- Ai nha, Tần chủ nhiệm, em dâu mang quà lưu niệm về, anh tặng cho tôi thật không tốt đâu.
Thư ký cũng là nhân vật gặp qua cảnh đời, biết vật của ai nên nhận, của
ai không thể nhận. Nếu Tần Mục đã lấy ra, không có ý định lấy về, hắn
chỉ khiêm tốn khách sáo một chút mà thôi.
Tần Mục vội vàng xua tay, giải thích:
- Vợ của tôi chỉ thấy hình thức của loại đồng hồ này không tệ, tính của
nàng chỉ cần thấy thích, tiêu tiền thật mạnh tay, nếu không phải nhà
nàng có chút tiền trinh, với chút tiền lương của tôi thật không đủ cho
nàng tiêu hao. Hơn nữa thứ này thật kén người, có thích hợp hay không
phải đeo vào mới biết được.
Tần Mục lại âm thầm báo cho thư ký, giá trị đồng hồ thật xa xỉ. Kỳ thật
đồng hồ này chênh lệch với đồng hồ hắn đang sử dụng, dù sao đây là sản
phẩm công nghệ, mà đồng hồ của hắn lại là thủ công.
Thư ký lại chối từ một phen, hắn cùng Tần Mục thuộc danh sách dòng chính của Phương Chấn Bang, hơn nữa Tần Mục càng có tiền đồ phát triển tại
Châu Nghiễm hơn cả hắn, cho nên thư ký cuối cùng đành tiếp nhận, nhất
thời đôi bên cùng tận hứng.
Trước khi đi, thư ký đi tới cạnh cửa xe, trước khi ngồi vào xe lại quay đầu nói với Tần Mục một câu:
- Tần chủ nhiệm, có đôi khi người đui mù thật rất nhiều, vẫn nên cẩn thận cách làm việc của người bên cạnh.
Nói xong hắn liền lên xe.
Những lời cuối cùng này rất có hương vị, tựa hồ đánh thức Tần Mục chuyện gì đó. Tần Mục cân nhắc chuyện này, đợi tới khi mở cửa nhìn thấy bộ
dạng phong trần mệt mỏi của Hàn Tuyết Lăng, trong lòng nhất thời hiểu
được ý tứ của thư ký. Hắn gật gật đầu với nàng, mời nàng nghỉ ngơi một
lát, sau đó cầm điện thoại đi ra ban công.
Hắn gọi điện thoại cho Văn Nhập Hải, nếu người bên cạnh Tần Mục xảy ra
sự cố, có khả năng nhất chính là Văn Nhập Hải, mà Lưu Đại Hữu ở trong hệ thống công an như cá gặp nước, bởi có quan hệ với Tần Mục nên cục
trưởng cũng xem trọng hắn, mà tính tình của Lưu Đại Hữu thật hào sảng,
người như vậy rất khó kết thù, dù sao sẽ không ai đem người thiếu tâm cơ xem thành địch nhân, mà Trương Thúy lại ổn chắc, không ai dám động
Phương Thiên Nhu, về phần Tần Nguyệt Sơn, tiểu tử kia vẫn còn non nớt,
làm việc luôn thật cẩn thận, luôn sợ hãi đánh mất mặt mũi của Tần Mục.
Cho nên câu nói của thư ký trực tiếp chỉ hướng Văn Nhập Hải, hơn nữa hình như Tần Mục cũng không biết chuyện này.
Cho nên Tần Mục nhất định phải tìm Văn Nhập Hải hỏi rõ ràng, nếu hiện
tại Văn Nhập Hải có chuyện gạt hắn, Tần Mục không để ý đem hắn đánh về
nguyên hình. Tuy rằng dùng người thời gian dài khó tránh có cảm tình,
nhưng quan hệ tới vấn đề uy vọng danh dự cùng quan thế, Tần Mục không
thể không nhẫn tâm.
Nhưng lời đáp của Văn Nhập Hải làm Tần Mục ngạc nhiên, hắn chỉ giấu Tần
Mục làm hai chuyện, một là bên thành quản Hoàng Dương đuổi hai ba người
từng động thủ với Tây Môn Nhạn, một sự kiện khác chỉ hiểu mà không nói,
là chuyện giáo huấn Bách Long. Tần Mục lại e ngại hắn vẫn còn giấu diếm, thật nghiêm túc hỏi thêm một lần, được khẳng định chỉ có hai việc này.
Nếu là như vậy vấn đề chỉ ở trong hai chuyện kia, mà chuyện thứ hai là
khả nghi nhất. Bách Thanh Dương quay về Châu Nghiễm một thời gian, không có chút ý tứ đối phó người đánh Bách Long, đối với nhân vật màu xám
trộn lẫn giữa đen cùng trắng mà nói, đó là chuyện rất quỷ dị.
Trong lòng Tần Mục liền có xác định, lại dặn Văn Nhập Hải đừng mãi lo
chuyện kết hôn, phải thống kê trong văn phòng khai phát có bao nhiêu
nhân viên công tác, sang năm phải tăng thêm bao nhiêu nhân viên, làm sẵn kế hoạch, văn phòng khai phát chuẩn bị xây dựng ký túc xá, tự nhiên là
chỉ được ở mà không được bán, một khi rời khỏi cương vị công tác phải
trả phúc lợi nhà ở trở về cho cơ quan.
Hiện tại văn phòng khai phát có tài chính, từ thủ đô, trong tỉnh thậm
chí là thành phố chi tiền, đủ loại danh nghĩa tụ cùng một chỗ đã đạt hơn trăm triệu. Bút tích này đối với văn phòng khai phát thì hơi nhiều, chủ yếu là đoạn thời gian trước động tác tại Phổ Thượng khiến chút người
nào có biểu hiện giả dối, nếu hình thức này thành công vận chuyển, thành thị biển của quốc gia rất nhiều, chỉ cần hình thức có thể bắt chước,
tạo nên lợi nhuận đâu chỉ là mười mấy tỷ?
Có lời cam đoan của Văn Nhập Hải, Tần Mục yên lòng đi vào phòng khách
nói chuyện với Hàn Tuyết Lăng. Mấy ngày nay Tây Môn Nhạn cùng Tina đã đi quân khu, ý tứ của Tina là chuẩn bị tiến hành sát hạch đối với nhóm học trò đầu tiên. Mà tin tức hiện đại ở trong chiến đấu có rất nhiều tiêu
chuẩn hướng quốc tế chế tạo, Tây Môn Nhạn lại có ý tứ kéo quan hệ cho
nhà xưởng khuôn đúc, dù lần này không được chỉ cần có thể kết giao quan
hệ, cũng có thể lưu cơ hội cho sau này. Tina đang được quân khu cung
phụng như tiểu tổ tông, Tây Môn Nhạn cáo mượn oai hùm, đứng lâu bên cạnh Tần Mục cũng học tập được không ít kế mưu.
Ngày hôm sau Tần Mục cùng Hàn Tuyết Lăng thay quần áo nghiêm chỉnh, thần thái sáng láng, quả nhiên trời sinh một đôi, đứng chung một chỗ vô cùng hài hòa. Tần Mục lái xe, Hàn Tuyết Lăng ngồi bên cạnh cùng chạy tới cục cán bộ.
Ở trên xe Tần Mục liên hệ với phóng viên từng nhận lễ vật của văn phòng
khai phát hai ngày trước, cười nói, hôm nay trong cục cán bộ có một hoạt động tặng phúc lợi “quan tâm cuộc sống lão cán bộ”, địa phương nằm ở
trung tâm dưỡng lão nằm trong khu Kỳ Lân, loại tin tức này đài truyền
hình thành phố rất quan tâm, bên kia hứa hẹn sẽ đến đúng giờ.
Theo sau Tần Mục liên hệ với vài nhà truyền thông rất có lực ảnh hưởng
tại Châu Nghiễm, đương nhiên không tính cả truyền thông bôi đen hắn, hơn nữa còn nói rõ trong hiện trường chỉ cho phép năm nhà truyền thông quay chụp, ý tứ ngầm thật rõ ràng, nếu nói cho người khác biết đến lúc đó
người ta chạy tới giành trước hoặc có thủ đoạn lợi hại hơn, vậy thì vị
trí kia không còn phần của họ.
Hàn Tuyết Lăng ngồi trên xe, phi thường hoài nghi hỏi:
- Nói, có phải anh có âm mưu gì hay không?
- Năm gần đây việc chú ý cuộc sống về hưu của lão cán bộ đã trở thành
tiêu điểm chú ý của xã hội. Tết âm lịch sắp đến, nhận được sự quan tâm
của lãnh đạo thành ủy, phó cục trưởng cục cán bộ Tần Mục cùng phu nhân,
đi cùng lãnh đạo có quan hệ trong cục cán bộ tổ chức một buổi tiệc trà
đặc sắc tiếp đãi lão cán bộ, bên dưới là tin tức do đài truyền hình
thành phố đưa tin.
Trong tin tức của Châu Nghiễm tối hôm sau, Tần Mục tinh thần sáng lán
dẫn dắt phu nhân Hàn Tuyết Lăng cùng đồng chí của cục cán bộ, ở tại
trung tâm dưỡng lão khu Kỳ Lân tổ chức tiệc trà lấy danh nghĩa “ nhớ lại ngày tháng gian khổ, hoài niệm người từng đào giếng”. Trước khi tiệc
trà bắt đầu Tần Mục phát biểu cuộc nói chuyện ngắn gọn, đem vấn đề chất
lượng sinh hoạt của lão cán bộ liệt vào điểm tựa công tác trong tương
lai của cục cán bộ. Màn ảnh ti vi lưu cho Tần Mục thời gian hai mươi
giây đặc tả, mà Hàn Tuyết Lăng ngồi bên cạnh hắn còn dụng tâm giành màn
ảnh cho mình.