Lâm Thanh Khải không hề đắn đo suy nghĩ: Một người có thể trốn bên ngoài nghe lén người khác làm tình cùng nữ sinh, thì có thể đơn thuần đến mức nào?
Hắn nâng chân, nhấc giày đẩy cửa hé ra một chút.
Tưởng Linh giật cả mình, ngẩng đầu nhìn thử vào bên trong. Ánh sáng tờ mờ, Lâm Thanh Khải mặc một cái áo sơ mi màu đen, ngồi nửa dựa vào ghế. Vẫn là một bộ dáng thanh đạm, nhưng khóa quần đã sớm bị mở toang, một cây gậy thịt cực đại chen lấn giữa hai chân, huyết mạch đan xen đầy mặt trên, còn có một lớp lông uốn cong bên dưới.
“Lại đây.” Tiếng nói của hắn bị tình dục khống chế thật sự rất mê hoặc.
Cổ họng Tưởng Linh run lên. Nàng cứng người nhìn hai bàn tay của Lâm Thanh Khải đặt giữa hai chân, thon dài sạch sẽ, không nhanh không chậm xoa xoa gậy thịt kia.
Lý trí muốn nàng chạy trốn, nhưng chân lại giống như bị dính chặt trên mặt đất, không thể động đậy.
“Lại đây.” Lâm Thanh Khải híp mắt, nhắc lại một lần nữa.
Tưởng Linh chậm rãi đứng dậy. Tầm mắt Lâm Thanh Khải nhìn nàng từ trên xuống dưới liền đổi thành ánh mắt hài lòng, đợi nàng đi từng bước nhỏ lại gần.
Áo khoác trên người nữ hài cũng không giấu được bộ ngực căng tròn phía trước, làn da vùng cổ non mịn, xương quai xanh rất đẹp. Nhìn liền muốn gặm cắn, muốn chọc dương vật vào mà chơi cho đã.
Động tác tay trái không khỏi nhanh hơn, giữa môi mỏng bật ra một tiếng thở dốc.
Tưởng Linh bị âm thanh này của hắn chọc cho hai tai đều nóng bừng, thậm chí còn có thể ngửi được một mùi hương khác thường trong không khí.
Vừa mới tới gần, cằm liền bị hắn dùng sức nắm, lòng bàn tay Lâm Thanh Khải lướt qua một vòng trên môi nàng: “Đã liếm qua người nào chưa?”
Tưởng Linh lắc đầu.
Tất nhiên Lâm Thanh Khải cũng không hoàn toàn để ý đến đáp án này, lòng bàn tay nóng bỏng trượt theo phía sau cổ nàng, đỡ cái ót, áp đầu nàng xuống gần dưới háng hắn.
Tưởng Linh theo bản năng muốn tránh đi.
“Không muốn?” Lâm Thanh Khải ách giọng cười nhẹ.
Hắn dùng chân khép cửa. Tay buông côn thịt ra, kéo váy dài của nàng lên, ngón tay chui vào trong váy tìm kiếm, lập tức sờ đến quần lót đã sớm ẩm ướt của nàng: “Đã ướt thành như vậy, có ngứa không?”
Đầu ngón tay nam sinh nóng rực, cách quần lót chọc vào giữa hai chân của nàng, còn cố ý xoa nhẹ vài lần.
Tưởng Linh a ra một tiếng nho nhỏ, hai chân mềm nhũn, cánh tay bám ở trên vai hắn. Chính nàng cũng chưa từng làm như vậy với nơi đó.
Lâm Thanh Khải ngẩng đầu, một mặt thưởng thức biểu tình ẩn nhẫn của nàng, một mặt tiếp tục giữ động tác. Kỹ xảo trên tay hắn thuần thục, chọc giữa hai chân chỉ là thoáng trêu chọc, nhưng cả người Tưởng Linh đã mau chóng xụi lơ. Nàng run run rẩy rẩy muốn ngăn lại, liền kêu tên của hắn: “Lâm Thanh Khải.”
Lâm Thanh Khải có chút ngoài ý muốn, ngưng giọng hỏi: “Biết tôi hả?”
Tưởng Linh cắn môi dưới gật đầu.
Ánh mắt thiếu nữ không lừa được người, không biết vì sao lại xuất hiện tia khủng hoảng, còn trộn lẫn chút dục niệm, nhưng dù thế nào cũng không thể che giấu được mê luyến ở nơi sâu nhất. Lâm Thanh Khải là một tay già đời, tự nhiên đoán được: “Thích tôi à?”
Tưởng Linh không biết đáp lại như thế nào, nhìn hắn dường như muốn cầu cứu. Lâm Thanh Khải đại khái cũng nhận ra chính mình vừa rồi đã hiểu lầm. Chỉ có người chưa từng bị người khác chạm tới mới có thể non nớt như vậy. Hắn cười cười, một phen kéo người nàng xuống.
Tưởng Linh ngã ngồi ở trên đùi hắn, nước mắt liền chảy xuống.
Côn thịt nóng hổi nguy hiểm để giữa hai chân nàng, hình như nó còn giật giật hai cái, làm nàng sợ đến mức không dám động, muốn dịch ra sau, tránh đi nó.
“Đừng nhúc nhích.” Lâm Thanh Khải cởi áo khoác của nàng ra.
“Sẽ không thao em. Tôi cứng đến không chịu nổi, làm tôi bắn ra là được.”
Tưởng Linh mặc một cái áo len nhỏ dệt kim hở cổ, bên trong chỉ mặc mỗi áo ngực. Lâm Thanh Khải cởi bỏ nút áo len dệt kim, cách lớp áo ngực xoa ngực nàng.
“Vú thật là lớn.” Hắn giương mắt nhìn Tưởng Linh.
Tưởng Linh lại tránh đi tầm mắt của hắn. Tay Lâm Thanh Khải tăng chút sức lực vuốt ve, côn thịt cũng cách quần lót chọc vào giữa hai chân của nàng, nghe nàng nhỏ giọng nức nở, hạ thân càng ngày càng trướng.
Giữa hai chân Tưởng Linh tê đến không chịu nổi. Hắn thật là thô, nóng đến mức khiến nàng khó chịu muốn chết. Một lớp vải dệt lại giống như không hề tồn tại, vẫn cảm thấy giây tiếp theo hắn có thể trực tiếp chọc vào. Chỗ ở sâu bên trong bỗng nổi lên một cảm giác ngứa ngáy xa lạ, môi âm hộ mấp máy rồi run rẩy mấy lần.
“Thật dâm đãng.” Lâm Thanh Khải mạnh mẽ thúc eo vài lần. Tay chui vào trong áo của nàng, vòng đến mặt sau cởi bỏ áo ngực.
Tưởng Linh cuống quít đè lại áo ngực sắp rớt xuống: “Đừng......”
“Để tôi hút núm vú cho em.” Lâm Thanh Khải nói ra câu này mặt không chút biến sắc. Đầu ngón tay của hắn cọ xát trên người nàng, giống như dụ dỗ: “Thoải mái không?”
Tưởng Linh muốn lắc đầu, chỉ cảm thấy bị côn thịt của hắn trêu chọc càng ngày càng ngứa. Chân mày của nàng nhíu chặt, ngón tay cũng bắt đầu cuộn lại.
“Muốn cao trào rồi sao?” Lâm Thanh Khải ngoài ý muốn hạ mắt, hắn cong môi, không màng nàng ngăn cản, tay ở bên trong áo lần mò, cầm lấy bầu vú của nàng, dùng ngón tay cái trêu chọc đầu vú.
Đầu vú của Tưởng Linh cực kỳ mẫn cảm, ngày thường khi tắm kể cả bản thân đụng tới cũng sẽ tê tê. Bị hắn chơi đùa như vậy, trực tiếp tê tới trong lòng rồi.
Nàng lại a một tiếng, nhịn không được bật ra tiếng: “Ngứa......”
“Ngứa chỗ nào? Chỗ này sao?” Lâm Thanh Khải bắt lấy một đầu vú.
Tưởng Linh lập tức chảy ra một chút nước, nhỏ giọng rên rỉ: “Phía dưới, phía dưới ngứa......”
“Như thế nào lại tao như vậy?” Côn thịt Lâm Thanh Khải lại bị nàng kêu đến giật giật. Hắn nắm côn thịt thô to, nóng hổi chạm vào âm đế của nàng.
Chạm một cái liền chạm vào một vũng nước.
Ánh mắt Lâm Thanh Khải liền tối sầm: “Ông đây thật muốn thao em.”
Hắn nhịn một lát, trực tiếp đứng lên, đẩy ngã Tưởng Linh ở trên bàn học.
“Kẹp chân lại.” Hắn ách thanh mệnh lệnh, nâng chân Tưởng Linh gác trên bả vai của mình.
Tưởng Linh đỏ mặt làm theo, giây tiếp theo, côn thịt cứng rắn đến bỏng người liền bắt đầu ra vào giữa hai chân nàng. Quần lót trở thành vật che chắn duy nhất, côn thịt đầy gân xanh không ngừng đụng tới âm đế, lại bị dâm thủy chảy ra làm cho ướt nhẹp, vang lên tiếng nước dâm mĩ.
“Sướng không?” Lâm Thanh Khải hỏi nàng.
Ngón tay Tưởng Linh nắm chặt cạnh bàn, vẫn nức nở như cũ.
“Thao chết em.” Lâm Thanh Khải nhìn chằm chằm đôi mắt của nàng đang bị dục vọng ăn mòn.
“Thao chết em, có được không?”
Eo hắn đong đưa với tốc độ càng lúc càng nhanh, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy vẻ tàn nhẫn.
Tưởng Linh bị hắn đâm cho một trận run rẩy. Bản thân cũng có thể cảm giác được nước phía dưới càng chảy càng nhiều, hai cánh môi âm hộ tê tê, giống như chỉ cần bên ngoài mất lớp chắn, hắn liền thật sự cắm đi vào.
Lâm Thanh Khải nghiêng đầu, đầu lưỡi nóng ướt liếm lên đôi chân trần trụi của Tưởng Linh, di động qua lại trên đùi nàng. Hàm răng ngậm lấy thịt mềm khẽ cắn.
Thật muốn ngay tại chỗ này thao nàng.
Động tác thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, côn thịt cũng lớn tới cực hạn.
“Bị dương vật cọ sướng không?” Hắn thở gấp hỏi.
Lúc cắm đi vào, sức lực quá lớn, côn thịt bị trật một chút, liền đụng vào miệng âm đạo của nàng.
Chỗ đó ngứa nhất.
Tưởng Linh lập tức kêu ra một tiếng, cứ như vậy bị đụng đến đỉnh điểm. Hai bên môi âm hộ kịch liệt co rút lại, kích thích đến tận nơi trong cùng, một dòng dâm thủy cùng ngứa ngáy liền phun trào.
Lần đầu tiên nàng cao trào, cả người đều run lên.
Mã mắt của Lâm Thanh Khải bị cái miệng nhỏ co rụt rồi co rụt cách lớp vải mềm hút vào một chút. Hắn đỏ mắt, côn thịt lại dùng sức đâm thọc vào miệng tiểu huyệt vài cái, eo cũng run lên, lập tức bắn ra ngoài.