Thanh Quan

Chương 704: Chương 704: Nâng người đi ra. (2)




Buổi tối Tần Mục gặp mặt với Phó Ngọc Bình, hắn mờ mịt mang ý của mình nói cho Phó Ngọc Bình nghe. Tuy trong nội tâm Phó Ngọc Bình có chút không thoải mái, nhưng đây là kế hoạch rất thành thục, cũng là một cơ hội lớn, nàng tuyệt đối không kháng cự được hấp dẫn của quyền lực sắp tới tay. Cho dù trở thành súng của Tần Mục thì thế nào, nếu Phó Ngọc Bình nếu tiến một bước và Tần Mục thoát khỏi khốn cục, hai người theo như nhu cầu, quan hệ đồng minh tạm thời kết xuống, về phần có thẻ lâu dài hay không còn phải xem sau đó như thế nào.

Sáng sớm hôm sau, Âu Quan Tiến mang đồ tây đi tới cửa Phó Ngọc Bình, Phó Ngọc Bình thông báo công ty vi điện tử của Australia có ý định mở nhà máy ở Cửu Giang chấn động thị ủy.

Cải cách khai phát, mục đích không chỉ làm người dân giàu lên, cũng không phải giải quyết sức lao động, mà là thông qua kỹ thuật tới từ bên ngoài tăng trình độ khoa học kỹ thuật của quốc gia lên, đạt tới trình độ quốc tế. Có vi điện tử này không chỉ hữu ích, trọng yếu nhất thứ này có ý nghĩa quan trọng trong quân sự.

Phối hợp kế hoạch của Tần Mục, Hàn Tuyết Lăng, Chu Chí Quân đại biểu quân đội Ký Nam đi tới thị ủy, yêu cầu công ty Australia vừa tới thì phải thông báo cho quân đội tới tham gia, hơn nữa hứa hẹn nhà xưởng sẽ thành lập gần doanh trại, cam đoan nhà xưởng an toàn.

Bởi như vậy chuyện này kinh động tỉnh ủy. Tần Mục lựa chọn đầu tư công nghệ quá cần thiết, làm cho hạng phuc này phải lựa chọn người đủ lực, Âu Quan Tiến tại Cửu Giang địa vị càng tăng lên không ít, đám quan viên mấy ngày hôm trước bị bài xích bị giáo huấn đã ném ra sau đầu, lập tức bắt đầu mời Âu Quan Tiến dự họp này yến hội kia.

Đối với chuyện này Âu Quan Tiến lập trường rất kiên định, chuyện này nhất định phải thương thảo với bí thư Phó Ngọc Bình. Trong khoảng thời gian ngắn Cửu Giang có người không biết Phạm Phẩm Đức, có thể không biết Thi Hữu Phương, nhưng mà thanh danh Phó Ngọc Bình lên cao, tỉnh ủy đã bắt đầu bình luận Phó Ngọc Bình chính là "Tam bát hồng kỳ thủ", "Cán bộ nữ đại biểu cải cách" các loại vinh dự. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Phó Ngọc Bình không thể như Phạm Phẩm Đức được, lại chơi giả chết, bằng không Cửu Giang khi đó sẽ phải thay máu toàn bộ rồi.

Phó Ngọc Bình nói chuyện cũng tăng lên, làm cho Từ Hồng Thanh cũng phải lặng lẽ, chậm rãi đợi kết quả chuyện này. Tần Mục không đi, hắn khẳng định không thể đi, hắn cảm giác chuyện này mơ hồ có bóng dáng của Tần Mục. Hắn ở kinh thành thời gian dài, bao nhiêu cũng nghe được tiếng gió, cảm giác, cảm thấy Tần Mục và Âu Quan Tiến có quan hệ gì đó.

Chính quyền tỉnh ủy, quân đội Ký Nam, chính quyền thị ủy, tổ hiệp tra, tổ điều tra, cơ hồ tất cả ánh mắt nhắm vào Phó Ngọc Bình cùng Âu Quan Tiến, đây là cơ hội tăng công nghệ lên, đầu tư công nghệ cao không thể nghi ngờ là ví dụ thành công của cải cách.

Mọi người khẩn trương chờ đợi vài ngày, mỗi đến tối có chút côn đồ làm ra chuyện gì đó, chuyện này làm cho Từ Hồng Thanh phi thường tức giận, cũng nghiến răng nghiến lợi với Phạm Phẩm Đức. Hiện tại là lúc nào, tại sao còn có kẻ không hiểu chuyện như vậy.

Vì thế, cục trưởng công an Thạch Trường Nhạc bị Từ Hồng Thanh, Phạm Phẩm Đức mắng nhiều lần, yêu cầu hắn phải giải quyết chuyện này trong hai ngày, bởi vì Australia bên kia đã tuyền tin tới, đoàn khảo sát sắp tới rồi, do phó chủ tịch công ty Ngô Khải Lệ dẫn đội tới. Phó chủ tịch, đây là nhân vật có quyền quyết sách, phải cho nàng ta nhìn thấy cảnh mỹ hảo và hài hòa ở thành phố Cửu Giang, những thứ thượng vàng hạ cám mà Thạch Trường Nhạc làm cục trưởng cục công an còn không giấu được thì biến đi cho rồi.

Đây cũng không phải là nói đùa, cho dù Thạch Trường Nhạc có nói bao nhiêu nước bọt, vào lúc này cũng không có bao nhiêu tác dụng. Bao nhiêu nhân vật trọng yếu nhìn chằm chằm vào hội đàm lần này, nếu vì một đám côn đồ mà lầm hỏng chuyện thì Thạch Trường Nhạc bị đánh chết cũng không oan.

Thạch Trường Nhạc biết rõ đây là do Đức Gia ở sau lưng giở trò quỷ, nhưng Đức Gia có một ngàn lá gan cũng không dám đối nghịch với cục công an thành phố, phải móc cho ra người sau lưng hắn, nếu không đánh Đức Gia, không chuẩn còn có thêm tên Hành gia nào đó xông ra, khi đó Thạch Trường Nhạc càng rơi vào cảnh khó xử.

Thời điểm Thạch Trường Nhạc mặt ủ mày chau thì hắn nhận được điện thoại, là điện thoại của Hoàng Đào Ba, mời Thạch Trường Nhạc tới khách sạn tụ tập.

Tổ hiệp tra! Thạch Trường Nhạc lập tức hiểu ý hắn lâm vào cục diện khó xử, chỉ sợ sớm có người chơi hắn rồi. Hắn không thể không chui vào, chuyện này phải giải quyết dứt khoát, ai cũng sẽ không buông tha cho hy vọng, vò mẻ lại sứt thì sợ gì nữa.

Cửu Giang nhanh chóng xuất hiện ánh rạng đông.

Hoàng Đào Ba mấy ngày qua cảm giác có cơ hội xoay người. Lúc trước tổ hiệp tra mới tới, hắn cùng Vương Hải Nam cũng như nhau, ngoan cố mấy chọc đáy của Tần Mục. May mắn bản thân mình kịp thời chuyển biến tư tưởng, mang trận tuyến dựa vào Tần Mục mới có thể bình an ở trong tổ hiệp tra. Trong lòng của hắn cũng có nghĩ mà sợ, nếu như Tần Mục khi đó lựa chọn Vương Viễn Nam ở bên cạnh hắn, vậy hắn sẽ phải đi vào trong quân đội rồi, hiện tại tổ kiểm tra ở kinh thành cũng tới tìm hắn.

Hơn nữa từ chuyện của Vương Viễn Nam thì Hoàng Đào Ba phát hiện Tần Mục sớm có bố cục từ đầu, thậm chí còn lấy kinh thành vào trong bố cục của hắn, loại ý nghĩ này cũng làm cho Hoàng Đào Ba có cảm giác không rét mà rung, trong đầu càng kiêng kỵ tâm tư của Tần Mục. Vì vậy hắn hiện tại nhìn thấy cách cục của thành phố Cửu Giang thì cũng phát hiện Tần Mục đang đánh cờ. Với tư cách cấp dưới hợp cách, cũng không nhất định là nịnh nọt, có một điểm nữa là khi thấy lãnh đạo khó xử, vào lúc lãnh đạo chưa nói gì phải đi giải quyết đi.

Có thể đi vào tổ hiệp tra, độ mẫn cảm chính trị của hắn không tệ, Hoàng Đào Ba liếc nhìn ra Tần Mục hiện tại còn chưa có mở ra liên minh trong thành phố Cửu Giang, lợi dụng thủ đoạn đầu tư tinh vi nâng Phó Ngọc Bình lên, cũng chỉ là lựa chọn bất đắc dĩ của Tần Mục mà thôi. Giao đấu lần này phải đánh sặp cái màn che, nếu hiện tại gõ ra một khe hở trong trận doanh đối phương thì đây mới là chuyện Tần Mục cần nhất.

Mà Hoàng Đào Ba mấy ngày qua cũng phát hiện mỗi lúc trời tối đều xuất hiện đám côn đồ nháo sự có chút liên hệ với Tây Môn Nhạn, chuyện trong đó lại vi diệu rồi. Hắn chăm chú nghĩ tới chuyện lúc trước, thái độ của quân đội lúc trước và đám côn đồ nháo sự hiện tại, cơ hồ tất cả sự kiện hình như tất cả đầu mâu đều chỉ thẳng vào Thạch Trường Nhạc. Tần Mục tốn nhiều thủ đoạn như vậy kích thích Thạch Trường Nhạc, Hoàng Đào Ba lập tức hiểu mình nên làm cái gì. Trong tổ hiệp tra này Tần Mục đặt lên người Hoàng Đào Ba, mục đích của hắn chính là tìm người xung phận chịu tiếng xấu.

Hoàng Đào Ba hiểu, nếu muốn thắng được lãnh đạo ưu ái, chú ý trước chú ý sau là không có tiền đồ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.