Thanh Mai Trúc Mã

Chương 5: Chương 5: Chương 5: Phòng y tế




Thảo Vân đứng ở sân trường nhìn Khánh Minh cõng Tú Tâm cảm giác ghen tị dâng đầy trong lòng.

Thảo Vân rất ghét Tú Tâm. Vì sao con bé Tú Tâm cứ quấn lấy Khánh Minh?Vì sao Khánh Minh lại bị nó làm cho mờ mắt chứ?

Đặng Thảo Vân từ bé được nuông chiều, muốn gì được đó, cô bé thích gì baba sẽ cho cái đó. Huống chi bây giờ cô thích Khánh Minh như vậy? Khánh Minh có mẹ là bà chủ trường thì kinh lắm sao?

Theo như Thảo Vân biết thì mỗi ngày trường Vũ Minh sử dụng một lượng lớn thực phẩm mà thực phẩm đó chẳng phải là nhập từ công ty của baba?

Thảo Vân cười khinh, Khánh Minh đã không thích cô thì phải đạp đổ nó

Xem lần này ai chết đây?

Khánh Minh lo lắng cõng Tú Tâm xông thẳng vào phòng y tế, đặt cô ngồi lên giường rồi chạy ra bàn làm việc bác sĩ.

“Cô băng bó lại cho bạn ấy đi”

“Đợi cô một chút, để cô làm nốt hóa đơn thuốc của tháng” Bác sĩ chăm chú đánh máy, hoàn toàn không để ý Khánh Minh mặt sầm sì.

“ Cô băng ngay lại đi, bạn ấy đang rất nguy kịch”

Cậu kiên nhẫn hỏi lại lần nữa, giọng đã trầm xuống vì giận.

Bác sĩ nghe thấy từ ‘Nguy kịch’ thì đứng phắt dậy. Nhìn quanh phòng chỉ thấy lác đác vaì học sinh đang nằm và một học sinh nữ ngồi trên giường gần đó. Vậy ai nguy kịch?

“Em bảo ai nguy kịch vậy?”

Khánh Minh chỉ tay về phía Tú Tâm: “Bạn đó!”

Bác sĩ đầu đầy hắc tuyến -.- Nhìn con bé khỏe mạnh lắm mà, ngoài trừ chân đang bị chảy máu, có vẻ mới bị ngã.

Con bé này nguy kịch?

“Cô nhanh lên, bạn ấy không chịu nổi rồi”

Khánh Minh thấy cô bác sĩ chậm chạp lại lên tiếng nhắc nhở nhưng cũng không chịu nổi nữa rồi “ Cô là bác sĩ mà chậm chạp vậy? Cô như vậy có biết sẽ để lại hậu quả không hả? Nhỡ bạn ấy bị nhiễm trùng thì cô gánh nổi trách nhiệm không?Để lại sẹo cũng nên đấy”

Bác sĩ giận tím cả mặt: “Bạn gái cậu ngã một tý cũng không đến nỗi để lại sẹo đâu, nhiễm trùng thì tôi sẽ có cách của tôi. Oxy già phòng này chưa hết đâu. Tôi chậm chạp bạn gái cậu cũng không chết được. Cái gì mà gánh trách nhiệm cơ?Cậu cứ làm như chân nó bằng vàng nhỉ?”

Nói xong một hơi dài, cô bác sĩ thở hổn hển.

“Chân cô ấy là vàng là ngọc với tôi đấy, thì sao?”

Tú Tâm ngạc nhiên, Khánh Minh không có ý định giải thích với bác sĩ rằng cô

không phải bạn gái cậu?Còn nói chân cô quý giá như vàng ngọc với cậu?

Lòng Tú Tâm bỗng chốc ấm áp lạ thường.

Thấy tình hình ngày càng căng thẳng Tú Tâm đành lên tiếng

“ Minh để cho bác sĩ băng cho tao đi, mày lắm mồm từ bao giờ đấy?”

Khánh Minh nhận ra mình vừa làm mất thời gian thì lập tức ngậm mồm.

Bác sĩ cũng không thèm chấp trẻ con mà đi lấy oxy già khử trùng cho Tú Tâm.

Còn lại Tú Tâm và Khánh Minh. Cô thắc mắc:

“ Sao mày không bảo cô tao không phải bạn gái mày?”

Khánh Minh giật mình, mắt hiện ra tia xấu hổ nhưng nhanh chóng biến mất khiến Tú Tâm không nhận ra. Cậu bịa lý do nói với Tú Tâm:

“Thì lúc đấy tao không để ý, chỉ tập trung đấu mồm với bà già đó thôi”

Tú Tâm tin sái cổ -.- Cậu thầm nghĩ may mà con bé này ngu ngu.

Khánh Minh có thể giấu Tú Tâm nhưng đâu thể giấu cô bác sĩ đứng sau tấm rèm ở giường Tú Tâm?

Bác sĩ đây là học cấp 3 rất thân với mẹ Vũ đấy nhé! Chị đây rất thông minh và xinh gái: làm sao không biết kia chính là con dâu bảo bối và con trai ngang ngược của mẹ Vũ?

Ai đó thầm nhủ có chuyện bẩm báo rồi!!

Sau khi băng bó lại cho Tú Tâm cô liền dặn cô bé có thể về lớp và không ngoài dự đoán cuả bác sĩ mưu mô…. Khánh Minh phải đòi cõng Tú Tâm về bằng được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.