Hôm nay là thứ năm, cho nên siêu thị cũng khá là vắng khách. Đinh Khánh Lam và Lý Ngộ Tranh đi hết quầy này đến quầy khác, tới giờ cũng chỉ chọn được một vài món đồ.
“Lam Lam, nhìn này! Con này giống mày quá!”
Lý Ngộ Tranh nhởn nhơ cầm lên một con vịt đồ chơi được bày theo hàng, dí dí cạnh mặt Đinh Khánh Lam cười cười. Cô nàng lập tức xù lông lên, đấm cho Lý Ngộ Tranh một phát vào lưng rõ đau, khiến anh ta kêu lên một tiếng đau điếng. Đinh Khánh Lam hừ lạnh một cái, mặc kệ anh chàng đang kêu la phía sau mà tiếp tục đi tới gian hàng khác. Lý Ngộ Tranh thấy vậy cũng hấp tấp bám theo.
“Mày xin, mẹ có nói gì không?” Đinh Khánh Lam vừa đảo mắt chọn đồ, vừa như vô tình hỏi Lý Ngộ Tranh.
“Cũng chỉ hỏi là ở đâu, với ai thôi. À đúng rồi, ba mẹ mày có nhờ tao trông trừng mày.”
“Sao ba mẹ tao cũng biết?”
“Tao về thì thấy họ đang ngồi chơi xơi nước nhà tao rồi.” Lý Ngộ Tranh nhún vai, không tiếp chuyện Đinh Khánh Lam nữa mà vượt lên đi trước. Anh vẫn giữ vai trò phụ trách việc xe đẩy hàng. Đinh Khánh Lam kéo kéo vạt áo Lý Ngộ Tranh, anh chàng khó hiểu quay đầu nhìn Đinh Khánh Lam. Cô không nói gì, cúi xuống tháo giày rồi vứt vào xe đẩy. Tiến lên phía trước toan tính nhảy lên.
“Ấy, ai cho mà ngồi! Cái xe yếu ớt vậy, mày chui vào để sập à?” Lý Ngộ Tranh đưa tay chắn trước Đinh Khánh Lam, không cho cô có cơ hội nhảy lên xe đẩy. Đinh Khánh Lam nhíu mày, phồng má nhìn Lý Ngộ Tranh. Cô nàng đẩy tay anh ra, cứ vậy mà ngồi vào trong xe đẩy. Lý Ngộ Tranh bất lực vỗ trán, lắc đầu đầy vẻ bất đắc dĩ.
“Mỏi chân lắm, tao biết Tiểu Tranh Tranh thương tao mà..” Đinh Khánh Lam dẹp mấy món đồ vào một góc, gập gối ôm chân ngồi yên ở đó. Lý Ngộ Tranh cũng không thèm cản cô nữa, cứ vậy từ từ đẩy xe.
“Mua gì nữa đây? Nãy giờ toàn đồ ăn vặt là sao hả?” Lý Ngộ Tranh cúi đầu nhìn Đinh Khánh Lam hỏi.
“Tao muốn mua gấu bông.”
“Ôm tao chưa đủ à? Gấu bông làm gì?”
“Ừ, vậy thôi đi mua mì gói đi.”
“Ăn mì gói nhiều không tốt.”
“Vậy mua cái gì!?” Đinh Khánh Lam bực bội quay phắt đầu lại, vẻ mặt vô cùng khó coi. Lý Ngộ Tranh dở khóc dở cười lườm Đinh Khánh Lam. Con nhỏ này rủ anh đi siêu thị, rồi giờ hỏi anh mua cái gì? Hỏi anh thì anh biết hỏi ai hả?
“Mua nguyên liệu, về nhà tự nấu ăn.”
“Vậy Tiểu Tranh Tranh xuống bếp.”
“Đù!”
Đinh Khánh Lam gật gật đầu tỏ vẻ “quyết định vậy đi”, Lý Ngộ Tranh định nói gì đó nhưng nghĩ sao lại thôi, lười nói, xuống bếp cũng được.