Tần Mục tùy ý nói ra mình sinh hoạt tại thủ đô, Cận Tiểu Xuyên liền hỏi Tần Mục có đối tượng hay không. Điều này làm Tần Mục có chút dở khóc dở cười, tin tức mình lập gia đình còn chưa rơi vào trong tai Cận Tiểu Xuyên, có thể thấy được miệng của Cận Thương Giang vẫn thật nghiêm. Tần Mục xuống địa phương nhậm chức, chủ yếu đều là những đại lão tầng trên cùng còn biết bối cảnh thực sự của Tần Mục, địa phương thì chỉ biết hắn đến từ trường Đảng trung ương, tiền đồ bất khả hạn lượng. Mà Tần Mục cũng sẽ không thẳng thắn nói với mọi người năng lượng của hắn có bao nhiêu, nếu không sẽ làm cấp dưới sợ đầu sợ đuôi khi làm việc với hắn.
Tần Mục mỉm cười nhận ly cà phê Vân Băng đưa tới, bàn tay hai người thoáng đụng chạm, Tần Mục cảm giác tay nàng có cảm giác mát lạnh. Hắn thưởng thức một ngụm cà phê chính tông do chính bà chủ quán pha chế, không chút để ý nói:
- Tiểu Xuyên, lời này của cậu đã có chút không theo kịp thời đại, tôi đã kết hôn.
- Răng rắc!
Một tiếng vang thanh thúy truyền đến, thân thể Vân Băng đã biến mất sau quầy, Tần Mục cùng Cận Tiểu Xuyên vội vàng đứng dậy định đến nhìn xem, chợt nghe thanh âm rầu rĩ của Vân Băng kêu lên:
- Không có việc gì, bị trượt chân.
- Băng tỷ, thật không sao chứ?
Cận Tiểu Xuyên còn đứng cách quầy bar hô.
- Không có việc gì, mọi người tiếp tục nói chuyện, tôi đang tìm đồ vật. Kỳ quái, sao tìm mãi không thấy được quyển sách.
Thanh âm Vân Băng có chút trầm thấp, bộ dạng giống như bị cảm mạo.
Ánh mắt Cận Tiểu Xuyên xoay chuyển, ha ha nở nụ cười, kéo Tần Mục ngồi xuống, miệng có chút nén giận nói:
- Tần ca, anh thật không biết suy nghĩ, chuyện kết hôn như vậy cũng không nói với huynh đệ một tiếng. Vừa lúc tôi còn đang u sầu làm sao tặng chiếc xe ngoài cửa đâu, xem như là lễ vật tôi tặng cho chị dâu đi.
Tần Mục cười khoát tay, nhìn hắn nói:
- Tiểu Xuyên, lời ít tiền đừng xài loạn, phải học được cách dùng tiền sinh tiền. Tiền sao, chỉ là một con số, đàn ông chân chính cần là loại cảm giác thành công.
Trong lòng hắn thật sự có chút rối rắm, khi ở huyện Tây Bình, bản thân hắn phụ trách giáo dục con trai bí thư huyện ủy, đi tới thành phố Đằng Long, lại phụ trách giáo dục con trai bí thư thành ủy, hắn thật sự không phải là bảo mẫu ah.
Cận Tiểu Xuyên cười nói:
- Nếu không Tần ca chỉ điểm một chút đi, huynh đệ cũng chỉ là đánh trận nhỏ, với tình hữu nghị riêng tư giữa chúng ta, cũng không phải là tôi hối lộ cán bộ đâu nha.
Tần Mục nở nụ cười, Cận Tiểu Xuyên biết nỗi băn khoăn của hắn, cho nên đem lời này dẫn ra chỗ sáng, đây cũng nói rõ Cận Tiểu Xuyên đã buôn bán lời ít tiền từ phương diện gia công di động đơn giản. Hắn suy nghĩ một chút, gật đầu nói:
- Như vậy đi, tôi nhận xe, nhưng tiền là phải trả cho cậu.
Cận Tiểu Xuyên vừa nghe lời này, có chút nóng nảy. Tặng quà ra ngoài còn bị người trả tiền, đây không phải là huých trúng mềm đinh thì là bị xé mặt. Hắn xoẹt một tiếng đứng lên, quay đầu tìm kiếm, đem giá treo áo khoác ở góc phòng nâng lên, đỏ mặt tía tai kêu to:
- Tần ca, anh trả tiền cho tôi phải không, tôi sẽ đem xe đập vỡ, xem anh còn đòi trả tiền nữa hay không.
Tần Mục trừng mắt, thanh âm có chút âm trầm nói:
- Tiểu Xuyên, lại đây ngồi xuống, đã bao nhiêu tuổi còn giống như đứa con nít đây.
Vân Băng đứng sau quầy xì một tiếng bật cười, Tần Mục chỉ lớn hơn Cận Tiểu Xuyên vài tuổi, lại làm ra bộ dạng lão luyện thành thục, người giữa người chênh lệch thật quá lớn.
Cận Tiểu Xuyên bỏ giá áo xuống, không cam lòng ngồi xuống sô pha, bưng cà phê uống cạn sạch, lại giống như tên côn đồ vò mái tóc đỏ trên đầu rối bời như ổ gà, căm giận nói:
- Tần ca, anh nói đi, làm sao anh mới chịu nhận lấy xe này?
Tần Mục lắc đầu chậm rãi nói:
- Tôi cũng không có nói không nhận xe kia.
- Vậy sao anh còn muốn trả tiền cho tôi?
Cận Tiểu Xuyên không hài lòng, hắn không sợ cha, chỉ riêng tràn ngập kính trọng đối với Tần Mục, hắn cũng biết hiện tại mình bình yên là nhờ cha mình hi sinh chức vụ bí thư thành ủy cùng Tần Mục nỗ lực bảo hộ mới có thể thoát thân, vì vậy trong kính trọng còn mang theo vài phần cảm kích.
- Còn xúc động như vậy, hãy nghe tôi nói xong. Số tiền này không phải là tiền mua Audi, chỉ dùng danh nghĩa của cậu giúp tôi đi kinh doanh chút sinh ý, kiếm tiền chúng ta chia đều, nếu lỗ vốn thì cậu chịu, thế nào?
Cận Tiểu Xuyên xoay chuyển ý nghĩ hồi lâu rốt cục hiểu được Tần Mục muốn đưa tiền cho mình. Ánh mắt Tần Mục độc đáo, làm quan viên chính phủ lại đột nhiên nhúng tay vào chuyện kinh doanh, tin tức bên trong khẳng định thuộc loại ổn kiếm không lỗ vốn.
Tần Mục thấy Cận Tiểu Xuyên không nói chuyện, liền nhìn qua quầy bar cười nói:
- Vân lão bản, cô tìm đồ vật muốn tìm tới khi nào đây, việc này cô cũng có phần, tôi cũng không dám để một mình Tiểu Xuyên xông loạn, cần phải có người đến quản hắn.
Thanh âm của Vân Băng truyền tới, mang theo chút bối rối, không bao lâu nàng sửa sang mái tóc đứng lên, đôi mắt có chút hồng hồng, làm gương mặt có vài phần tái nhợt của nàng càng thêm ôn nhu.
Tần Mục liền bắt đầu phân tích thị trường hiện tại, đem ra loại dây chuyền sản xuất khuôn đúc toàn bộ tự động hóa. Nếu dùng lương cao mời du học sinh nước ngoài xây dựng dây chuyền sản xuất khuôn đúc tự động thuộc về quốc nội, như vậy sẽ không đến mức khiến kỹ thuật của quốc gia lạc hậu quá nhiều năm so với nước ngoài, cũng sẽ không tới mức càng về sau này rất nhiều sản nghiệp trung tâm đều bị xí nghiệp nước ngoài chặt chẽ nắm trong tay, khiến quốc gia biến thành một nước chỉ sản xuất sức lao động giá rẻ.
Đối với những thuật ngữ chuyên nghiệp mà Tần Mục sử dụng như Cad, Ug, Ps, vân vân, Vân Băng cùng Cận Tiểu Xuyên nghe được mà cảm thấy đầu óc càng u mê.
Bọn họ đều có được con đường kiếm tiền riêng của mình, đối với lời đề nghị giống như thiên thư của Tần Mục có chút mâu thuẫn, thẳng đến khi Tần Mục nói đây là xu thế tất nhiên của thị trường, tương lai sẽ thuộc về thời đại máy tính thống trị thì ánh mắt hai người mới phát sáng lên. Đối với máy tính, hai người thật ra có biết tới, dù sao đều là người từng đi nước ngoài.
Khi Tần Mục còn đang giới thiệu, Cừu Tiểu Bằng gõ cửa đi vào, Tần Mục cho hắn ngồi xuống cùng nghe. Khi Tần Mục nhắc tới máy tính, hơn nữa còn tiên đoán trong tương lai sẽ do máy tính làm chủ yếu, ánh mắt Cừu Tiểu Bằng chợt sáng, có chút chần chờ hỏi thăm Tần Mục có thể đi học thêm máy tính ở nơi nào.
Cừu Tiểu Bằng gia nhập làm cho không khí bắt đầu nhiệt liệt, đều là người trẻ tuổi, tuy rằng Tần Mục là quan chức địa vị cao nhưng trong phòng đều là bạn bè, Tần Mục cũng không gác giọng quan quá lớn, mỉm cười nghe bọn họ thảo luận. Hắn đến thành phố Đằng Long vốn chỉ muốn đi mua một chiếc xe dáng vẻ cường thế một chút, lại đột nhiên có một ít linh cảm nên đem ba người trẻ tuổi gom lại nói chuyện cùng nhau.