Thanh Quan

Chương 118: Chương 118: Chiêu bài con gái. (2)​




Lưu Đan cũng đạt được một phần đề nghị của Tần Mục, phía trên trình bày rõ cửa hàng bán lẻ phải chú ý vệ sinh, thái độ phục vụ vân...vân. Miếu Trấn là đại trấn, phiên chợ của Miếu Trấn có năm ngày mười ngày, người lưu thông rất lớn, cho nên Tần Mục đề nghị dùng cách lưu khách cũ, hấp dẫn khách hàng làm mạch suy nghĩ chủ yếu.

Lại ngẩng đầu lên, Lưu Đan nhìn qua ánh mắt Tần Mục cũng có chút bội phục, nhìn qua tân chủ tịch trấn đang nói chậm rãi, Lưu Đan nhìn xa xăm, nghĩ đến đêm hôm đó, nhớ tới ánh mắt bình tĩnh mà sâu sắc của Tần Mục.

Thời điểm này Tần Mục đã chuyển qua đám thương nhân khác, hắn cầm theo một phần báo cáo, chậm rãi nói ra:

- Về phần các vị còn lại, tôi có mọt tin tức nói cho mọi người biết, cục công thương của huyện chuẩn bị thành lập một chấp pháp đội đặc thù, chuyên môn đả kích những nơi kinh doanh không giấy chứng nhận, làm hàng giả, cân thiếu. Tôi ở đây có một phần danh sách, đây là do Cố phó cục trưởng cục công thương đưa tới. Miếu Trấn là đối tượng trọng điểm của cục công thương, cái tên phía sau mọi người nhìn đi, thực sự rất muốn hỏi một câu, Miếu Trấn chúng ta là như thế nào? Miếu Trấn như thế nào?

Tần Mục vỗ mạnh lên bàn một cái, thân thể có chút nghiêng về phía trước, đem miệng kề sát microphone, lớn tiếng nói:

- Tôi cam đoan với cục công thương, Miếu Trấn không có tình huống làm hại khách hàng, chỉ do những ngươi này quản lý có lỗ hỏng, rất nhanh sẽ điều chỉnh tốt. Danh sách trên tay của tôi, nếu ai có hứng thú có thể cầm đi tham khảo một chút. Ba ngày sau đó tôi sẽ đích thân đi tới các nơi, nếu còn nghe được không ít lời khó nghe về Miếu Trấn cua chúng ta, vậy đừng trách Tần Mục tôi tuổi trẻ không hiểu chuyện.

Tần Mục nói ra lời này rất âm trầm, khiến cho Trác Đại Trung cũng kìm lòng không được run rẩy một ít. Hắn hơi than nhẹ một tiếng, danh tiếng của Tần Mục không thể áp chế được rồi.

Sau hội nghị lần này, Chu Lão Cửu cùng Lưu Đan không có đi, Tần Mục thấy thế thì bảo hai người bọn họ vào trong phòng của mình. Chu Lão Cửu nghe Tần Mục nói những đề nghị này, Tần Mục không sợ người khác hỏi cẩn thận, hắn cũng cởi bỏ không ít nghi hoặc cho Chu Lão Cửu. Đợi đến lúc Chu Lão Cửu thiên ân vạn tạ rời đi, Tần Mục vỗ bả vai hắn nói ra:

- Lão Cửu, hy vọng trong thời gian năm mười năm sau, tôi đi tới các nơi khác trong cả nước nghe được thương hiệu rượu của anh!

Tần Mục nói chân tình, Chu Lão Cửu vỗ ngực cam đoan, không bao giờ làm những loại hàng nhái hàng giả nữa, con mắt Tần Mục trừng lên, tức giận nói:

- Sau này trở về nên suy nghĩ thật tốt cho tôi, lúc nào anh còn làm những đồ vật đó thì phải nhớ lời của tôi.

Đợi đến lúc Chu Lão Cửu vừa đi, Lưu Đan liền câu nệ, hai tay quấn quít góc áo của mình, sắc mặt đỏ bừng không biết nên nói cái gì cho phải.

- Lưu lão bản a.

Tần Mục bộ dạng giải quyết việc chung, cười nói:

- Cô có nghi vấn gì cứ việc nói.

Lưu Đan là mỹ nhân trong mười dặm tám dặm của Miếu Trấn công nhận, lại mở cửa hàng bán lẻ vài năm, hơn hai mươi tuổi, trên mặt trang điểm mỏng, có một khí chất thanh thuần xinh đẹp, lại không phải gương mặt trang điểm dầy ngày đó. Một nốt ruồi mỹ nhân, vẻ tinh khiết và vũ mị này tăng thêm vài lần. Có chút bối rối và mờ mịt nhìn qua Tần Mục, lại nhanh chóng cúi đàu xuống, nhìn qua mũi chân của mình.

Tần Mục cười cười, nhìn qua bộ dáng của Lưu Đan mười phần ngượng ngùng là vì chuyện ngày hôm đó, nhưng mà da mặt của nàng mỏng, không biết nên nói như thế nào. Tần Mục nhìn thấy hai chân dài của Lưu Đan thì nội tâm rung động, ngày đó tuy nhìn thoáng qua, đùi của Lưu Đan trắng nõn mà khỏe mạnh vẫn lưu ấn tượng trong lòng Tần Mục.

Cảm giác tâm thần không đúng, Tần Mục vội vàng thu liễm tâm tư, ho khan một cái, chăm chú nói ra:

- Lưu lão bản, tôi biết rõ cô lưu lại là vì cái gì. Tôi cảm thấy chuyện đó nên cho nó qua đi, cô cũng thân bất do kỷ. Sau này chúng ta không đề cập chuyện này, được chứ?

Lưu Đan không nghĩ tới Tần Mục lại hào phóng như vậy, vội vàng gật đầu. Tần Mục hỏi thẳng nàng chuyện gì, Lưu Đan cũng không đáp lời, bối rối chạy đi.

Tần Mục cười một tiếng, từ trong ngăn kéo lấy giấy bút ra, chuẩn bị cảm xúc công tác, viết lên trên giấy.

Luận tư chủ nghĩa tư bản đối với chủ nghĩa xã hội khoa học có ảnh hưởng sâu sắc- Chủ nghĩa xã hội khoa học của Liên Bang Xô Viết là lộ trình của chúng ta.

Tần Mục nhớ rõ rành mạch, còn hơn một năm nữa Liên Bang Xô Viết sẽ giải thể. Về nguyên nhân giải thể trên quốc tế còn nhiều giả thuyết phân vân, không có thuyết pháp nào được xem như chính xác nhất. Nhưng mà đại quốc vô sản như Liên Bang Xô Viết cứ như vậy lặng lẽ giải thể đi, lại sinh ra đại phong bạo trong Trung Quốc, phe bảo thủ và cải cách đều kiên định ý kiến của mình, nhao nhao hỗn loạn một thời gian thật dài.

Viết mấy hàng chữ này, Tần Mục đứng dậy, hắn hút điếu thuốc và nhìn ra ngoài cửa. Mùa thu hoạch đã qua, mùa đông sắp tiến tới, hắn đi tới thời đại này sắp một năm rồi.

Nghĩ tới một năm này biến hóa đã qua, khóe miệng của Tần Mục hiện ra nụ cười vui vẻ, thò tay ra chà lau chút tro bụi dính trên thành cửa sổ.

Thời điểm này điện thoại vang lên, Tần Mục nghe xong chính là giọng của Bạch Quang Lượng. Tần Mục đến nhà hắn chúc mừng Bạch Nhược Hàm bồi dưỡng hoàn tất. Thì ra Lưu Đại Hữu tiến giai nhập thường, đã khiến hội nghị thường ủy biến hóa. Bằng vào sự kiện phong bạo lần này, Bạch Quang Lượng thừa cơ đạt được hai gã thường ủy ủng hộ. Hội nghị thường ủy do Quý Thu một mình độc đại đã không trở về. Bạch Quang Lượng và hai thường ủy kia chiếm chín người và ba phiếu thường ủy, cộng thêm Khổng Kiến Quốc ngay thẳng, nếu như Bạch Quang Lượng có thể đạt được Lưu Đại Hữu ủng hộ thì số phiếu sẽ an ổn áp Quý Thu một đầu. Tuy Lưu Đại Hữu cùng Tần Mục quan hệ ăn ý, nhưng mà Bạch Quang Lượng không có tiếp xúc quá sâu. Bạch Quang Lượng liền mượn cơ hội này đưa đây, chủ động tìm tới Tần Mục, xem phải chăng có thể đạt được Lưu Đại Hữu ủng hộ. Đây là cơ hội Bạch Quang Lượng chiếm thượng phong, nếu không hắn cũng không đánh ra chiêu bài "Con gái".

Trong lúc này tâm tư Tần Mục phi thường rõ ràng, hắn cúp điện thoại, suy nghĩ trong chốc lát, liền gọi Trác Đại Trung tới, bảo hắn đi về huyện.

Nhìn thấy bóng lưng thẳng tắp của Tần Mục, hai mắt Trác Đại Trung thâm thúy, không biết đang suy nghĩ mấy chuyện gì.

Tần Mục không có sử dụng xe Jeep phân phối cho chủ tịch trấn, hắn ngồi xe bus tới, làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, Lưu Đan cũng trên xe. Nhìn qua chỗ Lưu Đan có chỗ trống, Tần Mục cười một tiếng, bảo Lưu Đan ngồi vào bên trong, mình ngồi bên cạnh nàng.

Từ Miếu Trấn đến huyện Tây Bình phải ngồi xe bus hơn một tiếng đồng hồ. Xe bus khởi động trong chốc lát, Tần Mục hai tay khoanh trước ngực, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, hắn ngồi bên cạnh Lưu Đan cho nên khẩn trương trong lòng buông lỏng không ít.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.