Thanh Mai Là Hồ Ly Tinh

Chương 22: Chương 22




Tống Như Oản vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một con nai con đáng yêu đang nhìn bọn họ làm chuyện xấu hổ, nàng vội vàng giãy giụa, thẹn thùng cực kỳ nói: “Tầm ca ca... Huynh mau dừng lại... Có một con nai con đang nhìn chúng ta...”

Tạ Tầm giữ chặt vòng eo nhỏ nhắn không ngừng vặn vẹo của Tống Như Oản, còn dùng thân thể để ngăn chặn nàng, phòng ngừa nàng tránh thoát, mà dưới thân động tác một khắc cũng không ngừng, dương vật nóng rực giống như côn sắt, mỗi lần tiến vào đều chạm tới miệng huyệt sâu bên trong hoa hồ, liên tục ma sát với vách thịt mẫn cảm tạo nên sự hưng phấn tột cùng.

“Oản Oản đừng thẹn thùng... Nai con muốn nhìn thì để nó nhìn đi... Chờ huynh bắn tinh dịch cho muội xong... sẽ tha cho muội...”

Tư thế từ phía sau đi vào khiến cho côn thịt đi sâu hơn, cái đó của Tạ Tầm lại cực kỳ thô dài, cộng thêm động tác vừa có lực vừa tàn nhẫn, hơn nữa còn có một con vật còn sống ở một bên ngây thơ nhìn, Tống Như Oản vừa có cảm giác thẹn thùng vừa có một loại khoái cảm cấm kỵ. Mị thịt bên trong hoa huyệt không kìm được khẽ thắt lại, mỗi nếp uốn như đều đang ra sức mút chặt lấy côn thịt lớn của Tạ Tầm.

“Tầm ca ca... muội... A... A...” Tống Như Oản căng thẳng thân mình, đầu ngửa ra sau, nàng cắn chặt môi dưới, cố ngăn lại tiếng hét dâm dục.

Trên mặt Tạ Tầm cũng đã nhiễm một tầng đỏ ửng, hắn không dừng lại, mà càng thêm sức khai phá dư vị của tình dục, “Oản Oản thật không thú vị, mới như vậy đã cao trào. Xem ra về sau huynh đây phải thường xuyên làm như vậy nhiều một chút, để cái động nhỏ phía dưới của muội quen dần, có thế mới không ra nhanh như vậy.”

Cả người Tống Như Oản đều không còn sức lực, phía sau lại bị Tạ Tầm cứng rắn ép buộc, đôi tay đang bám lấy thân cây sắp không trụ được nữa, cuối cùng cứ như vậy dần dần hạ xuống, chống lên mặt đất, thế nhưng Tạ Tầm vẫn không hề buông tha cho nàng một giây phút nào.

“Tư thế này cũng tốt, huynh chính là Đại tướng quân, Oản Oản chính là tiểu nữ nô của huynh.” Dứt lời, Tạ Tầm liền động thủ đánh nhẹ vài cái lên hai cánh mông đầy đặn của Tống Như Oản. Lập tức trên màu da trắng nõn kia xuất hiện vài dấu tích hồng hồng, thật câu hồn.

Tứ chi của Tống Như Oản đều chạm đất, cái mông nhếch cao lên, giữa hai cánh mông là một côn thịt thô dài không ngừng rút ra cắm vào với một tần suất cực lớn, dâm thủy trong suốt theo từng nhịp va chạm chảy ra, ướt đẫm da thịt.

Tạ Tầm trong tư thế nửa quỳ, không ngừng chuyển động thắt lưng, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm hoa huyệt non nớt của Tống Như Oản bị côn thịt của mình chiếm giữ. Hai cánh hoa môi mấp máy yếu ướt, miệng huyệt cố hết sức phun ra nuốt vào côn thịt, mị thịt bên trong cắn chặt lấy côn thịt, tựa hồ như chỉ cần hắn dùng sức một chút, liền có thể đem nó xé nát.

“Oản Oản... Sao muội có thể câu người như vậy... Tiểu huyệt chặt quá... Vẫn luôn cắn nuốt huynh... thật muốn làm muội tới chết mà...”

Tống Như Oản nức nở lắc đầu, vừa trải qua xuân triều khiến mặt nàng đỏ lên, đỏ đến tận dưới cổ, “Tầm ca ca... huynh mau một chút... Oản Oản chịu không nổi... sẽ bị huynh làm đến chết mất...”

“Oản Oản là muốn uống tinh dịch của huynh sao? Hảo, đều bắn hết cho muội, bắn đến tràn đầy.” Tạ Tầm giữ chặt vòng eo thon thả của Tống Như Oản, hung mãnh tiến vào hoa huyệt ngọt ngào ấm nóng, chỉ thấy côn thịt bỗng dưng như lớn thêm một vòng, sau đó hắn gầm nhẹ một tiếng, đem toàn bộ tinh dịch bắn vào bên trong tử cung của Tống Như Oản.

Tạ Tầm rút ra côn thịt ra, ôm Tống Như Oản vào trong lòng, hai người dựa lên thân cây sơn trà nghỉ ngơi. Tạ Tầm vươn tay chạm vào hoa huyệt còn đang chảy ra dòng dịch trắng ở giữa hai chân Tống Như Oản, “Đau không?”

Tống Như Oản đã sớm kiệt sức, chỉ lắc lắc đầu, liền lâm vào hôn mê.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.