Thanh Trúc ngủ rất ngon, rất vô tư mà chẳng biết ai đó thao thức cả đêm.
Hôm sau tỉnh dậy ăn sáng, cô thấy anh có vẻ vẫn buồn ngủ, anh ngáp dài, mắt díp vào nhau, suýt nữa đập cả mặt xuống bát cháo...
A... Rõ ràng đối với người khác thì thực ngu ngốc, nhưng anh tỉnh dậy như thế này như chàng trai từng trải nhuốm đầy phong trần mệt mỏi, thậm chí... có chút đáng yêu. Cô không kìm được đưa tay vò mái tóc mềm mại của anh một cái.
“Anh ngủ không quen à? “
Hoàng Quốc Dương: “...”
Thôi không nói, anh không thể để cô biết hôm qua anh không ngủ được là vì xung quanh ngập tràn mùi hương của cô, cô sẽ nghĩ anh là kẻ biến thái...
Đến trường, sau khi đặt cặp vào chỗ, cô lập tức đi tìm Cục, bước ra khỏi cửa lớp còn thấy bạn Trà My sà ngay trước mặt anh, liến thoắng một hồi như con chim họa mi.
Hừ, kệ anh đấy.
...
Hôm nay có tiết thầy Tùng, thầy bước vào lớp, trông mệt mỏi thật sự.
Sau khi giao bài cho lớp, thầy chống cằm ngồi nhìn lớp, Thanh Trúc chăm chú làm bài một lúc, khi quay lên nhìn thấy thầy nhắm mắt ngủ quên trong cái tư thế kia... Mấy đứa nghịch nghịch lôi ngay điện thoại ra nháy đầy một album.
Mười phút sau, tay thầy trượt một cái, thầy đập mặt xuống bàn, cả lớp được trận cười no cả bụng.
Cái này... sao giống anh sáng nay thế không biết.
Thầy nhăn nhó xoa đầu, thở dài.
“Đấy, tôi lo kiếm tiền nên mất ngủ.”
Lớp: “...”
Bạn A: “Thầy nghèo lắm à?”
Thầy rất khổ sở thốt lên: “Thầy nghèo không có mùng tơi mà rớt đây. Thầy là giáo viên nghèo chưa vượt được khó.”
Lớp: “...”
Ai cũng biết thầy Tiến sĩ Toán có bằng Pháp, ngoài ăn lương trường và lớp dạy thêm 300k 3 tiếng còn dẫn dắt cả đội tuyển Toán quốc gia, ăn thêm lương nhà nước. Nhà thì có một vợ một con, vợ cũng tiến sĩ Lý bên Thụy Điển.
Thầy giàu quá nên lú lẫn à?
Cả lớp phốt thầy suốt 45”, cố tìm ra cái sơ hở của thầy, nhưng chẳng được gì, còn bị cái chân lí củ chuối của thầy làm cho nghẹn họng.
Thầy: “Nhà tôi nghèo, nghèo thì chỉ ăn khoai, ăn khoai lại không ngủ được, không ngủ được lại đẻ thêm con, lại nghèo, lại ăn khoai, lại không ngủ được, lại đẻ con, lại nghèo...... “
Xong thầy lại nhìn D, thằng giàu nhất lớp: “Chẳng như thằng D kia kìa, nhà nó giàu, có tiền, lấy tiền đầu tư, đầu tư có lãi, lại giàu, lại có tiền, rồi lấy tiền đầu tư, lại có lãi, lại giàu... “
Thanh Trúc nghe mà cười khanh khách. Anh bỗng quay sang hỏi cô: “Sau này giàu rồi em làm gì?”
Thanh Trúc nhìn anh, đáp thản nhiên: “Lấy tiền mê hoặc anh, để anh gả cho em.”
Hoàng Quốc Dương đen mặt: “Anh là loại người thế à?”
Cô suy nghĩ nghiêm túc thêm một lát: “Lấy tiền mê hoặc bố mẹ anh, để bố mẹ anh gả anh cho em.”
Quốc Dương: “...Còn gì không?”
“Xây một hậu cung chứa tám nghìn trai đẹp, để ngắm dần dần:>”
Hoàng Quốc Dương cười nhẹ: “Em dám?”
“...Không dám, em nghĩ lại rồi, giàu rồi em sẽ đưa hết tiền cho anh...”