Thanh Quan

Chương 209: Chương 209: Cùng người đẹp gặp lại. (1)​




- Tôi nghĩ muốn cùng quý huyện thương nghị một chút, về sự tình xây dựng nghĩa mộ của tổ tiên Kim Đại Hi chúng tôi, không biết các vị có thể chờ thêm vài ngày, tôi muốn phái tổ viên chuyên nghiệp của chúng tôi đi qua, rất nhanh có thể đi tới quý huyện.

Kim Tể Chính lộ ra khẩu khí thương lượng bên trong điện thoại.

Mờ mịt đáp ứng Kim Tể Chính, An Bình cũng không hiểu là chuyện gì xảy ra. Chứng kiến Tần Mục cầm theo cặp công văn đi tới, An Bình do dự hồi lâu, nghĩ dù sao cũng phải cho lãnh đạo trực tiếp dính chút không khí ngon ngọt, nhẫn nhịn cảm giác không thoải mái trong lòng, liền đem chuyện này ngập ngừng ấp úng nói ra.

Hắn thật không ngờ Tần Mục nghe xong hắn hội báo chỉ thản nhiên cười một tiếng, nói:

- Cũng nên có tin tức này rồi, bằng không tôi phải uổng phí công phu.

Nói xong lại dặn An Bình chuẩn bị ngày mai cùng mình đi tỉnh thành.

An Bình mơ mơ màng màng đi theo Tần Mục vào văn phòng, đến bây giờ mới hiểu được nguyên lai chuyện này do một tay Tần Mục trù hoạch. Nghĩ đến mấy ngày trước Tần Mục dặn hắn chuẩn bị đi công tác, nguyên lai là vì việc này đâu. Trong lòng An Bình rối rắm một thoáng, đi tới văn phòng, cho mọi người điều tra một chút xí nghiệp Tam Tinh là công ty nào, có khả năng sẽ đến huyện Tây Bình đầu tư hay không.

- Tìm được rồi, tìm được rồi!

Cán sự từ trong một chồng báo chí thật dày rốt cục tìm được tin tức về xí nghiệp Tam Tinh. Trong tin tức đưa tin bọn họ chuẩn bị đến quốc nội đầu tư xây dựng mạng lưới điện tử internet Tam Tinh, được gọi là Tam Tinh Điện Tử Lai Hoa, đã mang đến một luồng gió xoáy thật lớn trong thị trường sản phẩm điện tử Hoa Hạ.

Trong tin tức cũng không nhắc tới điện tử Tam Tinh cùng Kim Tể Chính, làm mọi người thật khó hiểu. Cuối cùng do một nhân viên cục chiêu thương gọi điện lên một bạn học làm việc trên tỉnh thành mới biết được điện tử Tam Tinh thuộc về một sản nghiệp của xí nghiệp Tam Tinh, mà Kim Tể Chính là long đầu của xí nghiệp Tam Tinh này.

Vừa nhận được tin tức làm trên dưới cục chiêu thương gà bay chó chạy, một đám người không dám tin nhìn chằm chằm An Bình. Trong lòng An Bình dấy lên sóng gió ba đào, ngay cả trái tim của hắn cũng cấp tốc nhảy mạnh. Hắn không chút dấu vết nhìn thoáng qua văn phòng đóng kín cửa của Tần Mục, có chút ý nghĩ nảy sinh, liền nghiêm mặt quở trách:

- Nhìn xem nhìn xem, tố chất thế nào đây, đều khởi lên tinh thần, đừng làm Tần cục trưởng chê cười.

Những lời này làm một đám người oán thầm, trước đó vài ngày cũng không biết là ai nói trong cục chiêu thương này cho dù tân cục trưởng đến đây cũng không cho mặt mũi, đảo mắt đã dựa vào tân cục trưởng. Lời này đương nhiên không người nào dám nói ra, mọi người liền lo đi làm việc của mình, bắt đầu bận rộn.

Giờ phút này Tần Mục đang nói chuyện điện thoại với Cao Phái. Cao Phái đã nhận được tin tức điện tử Tam Tinh Hàn quốc đã đưa ra lời xin phép với Bộ tin tức quốc gia, yêu cầu đến tỉnh Tây Túc tiến hành khảo sát, muốn đầu tư thành lập một nhà xưởng ở trong tỉnh. Nghe nói số vốn đầu tư nước ngoài lên tới mấy tỷ, Bộ thương mại cũng không dám xem thường. Bởi vì quản lý cao tầng của xí nghiệp Tam Tinh Hàn quốc đã đến tỉnh Bắc Liêu, cho nên Cao Phái nhận được lệnh chuẩn bị phụ trách chiêu đãi.

Nhưng mà lão nhân Hàn quốc hơn bảy mươi tuổi gặp mặt Cao Phái lại không lộ ra nhiều hứng thú đối với tỉnh Bắc Liêu, ngược lại như có như không hỏi thăm tình huống huyện Tây Bình. Tỉnh Bắc Liêu là một tỉnh công nghiệp nặng quan trọng trong cả nước, độ phát triển công nghiệp cùng chính sách phi thường mê người, Cao Phái thật sự nghĩ không ra vì sao lão nhân kia lại cảm thấy thật hứng thú đối với huyện Tây Bình.

Sau khi trở lại văn phòng, Cao Phái lật xem văn kiện trên bàn, bản thảo của Tần Mục làm hắn chú ý, lúc này mới gọi điện thoại cho Tần Mục hỏi thăm ý đồ của xí nghiệp Tam Tinh có phải có quan hệ tới hành động gì của hắn hay không.

Một phó bí thư tỉnh ủy cùng một cục trưởng cục chiêu thương, vốn không có quan hệ gì, còn cách xa hơn nửa quốc gia, bọn họ nói chuyện lại có vẻ thật cao ngất. Nhưng nếu như nói bị phó bí thư tỉnh ủy còn dùng giọng điệu thỉnh giáo trong lúc nói chuyện, thật sự làm khiếp sợ chính đàn.

- Tài nguyên nhân lực của chúng ta thật dày, đối với xí nghiệp nước ngoài mà nói phí tổn công nhân thấp hơn tài chính xây hãng.

Tần Mục châm một điếu thuốc, bắt đầu giải thích cho Cao Phái nghe ý nghĩ của mình:

- Kỹ thuật của họ có thể lấy ra thay nhân công, nhưng nhất định cam đoan tam hiểm nhất kim.

Cao Phái bị lời nói mơ hồ của Tần Mục làm rối rắm, có chút quên mất mục đích hắn gọi điện thoại cho Tần Mục, chỉ cảm thấy lời nói của Tần Mục phi thường hấp dẫn người, bên trong có chút tư tưởng ngay cả hắn cũng cảm thấy thật mới mẻ cùng lớn mật, nhưng lại hoàn toàn phù hợp với quốc gia hiện tại.

- Tam hiểm nhất kim?

Cao Phái bị từ ngữ mới mẻ của Tần Mục làm choáng váng, bút máy trong tay không ngừng lại, liên tục ghi chép những yếu điểm trong lời nói của Tần Mục.

Trong lòng Tần Mục lộp bộp, bại lộ quá nhiều về mình sẽ khiến cho người khác chú ý, cho dù Cao Phái là dượng ba của hắn nhưng cũng làm cho hắn phải có tâm lý phòng bị, nói chuyện càng thêm cẩn thận, chỉ nói thêm với Cao Phái vài câu liền cúp điện thoại.

Ngày hôm sau Tần Mục nhận được tin tức đoàn khảo sát cao tầng xí nghiệp Tam Tinh sẽ từ tỉnh Bắc Liêu chuyển tới thủ đô, sau đó bay thẳng tới tỉnh thành tỉnh Tây Túc. Bởi vì đối phương chỉ mặt gọi tên yêu cầu người phụ trách cục chiêu thương huyện Tây Bình đến bàn bạc, Tần Mục liền dẫn theo An Bình trực tiếp lên tàu đi tỉnh thành. Trong lòng An Bình không ngừng bất an, nhìn Tần Mục ngồi ở ghế đối diện nhắm mắt dưỡng thần, cân nhắc dụng ý của Tần Mục khi kéo hắn đi cùng.

Đi tới tỉnh thành, hai vị cán bộ khoa cấp đến từ thị trấn nghèo đã được cục chiêu thương tỉnh thành hoan nghênh nhiệt liệt. Nếu đoàn khảo sát xí nghiệp Tam Tinh biết trong tỉnh Tây Túc có một huyện Tây Bình, đã nói rõ bọn họ làm công tác giới thiệu rất tốt. Có thể lưu lại được đầu tư hay không, phải xem hai vị cán bộ có chút nhà quê kia có dốc lực hay không.

Tỉnh ủy cũng vô cùng xem trọng việc này, bí thư tỉnh ủy cùng chủ tịch tỉnh đều đạt tới độ cao nhất trí trong vấn đề này, các cấp ngành trong tỉnh lần này đều bật đèn xanh, cung cấp hết thảy tiện lợi cho cục chiêu thương. Bí thư tỉnh ủy cùng chủ tịch tỉnh còn phân biệt tìm Tần Mục cùng An Bình nói chuyện, đối với ý nghĩa xí nghiệp Tam Tinh đến đầu tư tỏ thái độ một phen, ý tứ không cần nói cũng biết lần này không thành công thì không bỏ qua.

An Bình lần đầu tiên gặp được lãnh đạo cấp bậc cao như thế, nói chuyện có chút lắp bắp, toàn thân ướt đẫm mồ hôi. Tần Mục cùng hai vị lãnh đạo từng gặp mặt ở nhà của Tần lão gia tử một lần, nhưng không ai biểu lộ vẻ mặt như từng nhận thức, vẫn dùng thái độ thượng cấp đối đãi cấp dưới, An Bình thật bội phục sự trấn định của Tần Mục, bởi vậy cũng không hề nghĩ tới địa phương khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.