Thanh Quan

Chương 1053: Chương 1053: Kiếm chỉ Hoàng Dương. (5)




Tần Mục tiến vào chỗ giữ trật tự đô thị của khu Hoàng Dương, không có tính toán đi ra trong thời gian ngắn. Chuyện này vẫn còn chưa có như tiểu thuyết ghi lại, ở trong văn phòng giữ trật tự đô thị nhận hết khuất nhục sau đó lại có tồn tại trâu bò nào đó xuất hiện trấn trụ tràng diện, xe tải vừa mới tiến vào trong trụ sở, sở trưởng cùng phó sở trưởng đã chờ ở cửa lớn, cũng hung hăng quở trách đám giữ trật tự đô thị, hoàn toàn bày ra tư thái thấp. Bọn họ đã được tin tức, cũng không muốn Tần Mục bị thêm cái gì. Tuy Tần Mục là người cấp trên hận không thể kéo xuống ngựa, thế nhưng mà chỉ bằng chuyện nhỏ này muốn Tần Mục thương gân động cốt quả thực là đầm rồng hang hổ. Tần Mục có tội tình gì đâu, chỉ là đứng ra nói chuyện thay cho tiểu thương mà thôi, vậy hiển nhiên tội không thành lập. Cho nên nhanh chóng tiễn Tần Mục, đừng cho Tần Mục tại văn phòng giữ trật tự đô thị mượn chuyện người nói chuyện mình mới tốt.

Bọn họ muốn điệu thấp, nhìn qua có thể dàn xếp ổn thỏa không, nhưng mà Tần Mục đang phát sầu vì tìm lý do danh chính ngôn thuận, làm tốt những chuẩn bị, vạn sự chỉ chờ gió đông, hiện tại gió đông đến thì hắn làm sao hành quân lặng lẽ được? Cho nên hắn mang theo vui vẻ như có như không nói với sở trưởng giữ trật tự đô thị:

- Đều nói khu Hoàng Dương là long đầu lão đại trong khu phát triển, ngay cả trong thành phố cũng dùng Hoàng Dương nói chuyện say sưa, hôm nay thật vất vả tới một lần, cũng nên học tập thật nhiều."

Sở trưởng và phó sở trưởng giữ trật tự đô thị hai mắt nhìn nhau, dù nói thế nào thì Tần Mục hiện tại tuy đã lui ra khỏi khu Phổ Thượng, tuy nhiên vẫn là nhân vật cấp cục ở thành phố, một vị trí phó cục trưởng cấp bậc còn cao hơn bọn họ quá nhiều.

Nhìn thấy Tần Mục chắp tay sau lưng, mang theo Tây Môn Nhạn và Đề Na đi vào lầu nhỏ lầu ba trong trụ sở giữ trật tự đô thị, sở trưởng hung dữ nhìn qua đám giữ trật tự đô thị, tức giận quát:

- Các người làm cái gì vậy, bảo các người sửa trị tiểu thương bán hàng rong, tại sao mời Tần phó cục trưởng tới đây?

Hắn dùng từ "Mời" ngưng lại nghiến răng nghiến lợi, giống như trong hàm răng cắn cái gì đó.

Đám giữ trật tự đô thị thấy lão đại của mình bộ dáng sẵn sàng nghênh đón quân địch, cho dù ngốc cũng biết đang chọc ra cái sọt lớn. Với tư cách cấp dưới, thời điểm này không phải là lúc từ chối trách nhiệm, mà là nghĩ biện pháp đền bù. Đầu lĩnh giữ trật tự đô thị sắc mặt đỏ bừng, luôn miệng nói:

- Sở trưởng, là tôi sai, tôi sẽ đi qua thừa nhận sai lầm với Tần phó cục trưởng.

Hắn từ trong miệng lão đại của mình biết được tiếng Tần phó cục trưởng là nhân vật thông thiên, mà trong những cục ở Quảng Châu này có thể khiến sở trưởng kiêng kỵ như vậy, lại còn là họ Tần, chỉ sợ chỉ có Tần Mục độc nhất vô nhị.

Đầu lĩnh giữ trật tự đô thị vừa nói như vậy, sắc mặt tên sở trưởng lúc này hòa hoãn hơn không ít, không có nói thêm với tên đầu lĩnh giữ trật tự đô thị, mà là lơ đãng quay đầu lại nháy mắt, một tên phó sở trưởng đuổi theo sau đám người Tần Mục. Sở trưởng lúc này mới hỏi thăm chuyện gì xảy ra, đám giữ trật tự đô thị này không giấu diếm kể lại.

- Nói như vậy, là nữ nhân kia động thủ trước?

Sở trưởng vẻ buồn rầu quét sạch, bắt lấy trọng điểm trong đó hỏi thăm.

- Đúng vậy, người của chúng ta thấy rõ ràng, chính là nữ nhân này động thủ trước, hình như có luyện võ, ra tay rất độc ác.

Sở trưởng gật gật đầu, lại đi tới đi lui vài vòng, thấp giọng nói ra:

- Đi, chuyện này có thể đi qua, các ngươi nên làm gì thì đi làm cái gì, lần sau mắt phải sáng một chút, đừng có người nào cũng đánh, chúng ta còn chưa đủ náo nhiệt sao?

Sau khi đám giữ trật tự đô thị toàn bộ rời đi, sở trưởng liền móc điện thoại ra, đi đến nơi hẻo lánh gọi điện thoại, bắt đầu báo cáo tình huống bên này. Sắc mặt của hắn phi thường nhẹ nhõm, giống như chuyện này không có nghiêm trọng.

- Đúng vậy, khu trưởng, tình huống chính là như vậy. Giữ trật tự đô thị chúng tôi cũng thật khó khăn, những người kia loạn che loạn bày chúng tôi phải xen vào, bán hàng rong chúng tôi phải quản, còn có chút người ỷ vào chức vụ trong tay này nọ với chúng tôi... Đúng, đúng, đúng vậy, chính là nữ nhân đi theo Tần Mục động thủ... Phân lượng rất lớn, còn mang theo con gái ngoại quốc... Tốt, tốt, khu trưởng ngài bận rộn, công việc bên này ngài yên tâm.

Tên sở trưởng nói trong điện thoại cả buổi, lúc này mới cúp điện thoại.

Hai phó sở trưởng đi tới, dùng ánh mắt hỏi thăm sở trưởng nên xử lý như thế nào. Sở trưởng thở dài, móc thuốc trong túi ra đưa cho hai người, thẳng đến khi hút xong một điếu, lúc này mới chậm rãi nói:

- Mời thần dễ tiễn thần khó, khu trưởng nói, chúng ta hiện tại phải cẩn thận, chuyện này hắn sẽ đi vào trong thành phố cáo trạng. Chuyện chấp pháp với đám bán hàng rong kia, giữ trật tự đô thị khu Hoàng Dương chúng ta, người khác có thể tùy tiện khoa tay múa chân sao? Hừ.

Người này giống như là thân tín của Ngôn Thừa Binh, vừa nói như vậy thì nội tâm mấy người này an ổn. Không phải chỉ là Tần Mục thôi sao, cũng chẳng có gì lớn. Tần Mục nếu có ý định trừng trị bọn họ, nhưng mà động thủ trước là người của Tần Mục, nếu như thật muốn cá chết lưới rách, Tần Mục bị trùng kích càng lớn. Huống chi, một phó cục trưởng mất thế, còn giả bộ làm lão sói vẫy đuôi, cũng không biết xem mình đang là cái gì sao?

Đám người sở trưởng mang tâm tư như ạy nên dẫn Tần Mục đi trong giữ trật tự đô thị một vòng, sau đó lại cho Tần Mục tiến vào văn phòng xa hoa. Tần Mục vừa vào phòng thì cười nói:

- Hoàn cảnh công tác rất không tệ.

Những lời này lực sát thương rất lớn, tuy Phổ Thượng bên kia đạt được Phương Tù đưa tặng biệt thự hai tầng, nhưng mà hắn bố trí cũng không kém. Tần Mục là người trấn tràng diện, cũng không bố trí thêm bao nhiêu, nhưng mà hương vị trào phúng trong đó vãn có. Đề Na không hiểu loại ám chỉ này, cũng gật đầu đồng ý nói:

- Đúng vậy a, còn xa hoa hơn căn phòng tổng thống đấy.

Sắc mặt đám người sở trưởng biến hóa, bọn họ ở đây lá mặt lá trái nịnh nọt Tần Mục, hoàn toàn là do Ngôn Thừa Binh phân phó. Ngôn Thừa Binh nói trong điện thoại, Tần Mục người này đã không có năng lực quá lớn, chỉ mượn cớ khoe khoang quan khí thì bỏ đi, huống chi cũng không phải đám giữ trật tự đô thị động thủ trước, bọn họ chiếm lý. Tần Mục và Đề Na bay bổng nói một câu lọt vào trong tay của bọn họ, tự nhiên mặt mũi không thoải mái. Giữ trật tự đô thị nằm trong biên chế khu Hoàng Dương, tự nhiên trực tiếp do chính phủ quản lý, một phó cục trưởng cục hưu trí dựa vào cái gì khoa tay múa chân với bọn họ?

Tên sở trưởng vẫn bảo trì bình thản, sắc mặt hơi biến hóa một lát, đảo mắt đã khôi phục lại, cười nói:

- Chỉ là sửa sang lại mà thôi, đây là thể diện của khu Hoàng Dương, công tác vẫn phải làm tốt.

Đây là giọng điệu tố khổ, đồng thời ba tên phó sở trưởng khác đang suy nghĩ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.