- Cục trưởng Lý, chú ý sức khỏe.
Tần Mục nhiệt tình nói. Hắn thực sự muốn lật đổ Lý Chiếu Hùng, nhưng
không phải lúc này, bây giờ động đến Lý Chiếu Hùng thì Quý Thư càng ghét hắn, chuyện sau này sẽ có nhiều thay đổi. nhưng vận số của Lý Chiếu
Hùng lại kém may mắn một chút, lại có người tố giác hắn trước mặt ban
thanh tra kỷ luật. Chuyện này không thể cứu vãn.
Lý Chiếu Hùng bị dẫn ra trong tiếng cười lớn, Lưu Đại Hữu thấy tâm trạng hăn không tốt, liền nói:
- Tiểu Tần, không nên nghĩ nhiều như vậy, hôm nay đến Phú Qúy Môn, anh
mới nghe cô bé Ngo Cúc hỏi chuyện của cậu từ tôi. dù thế nào cũng nể mặt anh, nên gặp mặt tiểu mỹ nhân nói chuyện.
Quan hệ giữa hai người đang gần gũi. Lưu Đại Hữu cũng giảm câu nệ gì
nhiều. Tần Mục hiện tại vẫn đang đơn thân, chưa lập gia đình. Nếu hắn
kết hôn rồi thì Lưu Đại Hữu sẽ không mang chuyện này ra đùa nữa.
- Tôi nói, cục trưởng Lưu à, sao anh có thể trở thành thường ủy cục công an được?
Tần Mục cười nói:
- Xem ra anh cả ngày đều ôm tới Phú Qúy môn rồi, tôi nên cáo trạng cho chị Trương mới được.
- Đừng, đừng mà. Tôi hành vi đường hoàng, không có chọc ghẹo gì đâu.
Lưu Đại Hữu vội vàng, hai tay đông đưa liên tục.
Tần Mục cười ha ha, trời đã dần tối, đoàn khảo sát cũng không gây chuyện vào hôm nay được, Tần Mục liền gọi cả người đoàn khảo sát đến, do Tần
Mục chi tiền, mọi người đi kết giao tình cảm.
Lưu Đại Hữu vừa nghe vậy liền thích thú, tìm chỗ gọi cho Trương Thúy, gọi cô đến Phú Qúy Môn, liền lôi hắn đến bệnh viện.
Hồ Lão Tứ vẫn hôn mê, theo lý thì Tần Mục không nên tới quán rượu lúc
này. Nhưng thời gian đoàn khảo sát ở huyện Tây Bình không lâu, nếu không nắm chắc cơ hội này, thì hắn sẽ khinh chính bản thân mình.
Chỉ cần làm cho thôn Tây Sơn giàu có, Hồ Lão Tứ sẽ không trách đâu. Tần Mục nhìn cảnh đêm trên trấn càng ngày càng đậm.
Trong văn phòng bí thư huyện ủy, Quý Thu xem tư liệu về Tần Mục một lần, muốn từ trong báo cáo nhân sự đơn giản này nhìn ra một chút mánh khóe.
Hôm nay Tần Mục giống như con nhím đang ở trạng thái phòng ngự là chìa
gai nhọn ra, làm cho Quý Thu không biết nên nắm ở chỗ nào.
Tần Mục người này có năng lực, lại chuyển biến thành hiệu quả kinh tế
thành lợi ích, Quý Thu nhận được tin tức đoàn khảo sát đặt hàng tại thôn Tây Sơn rồi, đó chính là đơn hàng mười vạn đồng. Năm 90 thì mười vạn
đồng là khái niệm gì, nếu như người bình thường có được một vạn đồng thì chính là chuyện người ta không tưởng tượng nổi, được xưng là "Vạn
nguyên hộ" rất khoa trương và nở mày nở mặt. Tần Mục thành lập công ty
chạm khắc gỗ qua loa, chỉ bằng vào một chuyến đi Quảng Châu có thể mang
tới con số lớn như vậy, nếu như phát triển tiếp thì Bắc Kinh, Thượng
Hải, Thiên Tân và các thành thị chủ yếu cũng có giao dịch, chi hơn mười
vạn nguyên thì không đơn giản mang lại biến hóa cho thôn Tây Sơn, nhưng
mà đám khách thương này chính là nền tảng phát triển kinh tế của huyện
Tây Bình.
Vò đầu ah. Bí thư Quý Thu rút một điếu thuốc ra hút, Tần Mục là quân cờ
tốt, nếu như ăn tươi thì đáng tiếc, giữ lại là tai họa ah. Nếu như lúc
này ném cành ô liu ra cho Tần Mục, không biết có phải quá muộn hay
không?
Bí thư Quý Thu cầm điếu thuốc suy nghĩ, điếu thuốc cháy được một nửa thì hắn giật mình, có chút vô ý thức vẽ lung tung vài thứ gì đó lên giấy.
Đột nhiên ánh mắt của hắn ngưng tụ lại, khóe miệng hiện ra ý cười, hắn
mang điếu thuốc cháy còn một nửa ném vào gạt tàn thuốc.
Cùng lúc đó Tần Mục an ủi Tứ thẩm đang khóc sướt mướt, nói cho Tứ thẩm
là Lão Tứ thúc sẽ nhanh chóng tỉnh lại, chính mình ngày mai sẽ tới thăm
Hồ Lão Tứ. Chu Tiểu Mai sợ hãi Hồ Lão Tứ tỉnh lại mà Tứ thẩm không biết
ứng phó như thế nào, liền muốn ở lại bệnh viện. Tần Mục cũng không có
miễn cưỡng nàng, dựa vào nữ nhân giữ thể diện thì Tần Mục còn khinh
thường làm, cho nên cùng Lưu Đại Hữu hai người mang theo đoàn khảo sát
đi tới tiệm rượu Phú Quý Môn.
Ngô Cúc hôm nay mặc quần áo công sở, rất có hương vị văn phòng, cười yếu ớt nói chuyện với một nam tử chừng ba mươi tuổi. Nam tử kia lớn lên ngũ quan đoan chính, trong miệng nói chuyện nhưng bàn tay lại tăng thêm một ít động tác gì đó, giống như vô ý vuốt tóc dài của Ngô Cúc.
Bọn người Tần Mục đi vào Phú Quý Môn thì Tần Mục nhìn thấy một màn này.
Ngô Cúc ngẩng đầu nhìn thấy Tần Mục hơi nở nụ cười trêu tức thì sắc mặt
đỏ lên, đi tới trước mặt Tần Mục cười nói:
- Tần lãnh đạo, cám ơn ngài tới đây cổ động.
Nam nhân kia dường như cảm giác được hương vị khác thường, từ sau lưng
Ngô Cúc đi đến trước mặt Tần Mục, giọng điệu trịch thượng hỏi:
- Tiểu Cúc, không giới thiệu một chút sao?
Nghe nam nhân xưng hô như thế thì Ngô Cúc nhíu mày một cái, lại nở nụ cười chức nghiệp của nàng, nhìn qua Tần Mục giới thiệu:
- Tân nhiệm cục trưởng cục chiêu thương Hầu Cửu Châu, là lãnh đạo trẻ tuổi từ thành phố chuyển xuống.
Tần Mục nghe xong, trong nội tâm lộp bộp một hồi, động tác trên thành
phố đúng là quá nhanh, lúc Lý Chiếu Hùng xuống ngựa thì cùng ngày đã
phái người xuống rồi, không cần phải nói, tất nhiên là phe phái của Quý
Thu phái xuống tăng cường vây cánh cho Quý Thu. Cục trưởng cục chiêu
thương chính là người nắm giữ chuyện buôn bán trong toàn huyện, thôn Tây Sơn của Tần Mục mở công ty chạm khắc gỗ, về sau nếu như mở rộng nghiệp
vụ gì thì nhất định sẽ bị cục chiêu thương kiềm chế. Xem ra Quý Thu đúng là rất sợ mình phát triển an toàn, không cam lòng giao cục chiêu thương rơi vào trong tay phe phái của Bạch Quang Lượng.
Tuy trong lòng suy nghĩ nhiều như vậy, nhưng mà Tần Mục cũng rất vừa vặn duỗi tay đưa tới trước mặt Hầu Cửu Châu, trong miệng nói ra:
- Trấn Hà Tử, thôn Tây Sơn, trưởng thôn Tần Mục, tùy thời hoan nghênh lãnh đạo đến thị sát.
Hầu Cửu Châu vốn định đưa tay tới nhưng rút lại, tùy ý vuốt thẳng âu
phục trên người của mình, nghiêng đầu nhìn qua Ngô Cúc cười nói:
- Ngô lão bản, hôm nay các đồng chí của cục chiêu thương tụ tập ở đây, trong chốc lát kính xin tới uống vài chén ah.
Nói xong con mắt liếc xéo Tần Mục, sau đó quay người đi lên lầu.
Tay của Tần Mục xấu hổ duỗi ra trên không trung.
- Xì, người này chỉ có chút đức hạnh đó sao?
Lưu Đại Hữu thấy Tần Mục nhất thời xuống đài không được, tức giận nói ra một câu.
Tần Mục cảm kích nhìn qua Lưu Đại Hữu, thò tay gãi gãi sau gáy, nhìn đoàn khảo sát phía sau, nói:
- Lãnh đạo bận rộn nhiều việc, chúng ta nên đi thôi.
Nói xong hắn quay đầu dẫn đường ở phía trước, nhưng mà ánh mắt mang theo một tia tức giận.
Ngô Cúc rất là khôn khéo, lập tức nhìn ra tân nhiệm cục trưởng cục chiêu thương nhìn Tần Mục rất không vừa mắt, vội vàng chạy lên trước Tần Mục
dẫn đường, làn gió thơm thổi qua, bờ mông nhỏ lắc lư trước mặt hiện ra
trong mắt Tần Mục.
Nhân số lần này nhiều một chút, Ngô Cúc dẫn vào một gian phòng xa hoa
một chút. Vừa vào phòng Tần Mục nghe được bên cạnh có tiếng la ó om sòm, liền dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn qua Ngô Cúc.