- Anh vưa em nói, khẳng định tập đoàn Tam Tinh đang dùng sức với
chính quyền bên này, tự nhiên có người phải thừa nhận áp lực. Bọn họ hùn vốn vào Tư Lạc Ngõa chính là mong đội hùn vốn này có thể mang tới bao
nhiêu lợi ích, nếu như người ở đây không làm được thì họ đi chỗ khác.
Tần Mục lập tức hiểu ý của Cừu Tiểu Thiền, đây cũng không phải đơn thuần là đọ sức trên quan trường, đây là đọ sức khác. Tập đoàn Tam Tinh đầu tư
vào Tư Lạc Ngõa chỉ là một thái độ, sinh ý nơi này không thành thì bọn
họ có thể đổi tới nơi khác bàn với xí nghiệp nhà nước nào đó. Nhưng mà
Tần Mục tới đàm phán với Tam Tinh thì tốt, nếu như Tam Tinh trực tiếp ở
tỉnh thành nhìn thấy Tư Lạc Ngõa không tốt, quyết định buông tha đầu tư
vào Tư Lạc Ngõa thì tất cả chuẩn bị của Tần Mục sẽ không còn gì cả, thậm chí còn có người mượn chuyện này nói hắn là tội nhân phá hoại hùn vốn
vào Đằng Long thậm chí tỉnh Bắc Liêu, vậy hắn có trăm cái miệng cũng
không giải thích được.
Tần Mục lúc này trán đổ mồ hôi lạnh, thân
thể của hắn nóng lên. Hắn gần đây yên ổn ở huyện Thanh Thao thời gian
ngắn, tự nhận chiến lực ứng phó Tam Tinh đã đạt tới hoàn mỹ, ai nghĩ tới Chu Tiểu Mai vừa nói như vậy khiến hắn lâm vào nguy cơ cực lớn.
Chu Tiểu Mai thấy Tần Mục có chút hoảng loạn lên, nhất thời bừng tỉnh, như lúc còn bé vuốt ve gò má Tần Mục, ôn nhu nói:
- Không nên lo lắng như vậy, cả ngày mặt âm trầm giống như ông cụ non, em còn ưa thích anh tinh thần phấn chân như ở thôn Tây Sơn đấy.
Tần Mục lập tức cười, nói ra:
- Tiểu Mai, em nói một câu trực tiếp biến anh thành bí thư huyện ủy thành một trưởng thôn rồi, làm quan không có người nào muốn như vậy.
Nói xong, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Tiểu Mai, hỏi:
- Tiểu Mai, em khẳng định có biện pháp giải quyết, đúng không?
Chu Tiểu Mai gật gật đầu, bộ dáng bất đắc dĩ khiến Tần Mục có chút đau lòng. Nàng vuốt tóc, ôn nhu nói:
- Cũng không biết kiếp trước thiếu nợ anh cái gì, cứ bị anh sai sử mà cam tâm tình nguyện.
Nàng nói với Tần Mục một ít thì dừng, lập tức cảm khái nói:
- Tập đoàn Tam Tinh hiện tại thiếu đi cảm giác nguy cơ, chính là thiếu đi một tập đoàn thực lực tương đương bảo trì trạng thái hứng thú với Tư
Lạc Ngõa, thậm chí có xu thế tiến vào.
Con mắt Tần Mục lập tức sáng lên, hiểu ra nói:
- Ý em là tập đoàn Hoa Hạ?
Chu Tiểu Mai gật gật đầu, nàng nhìn Tần Mục yêu say đắm, tự buồn bã tự oán nói ra:
- Có biện pháp nào chứ, lại cho tiểu nữ nhân như em xuất đầu, quả nhiên là tức chết em mà.
Nàng nói u oán nhưng khẩu khí lại cam chịu. Tần Mục nhìn thấy thân thể Chu
Tiểu Mai có chút gầy yếu thì động tình kéo nàng vào lòng.
Chu Tiểu Mai lập tức si ngốc.
Chu Tiểu Mai lúc này bổ sung chỗ thiếu hụt làm cho kế hoạch của Tần Mục
càng thêm hoàn mỹ, lúc ăn cơm hai người còn mắt đi mày lại, trạng thái
tâm linh hữu tê.
Trong lòng Cừu Tiểu Thiền nổi da gà, Chu Tiểu Mai không có tôn trọng ngầm
hiểu và nhận thức chung của mọi người, vậy mà đoạt trước một bước vạch trần tâm phòng của Tần Mục, Cừu Tiểu Thiền cũng không cần khách khí như vậy.
Kỳ thật mấy nữ hài đi theo Tần Mục không ai không phải
người thất khiếu lung linh, nhưng mà tinh huống hiện tại không nói trước Hàn Tuyết Lăng vĩnh viễn còn lâu mới tỉnh lại. Nếu như có Hàn Tuyết
Lăng tồn tại, tất cả mọi người hoặc nhiều hoặc ít sẽ phải thừa nhận thân phận của Hàn Tuyết Lăng, ai cũng không thể tranh giành với Hàn Tuyết
Lăng. Nhưng bây giờ Hàn Tuyết Lăng biến thành người thực lực, Tần lão
gia tử bên kia chắc chắn sẽ không cho Tần Mục treo cổ trên một cây, Tần
gia vẫn cần nối dõi tông đường.
Cừu Tiểu Thiền không chút dấu vết thò tay vào trong túi quần, lúc này Cừu Tiểu Thiền bảo trì đòn sát thủ. Chính thứ này khiến Cừu Tiểu Thiền đi vào trong lòng Tần Mục, cũng làm
cho hai người có đột phá thực chất. Lúc này Chu Tiểu Mai cùng Tần Mục
mặt mày đưa tình, Cừu Tiểu Thiền khẽ cắn môi, ôn nhu cười nói:
- Hôm nay em làm tô súp. Tần bí thư bây giờ gầy quá, vẫn nên bồi bổ thân thể.
Tần Mục nghe được Cừu Tiểu Thiền nói tới chữ súp, trong nội tâm cơ linh,
lúc này nhìn qua Cừu Tiểu Thiền, phát hiện trên mặt nàng không có gì
khác thường liền yên lòng, cười thầm nói mình trông gà hóa cuốc, như thế nào bị Cừu Tiểu Thiền làm sợ súp như vạy.
Cừu Tiểu Thiền quay
đầu đi, nhếch miệng bước nhanh vào trong phòng bếp, không bao lâu đã mng theo một tô súp lớn vào, đặt ở trước mặt Tần Mục nói ra:
- Vừa vặn uống nhanh lên. Tiểu Mai tỷ, em múc cho chị một chén.
Tần Mục vừa được Chu Tiểu Mai chỉ điểm, trong nội tâm cũng chua xót khi Chu Tiểu Mai vất vả nhiều năm, ngược lại đặt súp trước mựt Chu Tiểu Mai,
nói ra:
- Tiểu Mai, súp của Tiểu Thiến làm rất tốt, uống đi.
Sắc mặt Cừu Tiểu Thiền hơi đổi, nhưng mà lập tức bình thường. Tần Mục cùng Chu Tiểu Mai nhìn nhau, cũng không chú ý điểm này.
Chu Tiểu Mai không biết Cừu Tiểu Thiền tâm tư biến hóa, Tần Mục nghĩ như
vậy khiến nàng cảm thấy ấm sáp, đương nhiên sẽ không lưu súp lại, ngược
lại đưa tới trước mặt Tần Mục và cười nói:
- Đây chính là Tiểu Thiến muội tử chuẩn bị cho anh, anh cứ uống a, đừng cô phụ ý tốt của người ta.
Nói xong Chu Tiểu Mai còn nháy mắt với Cừu Tiểu Thiền mấy cái, bảo Cừu Tiểu Thiền bối rối chạy về phòng bếp, đóng cửa lại và tay vuốt ngực, trong
lòng thì thào nói ra:
- Cừu Tiểu Thiền, sau mày càng ngày càng không có tiền đồ vậy, loại chuyện này làm nghiện rồi sao?
Hơn nửa ngày nàng mới dẹp loạn suy nghĩ trong lòng, ném toàn bộ thuốc còn thừa vào trong thùng rác.
Bữa cơm hôm nay ăn rât vui vẻ, nhưng mà về sau Cừu Tiểu Thiền không ngừng
ngẩng đầu nhìn sắc mặt Tần Mục, lúc này khiến Tần Mục đưa tay sờ mặt của mình, hoài nghi mình có chút không đúng ở đâu.
Sau khi ăn cơm xong, Tần Mục không có dựa theo thường ngày đi vào phòng sách, mà là bước chậm lên lầu hai.
Cừu Tiểu Thiền thu thập bát đũa, vừa nói:
- Tần bí thư, anh muốn đi đâu?
Nàng làm quan với Tần Mục có một thời gian ngắn, xưng hô Tần bí thư khó sửa
được, có mấy lần có thể gọi thẳng tên Tần Mục nhưng cảm giác không tự
nhiên, cho nên lại gọi Tần bí thư.
Tần Mục không nghi ngờ gì, nói thẳng:
- Hai ba này gần đây không có việc gì, Tuyết Lăng đang ở đó, anh phải lên với cô ấy. Đúng rồi, nếu mệt thì đi ngủ đi.
Cừu Tiểu Thiền nghe xong con mắt nhất căng tròn, Tần Mục đang có ý định ở
cả đêm với Hàn Tuyết Lăng ah, dược hiệu của đồ chơi này bộc phát... Như
vậy... Lực đạo tren tay nắm chặt, ba đĩa sứ rơi xuống. Chu Tiểu Mai lúc
này chạy tới, thấp giọng nói ra:
- Sao thế, chuyện ở khu phát triển mệt quá à? Em nhanh đi nghỉ ngơi đi, chút đồ này chị dọn cho.
Cừu Tiểu Thiền lúc này không muốn khiến hành vi của mình khác thường, không ngớt nói mình không có việc gì, vẫn rửa sạch bát đũa. Đợi đến lúc nàng làm xong thì thân ảnh của Tần Mục đã sớm biến mất trên tầng hai. Mà Chu Tiểu Mai cầm theo cà phê bóc khói, lặng lẽ ngồi trên sô pha.