trả lời, ở trong lòng lặng lẽ thắp nên cho anh. Giọng nam thân mê người như vậy! Không dùng giọng thì dùng sắc? Nhưng các cô còn chưa nhìn thấy dung nhan của nam thần.

Nhưng mà, không phải người ta nói, người giọng nói dễ nghe thì nhan sắc cũng đẹp sao? Nếu không may cô gái đó không thích nam thần thì sao? Ai, thật sốt ruột!

Giờ này các fan còn chưa ý thức được, mới đầu các cô còn thực sự ghen ghét người cướp đi nam thần, mà giờ thì tận tâm tận lực giúp nam thần theo đuổi.

Bối Nguyệt Lượng đặc biệt chú ý Dạ Dung Lâm, anh đăng weibo là cô sẽ nhận được thông báo, cho nên toàn bộ quá trình vây xem, cô đều xem không sót.

Cười có chút xấu xa, Bối Nguyệt Lượng bình luận: "Nam thần, nếu không anh học tiếng mèo kêu đi? Nói không chừng cô ấy lại phân biệt được."

Sau khi Dạ Dung Lâm đọc, lại thấy biện pháp của Bối Nguyệt Lượng có khả năng, vì thế anh lấy di động, add số điện thoại của Kha Âm, tìm wechat của cô, wechat của Kha Âm cũng để tên là Kha Âm, ảnh đại diện là một con mèo đáng yêu.

Sau khi gửi kết bạn, Dạ Dung Lâm cũng không nghĩ đến mình quên gửi chứng thực để xác nhận.

Kha Âm cầm điện thoại, thấy âm báo tin nhắn wechat. Bởi vì cô không phân chia công việc với cá nhân ở wechat, cho nên chủ nhân của thú cưng cũng add cô nhiều để hỏi thăm tình hình chúng.

Lần này thấy có người thêm mình, hình đại diện là tranh phong cảnh, Kha Âm còn tưởng là chủ nhân của thú cưng, liền đồng ý.

Dạ Dung Lâm thấy Kha Âm đồng ý kết bạn, thật sự vui vẻ, thầm nghĩ rốt cuộc cô ấy cũng chịu nghe mình nói.

Vì thế Dạ Dung Lâm dựa theo hiến kế của fan, trực tiếp gửi tin nhắn thoại: "Meoooo"

Kha Âm nghe xong, vẻ mặt mơ hồ, nhíu mày, trả lời: "A? Ai vậy?"

Thời điểm Dạ Dung Lâm đọc tin nhắn, chỉ muốn vứt điện thoại đi. Cái này gọi là theo đuổi bạn gái bất thành, anh muốn khóc lớn oa oa oa!

Mấu chốt là, anh còn cảm thấy ngại khi gửi cho Kha Âm như vậy. Dạ Dung Lâm nghĩ nghĩ một chút, lần này anh không dùng giọng nói nữa, mà gõ chữ: "Anh là Dạ Dung Lâm, vừa nãy là mèo nhà anh kêu."

Kha Âm nghiêm túc trả lời: "Không đúng nha. Mèo nhà anh không kêu như vậy." Nhưng cô không gửi đi, cô ý thức được có chút không thích hợp.

Hôm nay cô nhận sai giọng Dạ Dung Lâm nếu gửi như thế, khẳng định anh ấy sẽ cảm thấy chính mình còn không bằng một con mèo.

Vì thế Kha Âm xóa đi, đánh lại: "Ừm anh tìm tôi có việc gì sao?"

Dạ Dung Lâm không trực tiếp trả lời, mà hỏi lại: "Em còn tức giận sao?"

Kha Âm ngơ ngác chớp mắt, cô có tức giận sao? "Tôi không tức giận....."

Dạ Dung Lâm mới không tin, hôm nay cô chạy chối chết như vậy.

"Hôm nay là anh cùng Thịnh Mặc Hàn không đúng, em đừng trách bọn anh nha."

"Anh thật sự không cần xin lỗi...." Kha Âm thật không biết giải thích như nào mới tốt.

Dạ Dung Lâm thấy Kha Âm không thật sự tức giận, vì vậy yên tâm hơn nhiều, thấy thời gian không còn sớm, mà nói trên wechat cũng không rõ,cuối cùng Dạ Dung Lâm hỏi: "Sáng mai, Kim Giác Ngân Giác kiểu gì cũng đi tìm em, chúng ta gặp mặt rồi nói sau."

Nhìn thấy anh gửi tin nhắn, vành mắt Kha Âm nóng lên, Dạ Dung Lâm còn muốn gặp mặt với mình! Chính là việc hôm nay anh ấy không để ý?

Tâm tình kích động, Kha Âm trả lời: "Được."

Sau khi nói chuyện với Kha Âm, Dạ Dung Lâm tìm được bình luận của Bối Nguyệt Lượng, vẻ mặt không còn gì hối tiếc nói: "Học tiếng mèo kêu, dùng không được."

Bối Nguyệt Lượng vẫn còn đang lượn ở khu bình luận, bỗng nhiên thấy thông báo nam thần, cô nàng cao hứng mà muốn nhảy dựng.

A aaaaa, theo dõi nhiều năm như vậy, lần đầu tiên được trả lời nha! Cô phải đi khoe khoang mới được, ừm xem nam thần trả lời gì.

Nhấn vào xem, Bối Nguyệt Lượng phụt cười, ha ha ha, nam thần trong lúc vô ý anh bị bạ lộ sao? Em cùng anh nói giỡn, mà anh làm thiệt nè! Thực sự kêu meo luôn.

Ngẫm lại giọng nói như vậy.... học tiếng mèo kêu, aaaaa rốt cuộc cô gái nào có diễm phúc như vậy! Cô cũng muốn nghe nam thần kêu meo, có bán hay không? Cô con đi đấu giá.

Mà khi Dạ Dung Lâm trả lời, trên mạng lại lần nửa nổ tung.

"Ha ha ha, hiện tại tôi đã biết vì sao nam thần không chia sẻ cuộc sống hàng ngày rồi, bởi vì sự đáng yêu ngốc nghếch sẽ bị lộ...."

"Nam thần kêu mèo sẽ như thế nào? Mị hoặc tới mức nào?"

"Nhất định nam thần kêu không tốt! Nào, anh ở trên weibo đăng video cho bọn em xem rồi quân sư cho anh."

Dạ Vạn Nham* vốn dĩ còn đang đau lòng vì không theo đuổi thành công, mà trên mạng lại bị fan dùng dao đâm cho bao nhiêu nhát, thật sự muốn ngã không dậy luôn. (Trong bản gốc tác giả viết là Dạ Vạn Nham,nên mình vẫn để nguyên theo bản gốc dù theo logic thì phải là Dạ Dung Lâm.)

Hơn nữa cái gì mà ngốc nghếch? Đáng yêu?

Cất điện thoại đi, từ lần sau anh sẽ không bao giờ tìm mấy đứa này nữa, một đám này còn không đáng tin bằng La Hạo.

La Hạo đang ở nhà hắt xì mấy cái, xoa xoa mũi, không biết ai đang chửi thầm mình.

La Hạo đặc biệt theo dõi Dạ Dung Lâm, thấy anh đăng weibo, còn có trả lời bình luận, anh ta thầm nghĩ, tên đàn ông này đúng là không cứu được nữa rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.