Thanh Quan

Chương 476: Chương 476: Game võng du nguyên mẫu




Ngay lúc quan hệ giữa hai người đã bắt đầu thân cận, dần dần đi tới thời kỳ thân thiết, Tần Mục lại dùng thân phận chủ tịch huyện Thanh Thao đến liên hệ nàng, thật sự làm nàng không hiểu, vì vậy khi nghe điện thoại thanh âm mang theo vẻ nghi hoặc:

- Chào ngài, Tần chủ tịch?

Tần Mục nở nụ cười. Trương Lệ Na có thể nhớ được số điện thoại của hắn, năng lượng thật không nhỏ. Hắn cân nhắc lời nói, chậm rãi hỏi:

- Trí nhớ Trương tổng giám đốc thật xuất sắc, không biết gần đây đang bận rộn nghiệp vụ gì, có hứng thú đến huyện Thanh Thao nhìn xem không?

Trương Lệ Na dằn nén nghi hoặc trong lòng, cười duyên nói:

- Tần chủ tịch, Mộng Nina chỉ làm ăn nhỏ, không dám nói tới việc đầu tư gì khác ah.

Trong lời này mơ hồ có chút ý cự tuyệt Tần Mục. Hiện tại trên quan trường người nào cũng biết Diệp Thạch Bình đang đấu võ đài với Tần Mục, nếu hiện tại Trương Lệ Na đi lại với Tần Mục nói không chuẩn Diệp Thạch Bình sẽ bất mãn. Nhưng dù sao Tần Mục là người trong quan trường, Trương Lệ Na lại có lòng phát triển trong Đằng Long, dân không cùng quan đấu, suy nghĩ một thoáng liền nói thêm:

- Tần chủ tịch có chuyện tốt muốn chiếu cố công ty chúng tôi sao?

Câu nói này rơi vào trong tai Tần Mục, không thể nghi ngờ làm cho hắn thật cao hứng. Tuy rằng Cận Tiểu Xuyên từng nói qua nhìn thấy Diệp Thạch Bình cùng Trương Lệ Na đi vào một khu nhà suốt ba giờ, nhưng điều đó cũng không nói rõ vấn đề gì. Cho dù giữa hai người có chuyện mờ ám, Tần Mục vẫn chỉ xem như không nhìn thấy, hắn chỉ cần quân cờ Trương Lệ Na mà thôi.

- Ha ha, Trương tổng giám đốc sao lại nói như vậy, chỉ cần là đầu tư chân chính chúng tôi đều hoan nghênh, cũng sẽ dành cho chính sách nâng đỡ nhất định thôi. Trương tổng giám đốc, có hứng thú ngồi xuống nói chuyện hay không?

Trương Lệ Na a một tiếng thật rõ ràng, trong lòng không ngừng xoay chuyển. Tần Mục tự mình gọi điện thoại cho nàng, đây là tín hiệu cải thiện quan hệ, nàng trầm mặc chưa đầy hai giây, liền nói:

- Tốt lắm, ngài xem khi nào thuận tiện?

Tần Mục liền nói ra địa chỉ quán cà phê của Vân Băng, Trương Lệ Na cười tán thưởng:

- Tần chủ tịch đúng là lãnh đạo nổi danh, như vậy chiều mai tôi xin đợi đại giá.

Cúp điện thoại, Tần Mục lại dựa vào đầu giường, hai tay đặt sau gáy, suy nghĩ ngày mai gặp Trương Lệ Na làm sao nói chuyện. Cuộc điện thoại này không cần kéo dài thời gian đã có thể rơi vào trong tai Diệp Thạch Bình, Tần Mục không để ý, nhưng có thể rơi vào trong tai phó bí thư thành ủy Phòng Trung Hoa hay không, chính là mấu chốt trong kế hoạch lần này.

Trương Lệ Na là một thương nhân, vô luận quan hệ của nàng nhiều thế nào, bối cảnh sâu dày bao nhiêu, cũng không thay đổi được bản chất truy đuổi ích lợi, Tần Mục xoa xoa trán đi qua phòng sách lầu hai.

Tần Mục cầm một quyển sách sau đó quay về phòng ngủ, Cừu Tiểu Thiền đang ở trong phòng, mang theo vài phần u oán nói:

- Có người phụ nữ nào mà không sợ hãi tịch mịch. Đúng rồi, anh tìm Trương Lệ Na làm gì, em nghe nói mấy ngày nay nàng thường chạy tới thành ủy nhiều lần, không biết lại có quan hệ với ai, anh nên cẩn thận một chút, đừng đem mình hãm vào nơi đó.

Tần Mục nở nụ cười, Cừu Tiểu Thiền rõ ràng không đủ tự tin, sợ Tần Mục bị Trương Lệ Na hấp dẫn. Tần Mục ôm nàng, nhận chân nói:

- Tiểu Thiền, mấy ngày nay không có việc gì em giúp anh hỏi thăm một chút, xem Phòng phó bí thư có sở thích gì hay không.

Cừu Tiểu Thiền thoáng khựng người, nghi hoặc hỏi:

- Anh muốn đánh quan hệ với Phòng phó bí thư sao? Vậy anh phải cẩn thận một chút, nghe nói hắn không hợp với chủ tịch thành phố, cũng không hợp với Vạn bí thư đâu.

Tần Mục gật gật đầu, Phòng Trung Hoa được điều từ thủ đô, trên người mang theo ngạo khí cùng bối cảnh là chuyện rất bình thường, chỉ có thể nói đây là nhu cầu đối lập trong chức vị, hiện tượng mặt ngoài vĩnh viễn không sánh bằng thực tế. Nếu Phòng Trung Hoa thật sự tiến vào quan hệ hợp tác chiến lược với Diệp Thạch Bình, như vậy khẳng định đã sờ thấu bối cảnh của Diệp Thạch Bình. Đồng dạng nếu Phòng Trung Hoa có năng lực, như vậy cũng không xa lạ Tần hệ sau lưng Tần Mục.

Tần Mục cùng Trương Thúy trải qua thương lượng, hợp mưu kế khu sói nuốt hổ, mà nhân vật chủ yếu trong chuyện này chính là vị Phòng phó bí thư mới đến Đằng Long chưa đầy một năm kia.

Sáng sớm hôm sau, Tần Mục phát hiện nhóm người Lưu Đại Hữu đã rời đi, ăn xong điểm tâm mà Cừu Tiểu Thiền tỉ mỉ chuẩn bị, hắn chạy tới cục giao thông một chuyến. Tuy rằng hôm nay là ngày cuối tuần, nhưng bên cục giao thông vẫn có người trực ban, Tần Mục lại đem ba quốc lộ khác thông báo đi lên. Cho dù chuyện này chỉ là làm mặt mày, nhưng Tần Mục cũng được người trong cục hảo cảm, vì vậy hẳn tới ngày thứ hai là đã được thông báo lên bàn cục trưởng cục giao thông.

Làm xong việc này Tần Mục cảm thấy không còn việc gì làm, liền lái xe đi qua tiệm inte. Hiện tại trong tiệm không khí rất tốt, Tần Mục phát hiện ngoài cửa đỗ không ít xe, khẽ cười lắc đầu, đây là chuyện mấy chục năm sau không ai dám mơ tưởng.

Cừu Tiểu Bằng đang ngồi với Mạnh Á Linh trò chuyện, thấy Tần Mục đi vào vội vàng nghênh đón. Tần Mục cười khoát tay nói:

- Kinh doanh thật không tệ thôi.

Mạnh Á Linh cười đáp:

- Tần ca, kinh doanh không tệ, nhưng mọi người phản ứng thu phí quá mắc.

Thời kỳ đầu mở inte, thu phí mỗi giờ hai mươi đồng thật rất cao, đây không đơn thuần là vấn đề phẩm bài, lại có quan hệ rất lớn đến bên điện tín thử đưa vào hoạt động. Tần Mục đương nhiên sẽ không đem chuyện này nói với Mạnh Á Linh, gật đầu nói:

- Sản nghiệp cao cấp chính là như vậy, cũng không có gì rối rắm, chờ sau khi mọi người biết rõ hơn đều sẽ thừa nhận. Mấy thứ này chung quy đều sẽ đi vào cuộc sống quần chúng.

Tần Mục nói xong, để Mạnh Á Linh giúp mình chọn một máy. Inte ở thập niên 90 so sánh với đời sau, có chứa phong cách theo tính chất văn nghệ.

Tần Mục mở máy, lật xem một ít trang web. Hiện tại trang web chỉ mới mở ra nguyên mẫu, nhiều nhất chỉ là kho số liệu ngắn gọn cùng liên kết làm thành. Đang khi Tần Mục còn suy nghĩ thì ghế ngồi bên cạnh vang lên thanh âm thanh thúy, một cô gái trang điểm thật đậm ngồi xuống bên cạnh Tần Mục.

Tần Mục ngửi được hương nước hoa thật gay mũi xộc tới, khẽ nhăn mặt chuyển sang một bên.

Cô gái kia cũng không để ý tới hắn, cực kỳ thuần thục khởi động máy, sau đó nhanh chóng vào trong web, đi vào một phòng trò chuyện. Tần Mục liếc sang bên cạnh, nhất thời bật cười, trang web này thật xưa, không nghĩ tới hiện tại đã được làm ra.

Đây là hình thức võng du đầu tiên xuất hiện trong quốc nội, có thể tiến hành công kích bằng văn tự trong ô nói chuyện phiếm. Cô gái chơi thật hứng thú, thường thường cười lớn, miệng nói:

- Hừ, xem tôi có chơi chết các người hay không…

Tần Mục không khỏi nhớ tới kiếp trước khi mình học đại học, cũng say sưa trong game võng du, sau khi vào xã hội mới rõ ràng hiện trạng, bắt đầu chuyên tâm trong quan trường. Hành động của cô gái khiến cho hắn lâm vào hồi ức, khóe môi dần dần lộ ra mỉm cười, đó thật là thời đại thiếu niên thanh xuân tươi mát ah!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.