Mã Đằng là một tu tiên giả Trúc Cơ hậu kỳ nên cũng biết lốc xoáy linh khí đại biểu cho cái gì. Hắn cũng biết tu sĩ trong thạch ốc là ai.
"Chắc chắn là gã đệ tử đã trắc thí ra linh căn ngũ hành biến dị lúc trước rồi. Trừ hắn ra, trong đám đệ tử của Huyền Dương môn, chẳng có mấy Lâm Kiếm. Khó trách Lâm Kiếm này lại đả tọa ở đây, thì ra là hộ pháp cho tên kia."
Tâm niệm vừa chuyển, Mã Đằng liền phất tay, đánh ra một đạo hồng quang về phía Nhã Ý tiểu cư. Hồng quang này chính là pháp khí hắn đang cưỡi, Phá Kim Toa.
Phá Kim Toa cũng là một kiện pháp khí thượng phẩm. Phá Kim chính là ý không gì không phá được. Mà kiện pháp khí này vốn là của Phí trưởng lão, sư phụ Mã Đằng, mang theo bên mình năm xưa.
Phí trưởng lão có biến dị phong linh căn, tất nhiên tu luyện công pháp phong thuộc tính. Mà Phá Kim Toa cũng lấy tốc độ làm sở trường. Nhưng sau khi thực lực Phí trưởng lão đạt tới Kim Đan trung kỳ đỉnh phong thì không hề dùng kiện pháp khí này nữa.
Phá Kim Toa này được Phí trưởng lão giao cho Mã Đằng khi hắn đột phá lên Trúc Cơ. Mặc dù thuộc tính không phù hợp cho lắm, nhưng sau vài năm luyện hóa, dần dần cũng quen thuộc.
Mã Đằng cũng rất thích Phá Kim toa này. Pháp khí này dùng để trốn chạy hay đánh lén đều rất tốt. Lâu nay, dựa vào kiện pháp khí này mà uy danh của hắn cũng tăng rất nhanh.
Mã Đằng không phải chỉ có pháp khí này, hắn còn có “Huyễn Hỏa Chân Quyết”. Tuy hơi kém hơn “Huyền Dương Chân Quyết” của Huyền Dương môn nhưng uy lực của giai đoạn đầu mạnh hơn nhiều.
Đây cũng là lí do Mã Đằng chọn Huyễn Hỏa Chân Quyết mà không chọn Huyền Dương Chân Quyết. Đối với hắn, uy phong ở mấy cảnh giới tu chân đầu tiên còn quan trọng hơn nghiệp tu tiên cả đời.
Lúc Mã Đằng xuất ra Phá Kim Toa đánh vào tiểu ốc thì khẩu hình cũng của hắn cũng thay đổi, hai tay vạch lên những thủ thế kỳ quái.
Hắn định xuất ra một pháp thuật cao cấp là Hỏa long thuật.
Bấy nhiêu cũng đủ thấy tâm tư âm hiểm của Mã Đằng, hắn không dám động thủ với Lâm Kiếm nhưng không phải hắn không dám động thủ với Nhậm Thanh Phong.
Chỉ là một gã đệ tử đời thứ ba có linh căn ngũ hành, Mã Đằng có giết thì cho dù bị phát hiện cùng lắm chỉ bị phạt đến Tư Quá Nhai diện bích ba năm. Hơn nữa lúc diện bích chỉ cần thành thật một chút là được sư phụ hắn thả ra trước thời hạn.
Đây không phải là lần đầu Mã Dằng làm ra chuyện sát hại đệ tử đồng môn như vậy. Nhưng thực hiện trước mặt một đệ tử đời thứ hai thì là lần đầu tiên. Lúc này, trong lòng Mã Đằng đang dâng trào một loại khoái cảm mạnh mẽ.
"Giết tên kia xong là tên phế vật Lâm Kiếm sẽ không còn đồng đảng. Thật không ngờ, tiểu tử này khi trắc thí mới là tầng chín Luyện Khí kỳ, không tới một tháng mà đã bắt đầu trùng kích Trúc Cơ. Lần này, nếu mình để hắn Trúc Cơ thành công thì phế vật Lâm Kiếm này chẳng bao lâu sẽ ngóc đầu lên mất." Tuy Mã Đằng nghi hoặc với tốc độ tu luyện của Nhậm Thanh Phong nhưng cũng bất chấp mà ra tay.
Ở bên kia, ý niệm của Lâm Kiếm cũng lưu chuyển. Nhưng trước mắt là phải phòng ngừa Mã Đằng quấy rầy. Nếu để cho Phá Kim Toa đánh vào tiểu cư thì ngay cả tính mạng của Nhậm Thanh Phong cũng không giữ được càng không nói đến việc trùng kích vào Trúc Cơ thất bại hay không.
Nghĩ đến đó, Lâm Kiếm đặt Hỗn Thiên Xích ở phía trên Nhã ý tiểu cư nhằm phòng bị trước đòn tấn công của Mã Đằng.
Đồng thời hắn lại phát động Lạc Thạch Thuật. Tuy là pháp thuật cấp thấp có uy lực bình thường, chỉ cần tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng có thể xuất ra nhưng Lâm Kiếm dùng pháp thuật này lại thắng Mã Đằng ở tốc độ thi triển.
Nói thì chậm nhưng mọi việc diễn ra chỉ trong chốc lát, chỉ thấy phía trên Nhã Ý tiểu cư. Một đạo hồng mang hình thoi va chạm với một đạo hoàng mang.
"Ầm" Một tiếng nổ cực lớn vang lên. Trong chu vi ba trượng, nước mưa đều bị bắn ra. Lốc xoáy linh khí quanh tiểu ốc cũng trở nên hỗn loạn.
Qua một kích, hào quang của Hỗn Thiên Xích dần ảm đạm, lùi về phía sau một chút rồi dừng lại. Mà Phá Kim Toa thì hiện ra bản thể, đồng thời nương theo lực phản chấn bay về phía Mã Đằng.
Một kích này có thể nói hai người ngang nhau. Mặc dù đều là thượng đẳng pháp khí, nhưng Phá Kim Toa chú trọng vào tốc độ, mà thuộc tính của Hỗn Thiên Xích lại tương thích với thổ thuộc tính của Lâm Kiếm, thuộc tính chuyên về phòng ngự, cộng thêm hắn lại nắm được tiên cơ. Vì vậy một kích của Mã Đằng ngay lập tức bị chặn lại.
Tuy tu vi của Mã Đằng cao hơn Lâm Kiếm một bậc, cũng chưa hoàn toàn luyện hóa pháp khí như Lâm Kiếm nhưng cũng dễ dàng đánh lui Hỗn Thiên Xích.
Mã Đằng cũng không để ý đên một kích không thành công, càng không quản Phá Kim Toa đang bay trở về. Vừa nhấc tay, Hỏa Long Thuật liền muốn phóng tới tiểu ốc.
Đột nhiên, Mã Đằng cảm thấy trên đỉnh đầu có gì đó khác lạ. Hắn cắn răng, hai tay vung ra một con rồng lửa dài hai trượng rít gào hướng lên phía trên.
Trong cơn mưa, con rồng lửa kéo dài tới mười trượng dần tiêu tán rồi biến mất. Mà phần lớn nước mưa ở xung quanh khi rơi xuống lại nóng hổi, hiển nhiên là bị hỏa diễm xung quanh rồng lửa đốt nóng. Còn giọt mưa chạm phải rồng lửa thì đã sớm bốc hơi.
Sở dĩ Mã Đằng đem con rồng lửa này bắn lên không trung không phải vì lương tâm cắn rứt, càng không phải vì nấu nước sôi. Mà là trước đó, trên đầu hắn bỗng nhiên xuất hiên hơn mười viên thiên thạch lớn cỡ miệng bát. Chỉ là những viên thiên thạch này bị rồng lửa đốt thành hư vô cho nên không nhìn kỹ thì không thể thấy được.
Thanh thế và uy lực của Hỏa Long Thuật mạnh hơn Lạc Thạch Thuật rất nhiều. Nhưng dù thế nào thì hai cái pháp thuật một là cao giai pháp thuật do tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ áp súc mà phát động, một cái là pháp thuật cấp thấp do tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ phát động trong nháy mắt.
Những viên thiên thạch đột nhiên xuất hiện trên đầu Mã Đằng chính là do Lâm Kiếm phát ra. Lạc Thạch Thuật đã hoàn thành xong, kế vậy Ngụy cứu Triệu của Lâm Kiếm cũng đã thành công.
Lúc Hỏa Long Thuật chưa phát ra thì mấy viên thiên thạch đã rơi xuống đầu của Mã Đằng. Mà Lâm Kiếm cũng đoán chắc Mã Đằng không dám ngạnh kháng Lạc Thạch Thuật nên mới làm như vậy.
Người tu tiên mặc dù có năng lực thông thiên nhưng thân thể lại yếu nhược như người phàm. Trừ phi tới cấp cao mới có thể dựa vào linh lực hộ thể để chống lại công kích của tu sĩ cấp thấp hơn.
Mặc dù tu vi của Mã Đằng hơn Lâm Kiếm một tầng nhưng hắn cũng không dám ngạnh kháng với pháp thuật của Lâm Kiếm.
Cùng là pháp thuật cấp thấp, những tu sĩ khác nhau thì hiệu quả cũng khác nhau. Nếu Mã Dằng liều mạng giết Nhậm Thanh Phong mà hắn cũng bị tàn phế thì hắn tuyệt đối không làm.
Lần tập kích này thất thủ, trong thời gian ngắn Mã Đằng cũng không có cơ hội uy hiếp Nhậm Thanh Phong.
Mặc dù Hỏa Long Thuật thanh thế cùng uy lực rất lớn nhưng với tu vi Trúc Cơ hậu kỳ của hắn cũng không thể phát ra liên tục. Nếu cố gắng xuất ra lần nữa, thì rồng lửa cũng không chịu sự khống chế của hắn.
Lúc này, Lâm Kiếm cũng đặt quy định của tông môn vứt bỏ. Hai tay xuất động, liên tục thả ra ba chiêu Lạc Thạch Thuật, tạo thành một trận bão thiên thạch đập thẳng vào Mã Đằng.
Bên kia Mã Đằng lại tỏ ra bình tĩnh. Sau khi đem Phá Kim Toa xoay quanh người phòng ngự, hắn liền phát ra Hỏa Vân Thuật trung cấp về phía những viên thiên thạch nọ.
Chỉ thấy trong cơn mưa, nhiệt độ xung quanh lại tiếp tục tăng lên. Một mảnh mây màu hồng lớn hơn một trượng nhanh chóng bao phủ Nhã Ý Tiểu Cư.
Lâm Kiếm lúc này đã phóng hết Lạc Thạch Thuật, hai tay khẽ vẫy, Hỗn Thiên Xích dừng lại đang trên không trung liền phát ra hoàng mang mạnh mẽ. Sau đó đảo qua đám mây kia mà tấn công Mã Đằng. Đám mây bị Hỗn Thiên Xích đảo qua chỉ bay thêm được một trượng sau đó biến mất trong cơn mưa.
Mã Đằng thấy mọi chuyện diễn ra như vậy cũng chỉ đành thở dài. Không hề thi triển pháp thuật mà toàn tâm vận khởi Phá Kim Toa ngăn cản Hỗn Thiên Xích của Lâm Kiếm.
Tình huống này xuất hiện không phải do Lâm Kiếm lợi hại mà do hắn liều mạng, toàn lực công kích Mã Đằng mà không để ý tới phòng ngự của bản thân.
Mã Đằng cũng có quyết định. Dù sao hắn không dám hạ thủ với Lâm Kiếm ngay bên trong Huyền Dương môn. Tiếp theo hắn muốn chờ pháp lực của Lâm Kiếm tiêu hao gần hết lại xuất thủ tìm cơ hội đối phó với Nhậm Thanh Phong. Hiện tại, hắn đang chậm rãi khôi phục pháp lực.
Mã Đằng không vội bởi vì hắn biết dù tu sĩ trùng kích vào Trúc Cơ thành công hay không thì lốc xoáy linh lực cũng phải duy trì một khoảng thời gian.