Thanh Quan

Chương 809: Chương 809: Khai thác tuyến mới. (2)




Tần Mục bất đắc dĩ nở nụ cười khổ, loại chuyện này hắn không cách nào cải biến, trên có chính sách, dưới có đối sách. Hắn chỉ cần cố gắng giữ mình trong sạch là được.

Khách sạn này lầu ba có tiếng ca, bên trong đều là người trẻ tuổi. Tần Mục đi ngang qua nhìn vào, chỉ cảm thấy toàn là đám ẻo lả, trực tiếp nhíu mày đi tiếp.

Tên cục trưởng họ Cát, Tần Mục gặp mặt hắn xong trước nói vài lời cửu ngưỡng đại danh, bởi vì không cùng hệ thống nên không có khách sáo một phen, sau đó hai bên ngồi xuống. Lão Mã sau đó đi theo hắn thì phía sau hắn là ba nữ nhân trẻ tuôi xinh xắn, tuy trang phục phục vụ chính quy, nhưng nhìn qua là hiểu.

Cát cục trưởng vừa thấy thì lập tức cười ha ha nói:

- Tần khoa trưởng, đúng là quý khách, bạn của anh phi thường hiểu buôn bán, tầm mắt cũng không tệ, ai nha, người tốt như vậy tôi nhìn rất thuận mắt.

Tần Mục cười nói:

- Anh ta bình thường làm việc thì yên tâm, Cát cục trưởng, anh khen anh ta như vậy thì anh ta nở mũi đấy.

Cát cục trưởng khoát khoát tay nói ra:

- Tần khoa trưởng tuổi trẻ tài cao, trong kinh thành chúng ta ai không biết, anh ta có thể đi theo anh chính là phúc khí của anh ta rồi, anh đừng nói, tôi thậm chí muốn từ chức cục trưởng này xuống làm buôn bán đấy.

Nghe được lời này Tần Mục đã trao đổi chuyện quy hoạch với Cát cục trưởng, Cát cục trưởng cũng lộ ra cục xây dựng đúng là có ý định cải tạo khu phố. Hai người ngầm hiểu lẫn nhau, Tần Mục đã hiểu cả rồi, mà Cát cục trưởng xuyên thấu qua lời này muốn chen vào một tay, lấy chút cổ phần danh nghĩa, thuần túy là kiếm tiền.

Tần Mục gật gật đầu, nhìn lão Mã nói ra:

- Ngày bình thường rất khôn khéo, nhìn thấy Cát cục trưởng đã bị chấn đắc không dám nói lời nào sao? Còn bất kính Cát cục trưởng thì nên phạt ba chén, anh ta sẽ chiếu cố anh nhiều.

Lão Mã từ khi đến nơi đây vẫn đầu óc choáng váng, ngay cả thân phận của Cát cục trưởng cùng Tần Mục hắn không hiểu rõ, chuyện này đàm thành? Hắn căn bản không nghĩ tới nhanh chóng như vậy. Người trong quan trường trao đổi ý kiến mờ mịt hắn không hiểu, chỉ có chỉ ngây ngốc nói vài lời cảm kích, sau đó lại uống ba chén với Cát cục trưởng.

Cát cục trưởng trên mặt không vui. Hắn là thân phận gì, lão Mã là thân phận gì, lão Cát hắn có thể cho Tần Mục mặt mũi, nhưng mà lão Mã này không được, ba chén rượu lão Mã có thể uống, nhưng Cát cục trưởng cũng uống ba chén, địa vị sai rồi.

Nhưng mà Tần Mục cố ý không có giới thiệu với lão Mã. Làm cho lão Mã biểu hiện phi thường chất phác, dễ lừa dối một ít, vậy sau này Cát cục trưởng sẽ tiếp xúc nhiều với lão Mã tiếp và đặt Tần Mục ở một bên. Cho nên Tần Mục đợi đến lúc Cát cục trưởng lộ ra vẻ không hài lòng thì dùng khẩu khí răn dạy:

- Tôi nói lão Mã, anh quá không hiểu ý rồi, anh biết vị này là ai không? Chính là Cát Lưu Cát cục trưởng trông coi cục xây dựng, ba chén rượu, mặt mũi anh quá lớn rồi.

Cát cục trưởng vội vàng làm vẻ ta đây:

- Tần khoa trưởng, Tần khoa trưởng, không nên tức giận, không nhìn mặt mũi người khác, anh là đại hồng nhân của bộ tin tức, ai cũng không thể nói không phải, đúng hay không?

Lời này là nâng Tần Mục, nhưng mà lộ ra ý mất hứng, lão Mã cho dù có ngốc cũng hiểu ý của hắn, vội vàng lại rót sáu chén rượu, ba chén phạt mình có mắt không thấy thái sơn, sau đó rót ba chén phạt mình tới chậm, sắc mặt Cát cục trưởng hơi tốt một chút, nhưng vẫn có vài phần oán khí.

Tần Mục hướng về phía lão Mã nháy mắt, lại nhìn xem cửa phòng, lão Mã tựu minh bạch có ý tứ gì, đối với thủ ở bên cạnh ba phục vụ viên nói ra:

- Ba người các cô hôm nay nếu không tiếp đãi Cát cục trưởng cho tốt, tôi có không cho các cô tiền boa đâu!

Nói xong câu đó lại tươi cười nói:

- Tôi đi xem bọn họ còn có thức ăn ngon gì không?

Đợi đến lúc lão Mã đi rồi sắc mặt Cát cục trưởng âm trầm, cười ha ha lấy cầm tay một nữ phục vụ, thò tay bóp mông của nàng.

Chuyện cứ diễn ra tiếp tục trên bàn nhậu, Cát cục trưởng ngồi trong chốc lát, hắn mang theo hai phục vụ ra ngoài. Tần Mục nhìn ra hắn thường xuyên vào đây, nếu không cũng không một lần là gọi ra tên của hai cô nàng này.

Trong phòng còn có phục vụ viên, thấy chỉ còn mình nàng và Tần Mục hai người, liền chủ động đi tới bày mị hoặc, lại cởi áo khoác ra lộ da cái cổ trắng của nàng. Nàng đang định tới gần Tần Mục, đã bị Tần Mục trừng mắt.

- Ngồi đi, thích ăn thì ăn, thích uống thì uống.

Tần Mục vốn không cự tuyệt vấn đề này, hiện tại có nhiều hồng nhan như thế, trong nội tâm đúng là có chút khó bỏ. Hắn chỉ vào ghế và nói:

- Tôi hỏi cô mấy vấn đề, trả lời thì được boa nhiều.

Chuyện tốt như vậy phục vụ viên tự nhiên cao hứng, lại ngồi một bên, nhõng nhẽo cười nói:

- Vị lão bản này, anh thật tài đại khí thô, tuổi trẻ tài cao.

Tần Mục nhíu mày hỏi:

- Vị vừa rồi có phải thường xuyên tới đây không, có quan hệ quan hệ không tệ không?

Mặc dù nữ nhân này danh nghĩa là phục vụ, kỳ thật chính là tiểu thư xác thịt, nghe Tần Mục nói thì cười nhõng nhẽo, quả nhiên cười run rẩy cả người, bộ dạng thùy mị.

Tần Mục nhìn qua cửa nhỏ, biết rõ quy củ, lập tức ném năm trăm đồng lên bàn, nữ phục vụ cầm lấy, đặt lên miệng hôn một cái, nhét vào trong áo lót, lại dịu dàng nói ra:

- Ngài nói Cát cục trưởng ah, anh ta là thần tài của chúng tôi, anh hỏi các cô gái ở đây đi, có ai chưa hầu hạ qua anh ta chứ!

Tần Mục gật gật đầu, tỏ vẻ tự mình biết, sau đó lại hút thuốc, liền nhìn qua nữ phục vụ phàm ăn. Dù sao cũng là tiền của khách, qua một lúc đã diệt nửa chai mao đài.

Vừa uống nàng còn dùng lời khiêu khích Tần Mục, nhưng mà Tần Mục ngay cả Dương Yếp còn cự tuyệt, càng không cần nói nữ nhân này.

Lão Mã gọi điện cho Tần Mục, nói đã giao tiền, hắn đang ở cửa ra vào. Tần Mục bảo lão Mã về trước đi, chuẩn bị ngày mai đi tới cục xây dựng bái phỏng Cát cục trưởng, chuyện này đã làm xong.

Tần Mục lại ngồi một lát, nhìn thời gian không còn sớm. Nữ phục vụ viên cười lên, nói cho Tần Mục, Cát cục trưởng bình thường sẽ chơi cả đêm, trong lời nói mờ mịt nói với Tần Mục, trong quán cho mướn phòng, chơi thế nào thì chơi. Tần Mục trực tiếp phất phất tay, chờ Cát cục trưởng còn không bằng đi ngủ, liền đứng dậy rời khỏi khách sạn.

Trên đường Tần Mục nhận được điện thoại của Chu Tiểu Mai, nàng đã gặp mặt Quý Chí Cương, chuyện Vạn Yến đã mở hội nghị vài lần. Trong ban giám đốc quyết định chuẩn bị rút vuốn ra khỏi Bắc Liêu cùng Giang Bắc, trực tiếp dùng cách này tỏ vẻ kháng nghị.

Tần Mục sau khi nghe xong quyết định của Chu Tiểu Mai thì cảm thấy khó hiểu, cười nói:

- Tiểu Mai, hiện tại em đúng là xem mình là người Mỹ rồi, động cái là rút vốn, như vậy không hay.

Chu Tiểu Mai sững sờ một lát, nghe ra Tần Mục nói không vừa ý. Tập đoàn Hoa Hạ mục đích rút tài chính ở quốc tế về, dung nhập vào trong Trung Quốc, Chu Tiểu Mai làm vậy là vi phạm kế hoạch của Ông Văn Hoa cùng Tần Mục rồi, Tần Mục mất hứng là đương nhiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.