Tần Mục không nói lời nào,
Quách Tự Tại càng gấp, muốn thúc giục Tần Mục lại không biện pháp mở
miệng, chỉ biết thở dốc, Tần Mục vừa nghĩ tới Bạch Quang Lượng trong đầu lại hiện lên biểu tình đầy nước mắt của Bạch Nhược Hàm, trong lòng chợt đau đớn, lập tức cúp điện thoại thông tri Chu Tiểu Mai liên hệ bệnh
viện tốt nhất nước Mỹ.
Sau khi trở lại Châu Nghiễm, tâm tình Tần Mục rất kém cỏi, mà mấy hôm
nay Châu Nghiễm lại có tuyết rơi hiếm thấy, áp khí thấp vô cùng, Văn
Nhập Hải ra phi trường đón máy bay, vừa nhìn thấy sắc mặt âm trầm của
Tần Mục thì trong lòng hốt hoảng, lái xe có chút không vững, bị Tần Mục
mắng một trận.
Cho dù là như vậy, Văn Nhập Hải vẫn hồi báo thành quả tám ngày qua cho
Tần Mục, hắn đã tìm người thăm dò gốc rễ của Bách Thanh Dương, người nào giao du phi thường rộng rãi, chỉ cần trong thành phố có công trình khởi công đều có chút liên hệ với hắn, nhưng nghe Văn Nhập Hải phân tích, có vài án lệ có thể nói rõ vấn đề, khi trong thành phố còn chưa tuyên bố
sắp sử dụng khối đất nào, Bách Thanh Dương cũng đã liên hệ đội thi công
hoặc là thương nhân vật liệu xây dựng truyền tay, đợi sau khi công văn
của thành phố phát ra, hắn đã chuẩn bị xong hết thảy từ dân gian đến
chính phủ, điều này nói rõ hậu trường của Bách Thanh Dương rất có thế
lực, thậm chí còn có quyền lực quyết định khai phát.
Ở Châu Nghiễm có thể làm được điểm này cũng không nhiều người, mà sau
chuyện năm trước phát sinh, người thân cận của Tần Mục cũng không nói
chuyện với hắn, điều này cũng nói rõ một vấn đề, hậu trường sau lưng
Bách Thanh Dương tuyệt đối không thân cận với Tần Mục, thậm chí còn mang địch ý với hắn, mừng rỡ ngồi yên xem náo nhiệt.
Phạm vi rút nhỏ lại, mũi nhọn đã mơ hồ chỉ vào Kế Đỉnh Thịnh, Kế Đỉnh
Thịnh quả nhiên là tâm tư tiểu nhân, có chút cơ hội đều biết nắm chắc,
Tần Mục không muốn xung đột chính diện với hắn quá sớm, ít nhất phải chờ sau khi Phương Chấn Bang vào tỉnh chính thức mới làm tính toán, nhưng
bây giờ cách làm của Kế Đỉnh Thịnh thật sự chọc giận Tần Mục, nói không
chừng hắn phải cấp chút nhan sắc cho tên kia nhìn xem, cho dù không thể
vặn ngã Kế Đỉnh Thịnh, để cho hắn bị lột da cũng là nhất định.
- Nghe nói vài ngày trước tra xét pháp nhân của công ty kiến trúc nọ là một người phụ nữ, bộ dạng cũng xinh đẹp.
Tần Mục sâu kín nói.
Văn Nhập Hải chỉ đáp vâng, Tần Mục cũng không nhắc lại, chỉ thoáng dựa
ra sau, chậm rãi nhắm hai mắt lại, Văn Nhập Hải không ngốc, Tần Mục sẽ
không vô duyên cớ nói ra lời này, sau lưng người đàn bà kia là ai mọi
người đều biết rõ, điều này nói rõ Tần Mục chuẩn bị dụng binh với Kế
Đỉnh Thịnh, dặn Văn Nhập Hải chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời mài sắc răng
nanh.
Mùng sáu chính thức đi làm, Tần Mục dựa theo lệ thường, bí thư thành ủy, chủ tịch thành phố, đệ nhất phó bí thư, phó chủ tịch thường vụ, cùng
trong nhà các ủy viên thường ủy đều đi một lượt, cho dù là đối mặt Quốc
Thụy Tường hắn cũng thật khách khí lưu quà tặng, nói vài câu khách sáo,
Quốc Thụy Tường cùng Tần Mục cấp bậc chênh lệch, Tần Mục đến chúc tết
đương nhiên bản thân Phương Chấn Bang cũng không nói được gì, dù sao bên ủy ban thành phố có liên hệ không ít với văn phòng khai phát của Tần
Mục, nếu Tần Mục không đem chủ tịch thành phố xem vào trong mắt, Phương
Chấn Bang cũng phải nói hắn không được chính chắn.
Trong chớp mắt đã qua khỏi mười lăm tháng Giêng, Hình Bảo Bình cấp một
nhiệm vụ cho Tần Mục, chuẩn bị đại nhạc hội cho Sydney cùng Dương Yết,
vốn hai người dự tính đến trước tết, nhưng bởi có chuyện chậm trễ lộ
trình, vì vậy định thời gian ở ngày Quốc tế phụ nữ 8-3, thật có chút làm người nghĩ vẩn vơ.
Ngày 28 tháng Giêng, là ngày thích hợp lễ cưới, Văn Nhập Hải mặc âu phục nghiêm chỉnh, có chút khẩn trương đứng trước gương ngắm nghía, hôm nay
là ngày vui của hắn.
Nếu trở lại cục cán bộ năm trước, có ai biết Văn Nhập Hải là ai, nhưng
bây giờ khác hẳn, cán bộ trung tầng đều biết nếu chướng mắt Văn Nhập Hải chính là gây trở ngại cho Tần Mục, Tần Mục lại là người cực kỳ bao che
khuyết điểm, cho nên vào ngày Văn Nhập Hải kết hôn, trong tòa lầu tràn
ngập rét lạnh cơ hồ chất đầy người các đơn vị, có không ít người đang xì xào bàn tán, kỳ thật trong lòng họ đều hiểu được, có lẽ tên của họ cũng không tạo được ấn tượng gì trong lòng Văn Nhập Hải, nhưng vậy thì sao,
có thể kết giao được với hắn vẫn dễ dàng hơn với Tần Mục rất nhiều.
Dán giấy hồng, chuẩn bị pháo, có nhiều vị cục trưởng các đơn vị còn chủ
động dùng xe đón dâu, hoặc xe của những phó cục trưởng, một ít xe thường đỗ xa phía sau, kéo dài tới hơn hai mươi chiếc xe, người không biết
nhìn vào còn tưởng rằng là lãnh đạo tuần tra.
Tần Mục làm chủ hôn nên đã đến từ sớm, Văn Nhập Hải mặc âu phục tươm
tất, tự mình rót trà cho Tần Mục, hắn cười híp mắt nhận lấy, nói:
- Chuẩn bị tiền lì xì nhiều một chút, cẩn thận mấy cô gái bảo hộ cô dâu bên kia, các nàng xuống tay thật sự độc ác ah!
Tuy rằng Văn Nhập Hải thỏa thuê mãn nguyện, nhưng ở trước mặt Tần Mục vẫn thật khiêm cung, vừa gật đầu vừa cười nói:
- Không sao, Trương Á đã đem sổ tiết kiệm của nàng cho tôi!
Tần Mục cười ha ha, vỗ vai hắn, trong giọng nói mang hai ý nghĩa:
- Nhập Hải, đại lão gia sao có thể dùng tiền của phụ nữ, anh phải kiếm
tiền cho nàng dùng đi, đừng keo kiệt như vậy, đem tiền của mình giấu
riêng!
Đây là ý kiến trao đổi giữa hai người, Văn Nhập Hải dùng ngôn ngữ nhẹ
nhàng cùng sự thật nói với Tần Mục, hắn cẩn trọng trong công tác, nhất
là làm việc cho Tần Mục, trong tay hắn không có nhiều tài chính, mà Tần
Mục nghe xong hắn tố khổ, người đi theo mình đương nhiên sẽ không quá
khó xử họ, liền buông lỗ hổng cho Văn Nhập Hải, có một vài công tác nên
thiết kế một ít thương nhân, biếu tặng có ý tứ có thể nhận lấy, không
cần phải báo cáo.
Trong tay Văn Nhập Hải quản lý sự vụ trong bốn khu, nếu quả thật mở
miệng, đây chính là tài nguyên quảng tiến, chỉ riêng phần phê duyệt chỉ
cần hắn ra mặt sẽ giảm đi thật nhiều bước phiền toái, chỉ riêng thời
gian đã có thể kiếm không ít tiền, mấy ngày trước còn có không ít người
muốn chạy con đường bên Văn Nhập Hải, tuy rằng trong lòng hắn vô cùng
ngứa ngáy, muốn duỗi tay, nhưng vừa nghĩ tới hai mắt lạnh lùng của Tần
Mục, ý niệm trong lòng cũng tan biến, mà Trương Á thật tốt, có lẽ từng
tiếp xúc nhiều trong đơn vị cơ quan, cho nên hiểu được Văn Nhập Hải đang trong thời kỳ sự nghiệp tiến triển, sẽ không vì bốn năm trăm đồng tiền
lương mỗi tháng của hắn mà thấy khó chịu, ngược lại còn tự lấy tiền túi
đem toàn bộ tiết kiệm đều đưa cho hắn, để cho hắn đi xử lý chuyện kết
hôn, kể từ đó tâm tư có chút phiêu xa của Văn Nhập Hải cũng lắng đọng
trở xuống, đem hình ảnh một nữ nhân khác trong lòng mình hoàn toàn gạt
bỏ, ôm Trương Á khóc lớn một trận, rốt cục ở trong ngày hôm nay hỏi khéo Tần Mục mình có thể duỗi duỗi tay cầm chút tiền biếu hay không.