Việt Tông sáng sớm hơi chút náo động, Ngô Ngạn, Xuân Mai tổ chức trắc thí linh lực của mấy hài tử Thạch gia rồi chiếu theo kết quả mà phân phối tới các sơn.
Thi Nguyệt, An Nhiên dắt tay Thu Mai tung tăng đi theo vừa tham quan vừa nghịch ngợm vui vẻ, Thi Nguyệt đã trở lại bình thường nên phu phụ Tiêu Mạt trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều.
Gióng đứng trên khoảng sân chủ sơn, mắt nhìn bao quát cả sơn môn
- bao giờ các ngươi đi??
- chủ nhân, sau chuyện của Việt tông sắp tới chúng tiểu nhân sẽ đi.
- ưm, cũng tốt
- chủ nhân, người không muốn biết vì sao sao?
- nếu ngươi muốn cho ta biết, ta Sẽ nghe.
Tiêu Mạt nhìn Gióng suy ngẫm nhưng vẫn quyết định không nói, Gióng thấy vậy cũng không cố để tìm hiểu làm gì, đã dùng thì không nên nghi ngờ, nếu nghi ngờ thì ngay từ lúc bắt đầu đừng dùng.
- hử... Đây là??
Gióng lẩm bẩm, vì trong tiềm thức có chút rung động.
- chủ nhân có chuyện gì sao?
Tiêu Mạt hơi nghi hoặc hỏi.
- có chuyện vui.
Gióng cười nói, vì tìm ra nguyên do thì ra là ở tháp báo thiên, Gióng phất tay, tháp báo thiên từ trong người Gióng bay ra xoay một vòng trên không trung rồi hoá lớn rơi xuống sân, khiến mặt sân rung nhẹ.
Tiêu Mạt được nghe kể về tiểu tháp này khi Thi Nguyệt được đưa vào đó nhưng giờ thấy tận mắt thì vẫn khiến hắn ngạc nghiên không thôi, tiểu tháo cổ xưa nó dường như khiến không gian bao quanh của nó trở nên rối loạn.
- các ngươi ra đi.
Gióng nói chờ đợi, bát yêu bế quan cũng một thời gian rồi nay có dấu hiệu đã xong, hẳn nhiên đã hấp thụ xong, Gióng khá tò mò là họ có gì thay đổi không.
Tiêu Mạt không rõ Gióng nói tới ai, nhưng thấy Gióng có sự mong đợi như vậy thì cũng trở nên hiếu kỳ.
Từ Tiểu Báo thiên tháp, cánh cửa tầng hai chợt loé, bát yêu từng người bước ra, dẫn đầu là Lý Thông với thân kim y sau là Hắc Tuyên hắc y quen thuộc, Tiểu Thanh thanh y uyển chuyển, sát phía sau là ngũ yêu Thức Hiên sơn.
Gióng đánh giá từng người, từ khí tức trạng thái đều có phần nồng hậu hơn trước xem ra thu lợi không ít. Tiêu Mạt cũng đánh giá mấy người này, hắn cảm thấy kinh hãi vì hơn nửa số người trong đó hắn không nhìn ra được chân thực tu vi, đặc biệt hơn khi đôi mắt của bạch phát hắc y nam tử lướt qua hắn cảm giác như mình trần trụi “ nam tử tóc bạc này không lẽ là người Thu Mai nhắc đến?? Đường chủ Sát Đường...”
Bát yêu đánh giá xung quanh đôi chút, mọi thứ không khác biệt so với trước, tuy biết thời gian trong ngoài khác biệt nhưng vẫn có chút cảm khái, bát yêu thấy phía trước một thân ảnh quen thuộc đang mỉm cười nhìn mình thì cung kính hành lễ:
- công tử...
- công tử...
- tốt, trở về là tốt, nào lại đây cho ta thấy các ngươi có gì??
Gióng gật đầu, nói rồi cất bước tới ghế đá, mấy người nhìn nhau bước sát theo sau.
Gióng ngồi nhìn từng người, rồi hướng Lý Thông hỏi:
- ngươi báo cáo sơ qua tình hình đi.
Lý Thông vẫn một thân hình to béo, người khoác một chiếc áo choàng hờ để lộ cái bụng béo, cổ đeo chiếc vòng vàng lớn, nghe hỏi liền cúi người bẩm:
- công tử, các phương diện đều có chuyển biến đáng kể, ba người chúng ta cùng Đường Tam đã đặt chân vào Bán Thần, những người khác đã tới Nguyên Anh hậu kỳ, hơn nữa huyết mạch cũng tăng cao một tầng.
Thất yêu nghe vậy cũng mỉm cười, cảnh giới đột phá nhưng thay đổi phẩm chất huyết mạch càng đáng nói hơn, yêu thú có huyết mạch cao tu luyện càng tốt hơn.
- oh! Cảnh giới đề thăng không tệ, quan trọng là huyết mạch thay đổi, không biết là có gì khác lạ không??
Gióng nghe vậy gật đầu, sự biến đổi của họ khiến Gióng hài lòng vì nó phù hợp với hoàn cảnh bây giờ, dù sao sắp tới cũng có cuộc viếng thăm của các tông môn.
- công tử... À mà vị đạo hữu này là...?
Lý Thông đánh giá Tiêu Mạt hỏi, những người khác cũng nhìn theo, sự hiện diện của Tiêu Mạt họ cũng để bọn họ nghi hoặc từ lúc đầu.
- người mình cả, không sao đâu. Các người làm quen chút đi, đây là Tiêu Mạt người mới, còn Tiêu Mạt đây mấy đường chủ vừa mới kết thúc bế quan.
Gióng cười hơi giới thiệu một chút, Tiêu Mạt nghe vậy thì hướng mấy người trước mặt hành lễ:
- tại hạ Tiêu Mạt ra mắt các vị đường chủ đại nhân.
- thì ra người một nhà, rảnh rỗi làm vài chén để thân lại càng thân thế nào??
- tất nhiên, tại Hạ sẵn sàng phụng bồi ah..
- ta là...
- ta là...
...
Hai bên chào hỏi qua lại, đánh giá lẫn nhau, thấy cảnh giới đối phương không sai biệt nên đều khách khách khí khi.
- đại ca... Ngươi trở lại rồi!
Thanh âm từ xa vang lại, rồi hai bóng người từ xa bay tới hạ xuống sân trước đại sảnh nghị sự đường.
- đại bá...hắc hắc..điệt nhi đang không biết kiếm rượu ở đâu đây, Rượu Ngô huynh có chút không phù hợp.
Người tới là phụ tử Thạch Sanh, Khải cười nói.
- hahaha.. Thạch đệ, điệt nhi ngươi nói vậy không sai ah, ngươi phải uống rượu của ta mới tốt, xem nào ừm xem chừng phải cho ngươi rượu mạnh hơn.
Lý Thông thấy hai người cũng vui vẻ mà nói.
- công tử...
- công tử..
Thạch Sanh, Khải Đức sau khi cười nói chào hỏi mấy người thì hành lễ với Gióng.
- uh! Ta đang định xem bọn họ có gì thay đổi, vừa hay các ngươi tới cùng xem luôn.
- vâng, công tử.
Thạch Sanh đáp lời, ngồi xuống bên cạnh Gióng, Khải Đức đứng sau lưng hắn cũng hứng thú không ít.
- công tử, phu nhân cùng những người khác cũng tới rồi.
- vậy chờ mọi người tới luôn thể.
Thạch Sanh cười nói, Gióng gật đầu việc này cũng không tránh khỏi, bát yêu vừa bế quan đột phá xong khi tức tản phát không lạ sao được.
Hậu hoa viên, Thanh Hà nhìn nhị nữ đệ tử đối luyện trong sân, thi thoảng chỉ dậy đôi chút, nhị nữ không tệ khiến nàng khá hài lòng.
- ồ, khí tức này... Mới mấy ngày họ mạnh lên không ít.
Thanh Hà hướng thần thức ra phía ngoài, những khí tức cường hãn vừa xuất hiện khiến nàng chú ý, phát hiện là bọn người Lý Thông thì khiến nàng kinh ngạc.
- hôm nay tới đây thôi!
- sư phụ sao vậy??
- Lý Đường chủ và mấy vị đường chủ khác đã trở lại, chúng ta ra gặp gỡ chút.
- vâng, sư phụ.
Nhị nữ vâng lời dừng lại, mỗi bên tả hữu theo Thanh Hà bước ra ngoài...
Khu vực dành cho những đệ tử, Ngô Ngạn, Xuân Mai sau khi Trắc thí những hài tử Thạch Gia liền điều phối chúng đến các đường sơn phù hợp.
- Thu Mai tỷ, không ngờ Thi Nguyệt lại là biến dị Phong linh căn, sau này ắt thành cường giả một phương ah.
Xuân Mai cười nói, qua Trắc thí vừa rồi thì ngoài An Nhiên hoả linh căn đã dược dự trù từ trước thì Thi Nguyệt khiến mọi người kinh hãi nhất ah, đương thời biến dị linh căn hiếm gặp ai cũng biết.
- cường giả hay không ta cũng không mong lắm, ta chỉ mong nó có cuộc sống bình an vui vẻ là được.
- bình an vui vẻ, muốn được vậy cũng cần có lực lượng mạnh, phong linh căn...nếu Hắc đường chủ biết được hẳn phải rất kinh hỷ.
Xuân Mai, ngẫm nghĩ nàng cũng từng mong có một cuộc sống như vậy nhưng ở tu chân giới này nó không đơn giản như vậy nhất là với thân nữ nhi, nàng thở dài nhắc đến phong linh căn khiến nàng nhớ đến Việt Tông cũng có một người như vậy.
- muội nói tới Hắc Tuyên đại nhân đó sao??
Thu Mai nghi hoặc việc nhi nữ của mình sao lại liên quan tới vị đại nhân này, khiến nàng thêm phần tò mò với người này.
- đúng, Hắc Tuyên đại nhân là một trong những vị đại nhân đi theo công tử đầu tiên, hơn nữa đại nhân lại là cường giả biến dị phong linh căn ah.
Xuân Mai tấm tắc không thôi, người ta nói đơn, dị linh căn hiếm gặp nhưng ở cạnh công tử nó lại trở nên không quá hiếm như vậy.
- phong linh căn biến dị?? Không ngờ lại như vậy...
Thu Mai nghe vậy cũng có cảm giác kinh ngạc, những người bên cạnh chủ nhân đều khiến người khác có cảm giác nhận thức của mình bị sai lệch.
- hử... Đây là...
Hai người nghi hoặc nhìn về phía chủ sơn, nơi đó phát ra những khí tức cường đại.
- Thi nhi con ở lại đây, mẫu thân có việc phải đi.
- dạ...
Thu Mai dặn dò Thi Nguyệt, toan nhanh chóng trở về chủ sơn, người tới thù hay bạn nàng không biết nhưng nàng phải ở cạnh chủ nhân lúc này.
- gượng đã, Thu tỷ không cần lo lắng, đó là các vị đường chủ, hẳn là họ mới kết thúc bế quan.
Ngô Ngạn ngăn lại nàng nói, khí tức mới xuất hiện này tuy có phần lạ lẫm nhưng cũng có điểm quen thuộc.
- hẳn là vậy, chúng ta cũng trở lại gặp các vị đại nhân chút.
Xuân Mai giao phó các việc còn lại cho chấp sự, nhìn hai người nói.
Chủ sơn, Gióng nói lại sơ qua những chuyện sảy ra khi bát yêu bế quan khiến họ ngạc nghiên, không ngờ mấy ngày qua có nhiều chuyện sảy ra như vậy.
- Minh Minh..
- mẫu thân..
Thanh Hà bước tới cười gọi, Gióng vẫy tay đáp lời. Thanh Hà ngồi xuống bên cạnh xoa đầu Gióng nhìn mấy người Lý Thông nói:
- Lý Đường chủ các vị đã trở lại, xem chừng lần này các vị ai cũng có thu hoạch không nhỏ.
- Bái kiến phu nhân
-..
-...
- phu nhân, lần này quả thật chúng ta có chút thu hoạch hahaha....
Mọi người vấn an Thu Mai đôi chút, Lý Thông cười nói vui vẻ, tu đạo đằng đẵng bước thêm một bước trời xanh biển rộng.
- sư phụ, lão nhân gia người đã về ah... Ta mới xuất một lò tửu mới, đang lo thiếu người kiểm định đấy.
Người chưa tới tiếng đã tới, Ngô Ngạn ngất ngưởng mặt đỏ gay xuất hiện, phía sau hắn là nhị nữ cùng hai nữ hài.
- sư phụ, các vị đại nhân tốt..
- các vị đại nhân tốt...
-...
- cái đó để sau đi, Oh đây phải chăng là cháu gái của ta?? Lại đây đại bá xem nào..
- ách...
- An Nhiên muội tới đi, đó là sư phụ Ngô ca cũng là đại ca của nghĩa phụ muội ah.
Ngô Ngạn vỗ vai An Nhiên cười nói, có thêm một vị muội muội khiến hắn cũng trở nên vui vẻ vì từ trước tới nay hắn lưu lạc một mình nên cái cảm giác gia đình hắn ngỡ đã quên.
An Nhiên gật đầu tiến lên phía trước, Thi Nguyệt thấy vậy che miệng cười nhưng thấy Tiêu Mạt ra hiệu cũng ủ dột theo sau.
- An Nhiên ra mắt đại bá và các vị đại nhân..
- Tiểu nữ Thi Nguyệt gặp qua các vị đại nhân.
Nhị nữ nhu lệ, lễ phép hành lễ. Tám người cũng có phần thích thú nhìn hai tiểu nữ hài dễ thương, một người trong đó lại là đệ tử của công tử con gái của Thạch Sanh, địa vị không thường ah.
- tốt
- tốt
- tốt, lần sau nhớ gọi ta là sư mẫu..
- ta cũng là sư mẫu ah...
- ách... Nhị vị sư mẫu hảo.
- này chưa gì đã bắt chẹt cháu gái ta??? Muốn là sư mẫu thì phải có quà gặp mặt đúng không An Nhi??
- quà tất nhiên sẽ có...
- hi hi hi...
- ha ha ha...
Tiếng cười đùa rộn ràng, khắp sân lớn, chủ sơn có thêm tiểu nữ hài khiến nhiều người vui vẻ.
- Hắc huynh, ta có tin tốt cho huynh này.
Xuân Mai, nhìn Hắc Tuyên nháy mắt nói. Hắc Tuyên thường này ít nói lạnh tanh, nhưng lúc này cũng cười vui vẻ đùa:
- có tin gì vậy, Tiểu Mai?? Không lẽ ta cũng có cháu gái tới ha ha ha..
- cũng không sau biệt lắm, đảm bảo huynh đủ kinh hỷ...
- chuyện gì???
- Tiểu nữ hài Thi Nguyệt này chính là biến dị phong linh căn ah.
- cái gì...?
Hắc Tuyên nhìn chăm chú Thi Nguyệt, thân ảnh hắn như một cơn gió biến mất, vòng quanh thân của Thi Nguyệt tàn ảnh của hắn như thực thể nhìn Thi Nguyệt chăm chú.
Thi Nguyệt nhìn mấy hư ảnh giống nhau như đúc kinh ngạc, Tiêu Mạt nhìn thấy có chút ngỡ ngàng vì đó không phải như thật phân thân của hắn mà đó chỉ đơn giản là tàn ảnh đọng lại do sự dịch chuyển quá nhanh.
Những người khác nghe Thi Nguyệt là biến dị linh căn cũng trở nên bất ngờ, khi không lại xuất hiện, phong linh căn loại linh căn mức độ không thường thấy ở tu chân này.
- tốt, một phong linh căn, hài tử có muốn làm đệ tử của Hắc Tuyên ta không?? Làm chủ nhân của phong trong thiên địa này.
- ách chuyện này...
Thi Nguyệt có chút ngập ngừng, Hắc Tuyên cả người trôi trên không gian như một chiếc lá, phiêu du xung quanh cô bé, thanh âm như uyển chuyển.
- Thi nhi, còn không Bái sư??
Thu Mai nhẹ giọng nhắc nhở nhi nữ của mình, ở tu chân này ngàn đạo không bằng một hợp, trăm sông nhưng chỉ một lối về tu đạo dù rằng đều đích đến nhưng người hướng dẫn phù hợp không phải dễ kiếm.
Thi Nguyệt nghe mẫu thân nhắc nhở, lại nhận cái gật đầu từ Tiêu Mạt, Thi Nguyệt tiến tới nhận tách trà từ tay mẫu thân, tiến tới trước Hắc Tuyên liền quỳ xuống dập đầu bái:
- Tiểu nữ Thi Nguyệt, cầu người nhận làm đệ tử, nguyện hết lòng tu đạo, hiếu kính người như phụ mẫu thân sinh.
- tốt tốt... Ta nhận...
Hắc Tuyên vui vẻ nhận tách trà từ đôi bàn tay nhỏ mà uống cạn, miệng không ngừng cười.
- chúc mừng Hắc gia ah, nhận được cai đồ
- chúc mừng Hắc gia...
- chúc mừng ngươi...
- phải ăn mừng ah...
Từng người chúc tụng rôm rả, Hắc Tuyên đắc ý cười đáp lễ, Tiêu Mạt Thu Mai cũng chắp tay nói đôi lời gửi gắm nhi nữ, Gióng cười cười cũng cảm thấy vui thay tu đạo một đường Gióng hy vọng những người bên cạnh có được sự vui vẻ vì nó một phần nào sẽ vơi đi gánh nặng trên vai.