Thanh Quan

Chương 1173: Chương 1173: Anh Làm Mùng Một, Tôi Làm Mười Lăm (36)




Hắn cầm bản phô tô trang thư nặc danh kia xem, đồ vật này theo lý thuyết không nên nằm trong tay của hắn, nhưng ban thanh tra kỷ luật tỉnh xuống tra khu khai phát, mà khu khai phát có nhà máy Tinh Viên là đầu rồng, tuy bảo nhà máy Tinh Viên ngừng lại là không có khả năng, nhưng dù sao vẫn phủ bóng mờ thư nặc danh, khiến cho không chỉ Tần Mục, thậm chí mang trọn chính đàn Quảng Châu bao phủ vào trong. Quan viên minh tinh, quan viên kiệt xuát, quan viên có tiền đồ nhất, liên tiếp tạo ra tên tuổi trong Quảng Châu, trên đầu Tần Mục có quá nhiều hào quang, một khi ban thanh tra kỷ luật bỏ đi tầng hào quang này, vậy sẽ khiến chính quyền Quảng Châu ăn một cái tát đau đớn, trên mặt tất cả mọi người không dễ nhìn.

Quốc Thụy Tường cầm trang thư này xem cả buổi, đây là thư nặc danh tố cáo các tội Tần Mục, kỳ thật chính là bại lộ quy tắc ngầm của quan chức Quảng Châu ra ngoài sáng, nghĩ đến nhiều người muốn tới Quảng Châu này hái đào, ban thanh tra kỷ luật tỉnh thiết diện vô tư nhất định sẽ kiên trì tới cùng.

Phong thư nặc danh này đã dao động căn bản của Quảng Châu. Quốc Thụy Tường giận dữ nện bàn một cái, nổi giận đùng đùng đứng lên, nhìn Phương Chấn Bang nói ra:

- Phương bí thư, tôi đề nghị thành lập tổ chuyên án, do người đứng đầu đảng chính cầm đầu, nhất định phải tra cho ra xuất xứ của thư nặc danh này.

Người đứng đầu đảng chính là tạm giữ chức, chuyện này không có khả năng, tuy thư nặc danh này khiến cả đám thường ủy căm tức, nhưng mà thời điểm ban thanh tra kỷ luật xuống thì bọn họ sẽ không thể thăm dò ngược dòng, thậm chí còn phải phối hợp mật thiết với ban thanh tra kỷ luật của tỉnh. Quốc Thụy Tường nói như vậy chỉ là tỏ thái độ, vào thời khắc này an ủi Phương Chấn Bang mà thôi.

Phương Chấn Bang khoát khoát tay nói ra:

- Đồng chí Tần Mục này còn rất trẻ tuổi ah. Người trẻ tuổi nên bị chút ít ngăn cản, đó là không thể tránh được. Huống chi chỉ bằng vào thư nặc danh này thì chúng ta không thể xác định xem đồng chí Tần Mục phạm phải sai lầm hay không. Tôi thấy như vậy đi, mọi người nên phối hợp mật thiết với ban thanh tra kỷ luật tỉnh, các đồng chí của tỉnh ủy chắc chắn sẽ thiết diện vô tư, lần này là một hồi khảo nghiệm với chúng ta, tất cả chúng ta phải lên tinh thần đánh trận này.

Bí thư thị ủy đã đưa ra quyết định, tất cả mọi người nghe ra hương vị trong đó “Phải phối hợp, nhưng đại khái nên đánh thì đánh, dù sao Tần Mục đại biểu cho thể diện của cả Quảng Châu, mọi người không thể không bận tâm.”

Kế Đỉnh Thịnh hoàn toàn không biết chuyện xảy ra trên hội nghị thường ủy, thời điểm này hắn đang nghe được thư ký nói người của ban thanh tra kỷ luật tỉnh đã xuống, mục tiêu trực chỉ Tần Mục, nhất thời cao hứng vỗ bàn cười nói:

- Tần Mục ah Tần Mục, mày không còn bao lâu đâu, căn bản không cần tao ra tay, mày làm châu chấu có thể nhảy nhớt được mấy ngày chứ?

Hắn thu được điện thoại của Liêu Thừa Tông, bệnh viện tâm thần lại từ các nơi chuyển năm mươi người tới, hỏi Kế Đỉnh Thịnh có cần thêm người làm hay không. Kế Đỉnh Thịnh sao không chịu, toàn bộ đám người này đều nằm trong túi áo của Liêu Thừa Tông, đây chính là vàng bạc đấy, cứ như vậy không còn gì nữa, trong lòng của hắn vẫn cảm thấy đau đớn.

- Thế nhưng mà Kế chủ nhiệm, tôi nghe nói người trong tỉnh tới sẽ quản chặt lắm.

Liêu Thừa Tông cẩn thận từng li từng tí nói ra.

- Nói cho ông biết, bọn họ tới lần này là điều tra Tần Mục, không liên quan gì tới chúng ta. Ông nghe nói chưa, trên quan trường có điều tra chuyên nghiệp, chỉ cần có sai phạm thì bọn họ sẽ không làm ngơ không thấy đâu.

Kế Đỉnh Thịnh cười nói.

Hắn xác thực không biết có một tấm lưới lớn đang chờ hắn, hắn bây giờ còn ngây thơ chui vào.

Cuối tháng sáu tỉnh ủy mở hội nghị toàn tỉnh. Trên hội nghị công bố quá trình phát triển của các thành phố, hơn nữa dùng nhà máy Tinh Viên làm thí dụ điển hình, tổng kết công nghệ cao nên bí thư tỉnh ủy phát biểu phấn chấn. “Nhà máy Tinh Viên Quảng Châu”, yêu cầu lãnh đạo các thành phố tham gia học tập đàm phán ngoại thương với Quảng Châu, lợi dùng tài nguyên vật chất và nhân lực trong tay, dùng thời gian mười năm và lỗ lã tài chính học tập kỹ thuật của nước ngoài, tranh thủ trong mười năm nâng cao trình độ khoa học kỹ thuật.

Trong hội nghị này bí thư ban thanh tra kỷ luật tỉnh cũng đem mang thư nặc danh đưa lên, đối với chuyện này các cấp lãnh đạo phi thường quan tâm, Bí thư tỉnh ủy đánh nhịp, thành lập tổ chuyên án xuống điều tra chuyện này. Nếu là thư nặc danh của người bình thường, trong tỉnh sẽ đưa về cho thành phố giải quyết, nhưng cái tên của Tần Mục quá vang dội, trong tỉnh và cả Quảng Châu có chuyên đề TV chuyên thăm hỏi hắn, mang chuyện nhà máy Tinh Viên tuyên truyền lớn hơn, nếu thời điểm này Tần Mục gặp chuyện không may thì mất mặt cả tỉnh. Vì vậy tổ chuyên án do bí thư tỉnh ủy và chủ tịch đảm nhiệm tổ trưởng, các cấp trong thành phố là phó tổ trưởng, phó bí thư ban thanh tra kỷ luật tỉnh đảm nhiệm chức phó tổ trưởng chấp hàn tra rõ chuyện này, sau khi hội nghị chấm dứt đã lập tức đi thẳng tới Quảng Châu.

Tần Mục giống như hoàn toàn không biết rõ tình huống đang xảy ra với mình, đang cùng Đề Na tiểu thư cùng Tây Môn Nhạn đi dạo. Tây Môn Nhạn tóc dài một ít, càng phiêu dật, nàng cúi đầu và mặt mũi không vui:

- Trên người của anh sao có hương vị son phấn của nữ nhân vậy, cũng không phải Tần phu nhân.

Tần Mục thiếu chút nữa khóc lên, đã qua năm sáu ngày rồi, nữ nhân này sao có thể ngửi được vậy, chẳng lẽ là mũi chó?

Tây Môn Nhạn cùng Đề Na ngày hôm qua mới quay về, quân đội Quảng Châu đang có đám học viên mới học xong và đang đi thực hành, bắt đầu kết hợp lý luận và thực tế. Những thứ này với bọn họ quá quý giá, nhưng mà trong mắt Đề Na chỉ là đồ chơi con nít, theo cách nàng nói nước Mỹ những đứa trẻ mười tuổi đã biết những thứ này rồi. Tuy trong lời nói mang theo hương vị châm chọc, nhưng mà Tần Mục biết rõ đây là sự thật. Dù sao ngôn ngữ máy tính là từ tiếng anh phiên dịch ra, đối với người Châu Á mà nói quen chữ vuông hơn các chữ cái abc nhiều lắm.

Đề Na ném bỏ máy tính nhiều nhất chính là tiểu hài tử, chạy vào trong nhà của Tần Mục thì nhao nhao ăn kẹo mút và chơi game, Tần Mục vốn muốn trong nhà yên tĩnh một chút, nhưng chịu không được cô gái nhỏ này làm nũng và cố tình gây sự, chỉ có thể cùng Tây Môn Nhạn đi dạo với nàng.

Tin tức Tần Mục đã biết, ban thanh tra kỷ luật tỉnh sẽ cho người xuống ngay. Chuyện lá thư nặc danh kia có nêu những chuyện quá rõ ràng, đó là bởi vì người viết chính là Tần Mục, có một ít thứ có thể nói là quy tắc ngầm, ở trong tỉnh cũng thường xuyên nhìn thấy. Đây là thâm canh cố đế của văn hóa. Nhưng mà ghi lại phương thức giao dịch với Phương Chấn Bang thì Tần Mục dùng văn chương rất nặng, khiến cho người ta kéo theo Phương Chấn Bang vào. Ngày đó Phương phu nhân muốn nói chuyện với Tần Mục, Tần Mục không có cho nàng cơ hội này, nếu như lúc ấy làm như vậy, Phương Chấn Bang sẽ không thể dễ dàng tha thứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.