Thánh Đế Ma Thần Hệ Thống: Thánh Đế Chi Đạo

Chương 73: Chương 73: Luân hồi thần chết!




….

Xung quanh bãi chiến trường, có thể thấy rằng vùng trời tối sầm lại!

Sau đó hiện ra mấy cái vòng không gian!

Hơn mấy nghìn, mấy vạn binh lính dùng để hi sinh từ cổng dịch chuyển Terminus lần lượt hạ cánh và đăm đăm nhìn đám luân hồi giả!

Từng đầu chất lượng cực cao hạng nặng bộ binh mặc áp giáp đặc chế cực dày, và sở hữu mỗi tên một khẩu đại liên cực mạnh!

“ Sử dụng thẩm định nhanh...mau sử dụng thẩm định!” Một tên luân hồi giả bừng tỉnh giật mình vội vàng nhìn qua tên cao thủ luân hồi hô!

“ Tên: Hoắc Ma

Chức nghiệp: Viễn cổ cửu thế ma thần, Lich God ( ngụy), bậc thầy cách đấu pháp sư, khống chế bậc thầy pháp sư!

Cấp: 350

Lực chiến:??? vô pháp đánh giá, chênh lệnh quá xa!

Máu:??? Vô pháp đánh giá, chênh lệch quá xa!

Tấn công:????”

Kỹ năng:???

Thiên phú:???

Huyết thống:Viễn Cổ Cửu thế ma thần, Saiyan tà thần ( Saiyan huyền thoại), huyết tộc, vương slime,Khổng lồ rinne sharingan...”

Vừa hiện ra một bảng thông tin, tên luân hồi giả đó lập tức ngẩn người trừng khẩu ngốc đứng hình lặng thinh!

“ Chỉ số của hắn như thế nào?? Này…” Luân hồi giả này thấy tên giám định kia đứng hình liền vội hô!

“ Không giám định được, chỉ số chênh lệch quá cao!”

….

“ Hãy thấy vinh dự khi được làm bia thử chiêu của ta nhé, lũ tạp chủng! Vĩnh Hằng Tsukyomi!”

Sau lưng hai cái ma thần cánh to lớn Rinne Sharingan biến thành Magekyo Rinne Sharingan, hiện ra kỳ dị đồ án đem toàn bộ khu vực nhuộm đỏ!

Thì lần lượt luân hồi giả đôi mắt biến thành Sharingan dáng vẻ ngơ ngác đứng đó, kẻ nhận ra may mắn nhắm mắt và dùng thanh tẩy thoát được khống chế thì lại bị binh lính giết chế!

Tầm một giây sau, hầu như toàn bộ còn đứng ngơ ngác lấy luân hồi giả đều như cái xác mất hồn ngã xuống!

Cứ như thế, toàn bộ luân hồi giả cứ như thế chết, chết nhanh đến mức không thể sử dụng bất kỳ kỹ năng vẫn gây 1 sát thương cho hắn!

….

Khu xuyên việt giả, toàn trường ngây ngốc như phỗng!

“ Cứ..như thế liền chết??”

“ Hình như là thế”

“Có hơi mạnh quá...chỉ số của hắn liền như cao cấp giám định cũng chỉ giám định ra da lông, không...da lông cũng chưa tới!”

“ Làm sao đây?”

“ Vào nhị thứ nguyên phải tránh hắn chứ sao nữa?”

“ Nhưng..”

“ Tiểu tử ta biết ngươi muốn nói gì..nghe ta nhường đi hắn không phải là chúng ta có thể chống lại, nếu không kết cục liền như bọn họ!” Nói xong tên xuyên việt giả này chỉ chỉ trong màn hình nằm đất luân hồi giả!

“ À...ta hiểu rồi!”

“ kiểu này chắc phải đi mấy cái không có tên vị diện mất!”

“ Ít ra còn có cơ hội lên lv, muốn chết vào nhị thứ nguyên nổi tiếng đi là chết!”

…..

Lạnh lẽo, Hoắc Lân khinh thường hừ một tiếng nói:” Luân hồi thần, ta biết ngươi đang nhìn, có thể hiện hình!”

Thì trong hư không, xuất hiện một lão già râu tóc bạc phơ, nhìn trông rất dữ tợn của đám yêu tinh râu xanh!

“ Tiểu bằng hữu, chúng ta làm hòa như thế nào?” Lão già này vuốt râu nói ra!

“ Nếu vẻn vẹn có như thế nhìn có thể chết ý niệm này đi! phong thần lệnh!” Lập tức không nhiều lời, Hoắc Lân liền thả ra một cái kim sắc lệnh bài!

“ Không ổn…!” Thì từ lão già này cảm thấy, trong người mình thần lực tín ngưỡng lực liền không thể điều động, lập tức liền tạo khoảng cách ngưng trọng nhìn hắn!

“ ngươi từ đâu lấy ra thứ này?”Lão ta hoảng sợ kinh nghi nhìn hắn!

“ Kẻ chết không cần biết quá nhiều!” Hoắc Lân thuấn di tới vung nghịch thiên ma kiếm hướng phía lão chém tới!

“ Dù mất đi thần lực nhưng lão cũng không có dể ăn như vậy!” Lão triệu hồi mình bảo mệnh thần khí ra che chắn trước người!

Nhưng ngay sau đó bị ma kiếm đâm thủng!

“ Cái gì…? Không thể nào! Lại là thần khí??” Lão ta liền thấy mình phòng thủ thần khí bị phá hư liền vứt bỏ và kinh nghi nhìn hắn, dù sao lão ta thấy thanh ma kiếm đó có thể phá nát các quy tắc ảnh hưởng mà không hề khó!

“ thứ chưa biết còn nhiều lắm …. tội thần!”

“ Hừ..vậy ngươi đã biết!”

“ Không sai, ngươi cử luân hồi giả đi khắp vị diện để suy yếu các thần khác, hút lấy tính ngưỡng về cho ngươi xài mà trả lại họ bằng những món đồ chơi nhỏ, lại kích động tranh đấu bằng tử vong uy hiếp, nghĩa là sau này vừa có thủ hạ mạnh lại vừa được khôi phục a, một tiễn song điêu a! Thứ này ta đều biết!” Hoắc Lân nhìn hắn chầm chậm trả lời!

“ Quả nhiên, không hổ thần tuyển giả, đầu óc cũng hết sức phi thường đây! Lão già ta tự nguyện cảm thấy không bằng!” Lão già đó giả ra một cái hài hòa nụ cười, sau đó âm trầm nhìn hắn nói:” Bất quá ngươi phải…!”

Dựa theo thời gian trôi qua, lão ta nắm được lại một ít thần lực,,,,nhưng chưa kịp xử dụng thì một cánh tay màu đen trực tiếp từ cơ thể lão đâm sâu vào!

“ Đến suy nghĩ của ngươi ta cũng biết đấy lão già, thật sự ta chỉ ban cho ngươi một chút hi vọng, thì ngươi đắc ý coi thường ta đầu óc, nhưng thực sự thì ngươi chỉ là một con chuột nhảy nhót trong mê cung mà thôi! “

“ Ngươi…!” Lão thấy trong người, từng phần thần lực đang lần lượt bị Hoắc Lân rút đi, lão ta giận lắm, giận không chỗ phát tiết nhưng không dám vọng động, dù sao thần lực hắn đang bị phong ấn!

“ Tức giận chứ gì? m hiểm là ta bảng hiệu, không kém ngươi dùng chiêu trò đem các thần khác suy yếu rồi hấp thu đâu!” Hoắc Lân dùng thánh đế ma thần quyết hấp thu đến càng nhiều thần lực!

Còn lão thì đứng đấy không động đậy!

Thì suy ngẫm, cứ như thế thì sớm muộn thần lực cũng bị thằng này hút hết, lại cần một khoảng thời gian để lấy lại quyền sử dụng, phải làm sao đây?

Phải rồi, nếu như là cách này thì có vẻ…

Nghĩ xong lão ta lập tức dùng một cái quyết tuyệt ánh mắt và gồng lên!

Đem mọi nguồn hủy diệt năng lượng khác mà lão đã tích toàn bộ dồn nén vào Hoắc Lân!

“ Hừ...thật nghĩ ta trẻ thiếu thốn kinh nghiệm à? Coi phim nhiều rồi vụ này miễn tác dụng nhé!” Hoắc Lân đem số năng lượng nhận được vận chuyển vào trong ma thần quân cờ,

Sau đó, hắn triệu hồi nhiều hơn xúc tu đâm vào từng ngọn da thịt, thẳng vào tận đan điền, trái tim, bộ vị chưa nhiều thần lực của lão rồi nói:” Vĩnh biệt nhé lão già, số thần lực này tiện nghi ta rồi, à quên đừng nghĩ nó sẽ tấn công ta, ta có vật chứa nên đừng nghỉ ta sẽ bị phản phệ!”

“ Ngươi..ngươi..!” Lúc này lão phát hiện mình đi một nước cờ sai, sau đó liền hối hận không thôi, biết thế là để dành sức tạo ra một cái phân thân trốn chạy!

Nào ngờ bản thân mình quá ngu xuẩn, càng già càng hồ đồ!

Không lâu, lão già này càng lúc càng già hơn, da thịt nứt vỡ không một tia huyết sắc mà trở thành cái xác khô héo đi và tan thành bụi!

Hoắc Lân thu hồi xúc tu của mình khinh thường nói:” Ta sẽ về luyện hóa đống thần lực này, cảm tạ ngươi và số năng lượng kiến thức của ngươi rồi!”

Vươn tay, Hoắc Lân liền bắt lấy linh hồn của lão đang suy yếu ngo ngoe chạy trốn!

Linh hồn của lão muốn xin tha thế nhưng hắn liền vô tình bóp, hấp thu những kiến thức ký ức rồi xóa bỏ linh hồn lão!

“ Xin lỗi nhưng mầm họa ta sẽ không để lại!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.