Quách Thiểu Đình than thở cả buổi, trong chốc lát kéo tới quán bar náo nhiệt nào đó kinh thành, trong chốc lát kéo tới Giang Bắc ngửi không khí đầy bùn, cả buổi không có trọng điểm. Rốt cuộc Tần Mục mất đi tính nhẫn nại, uy hiếp Quách Thiểu Đình sẽ cúp điện thoại, hắn mới đáng thương nói ra:
- Ai, Tần đại thiếu gia, tôi chọc ra chuyện lớn, lão gia nhà tử nhà tôi sẽ lột da tôi ra, huynh đệ có thể đi Quảng Châu tìm nơi nương tựa không?
Tần Mục nghi hoặc hỏi:
- Anh không phải làm tốt phòng đốc tra sao? Sao lại chọc ra chuyện thủng trời? Có phải có trở ngại không?
Cái gọi là gặp trở ngại chính là tra ra đại nhân vật, tác dụng của phòng đốc tra chính là như vậy, hơn nữa tâm tính Quách Thiểu Đình thiếu gia này nóng lên thì chuyện gì cũng làm được.
- Người hiểu tôi không phải Tần đại thiếu gia không ai khác.
Quách Thiểu Đình tiếp tục dùng ngữ khí khóc lóc nỉ non, nói:
- Cũng trách tôi ngày đó uống nhiều, không có việc gì lôi kéo mấy gia hỏa chạy đến Giang Bắc phong hoa tuyết nguyệt cùng mấy tên làm quan hiện hành.
Hắn ngữ điệu chuyển biến, trở nên buồn cười, nói thêm:
- Thời điểm tôi mông lung say lờ mờ, lại bắt được Dương môn tam kiệt Dương Ngọc Lan tiểu thư.
Tần Mục nhất thời cứng họng, Dương Ngọc Lan? Dương gia lão nhị, chủ nhiệm bộ tin tức ở kinh thành, bị Quách Thiểu Đình dùng tội danh bắt, tiểu tử này chọc ra chuyện không nhỏ rồi.
Quan hệ giữa Lô phó cục và Đàm Tiểu Nhã , tất cả mọi người đều biết, hắn cũng không để ý, vẻ mặt của Tần Mục, vừa vặn cho thấy hắn đang chờ đợi Lô phó cục phê chỉ thị, nếu như đồng ý sẽ lưu lại vài chỗ cho Đàm Tiểu Nhã, nếu Lô phó cục nói chú ý ảnh hưởng, hắn đương nhiên sẽ làm theo ý kiến của Lô phó cục. Cũng không để Lưu phó cục phải nếm cảm giác ghen tuông, hắn lại cẩn thận, có chút ý tứ đặt Lô phó cục trên Quản phó cục, biểu hiện như vậy khiến Lô phó cục vô cùng hài lòng. Vừa rồi khi Tần Mục nhận quả bóng da, cũng tránh cho Quản phó cục và Lô phó cục xuất hiện bất hòa, thủ pháp này cũng làm cho hai vị phó cục đưa mắt nhìn nhau, càng thêm tán thưởng Tần Mục.
Tổng thể mà nói, lần gặp mặt này giúp Tần Mục mở rộng được quan hệ với bên kế hoạch và xây thành, một hai lần chưa có gì, Tần Mục tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, liên lạc thêm mấy lần, quan hệ này sẽ từ từ vững chắc. Cộng thêm trong thời gian này Phổ Thượng với bên cục quy hoạch và cục xây dựng khẳng định có không ít qua lại, sự thân cận của Tần Mục cũng khiến địa vị của hai người nhanh chóng tăng lên, loại chuyện này ai cũng thích nhìn thấy.
Nếu không có lợi nhuận đầy đủ sẽ không cách nào khiến người khác mạo hiểm, nhưng lợi nhuận gấp mười phần, rất có thể sai khiến người ta phạm tội. Khối thịt Phổ Thượng thật sự là quá mập, ba khu quy hoạch còn lại hiện tại đã bị thành viên thường ủy độc chiếm, chỉ có Phổ Thượng trước mắt vẫn trong giai đoạn phát triển mạnh mẽ, vẫn chưa có thường ủy nào lộ ra ý tứ muốn áp sát Phổ Thượng, bí thư Phương Chấn Bang đương nhiên không nằm trong danh sách này. Cho nên, gần gũi với Tần Mục là chuyện rất quan trọng.
Không bao lâu, Lô phó cục tìm lý do đẩy Đàm Tiểu Nhã đi, nhưng Đàm Tiểu Nhã trước khi đi còn có chút lưu luyến không rời, điều này làm cho Tần Mục thoáng đổ mồ hôi. Thừa dịp uống rượu với hai vị phó cục, Tần Mục bắt đầu lôi việc nhà ra, than thở mình và thê tử phải sống xa nhau, ngay cả hài tử vừa mới ra đời cũng không thể nào chăm sóc.
Lô phó cục vốn có chút bất mãn với biểu hiện trước khi đi của Đàm Tiểu Nhã, nhưng thổn thức của Tần Mục đã thu hút hắn. Nghe hắn khuyên nhủ, tâm tư của Tần Mục bắt đầu ổn định lại, biểu hiện dáng vẻ lo lắng cho gia đình. Cứ như vậy, tâm tư của Lô phó cục cũng phai nhạt, cười ha ha kêu Kim Bình Quốc chuẩn bị thuê phòng, mọi người cùng nhau ca hát, nhớ lại kỷ niệm năm xưa.
Sau khi tàn cuộc, Tần Mục và Kim Bình Quốc dắt tay nhau rời khỏi quán, hai vị phó cục còn có tiết mục, không đi cùng.
Lục Viễn thấy Tần Mục đi ra ngoài, vội vàng từ trên xe bước xuống. Hôm nay hắn gây ra tai họa không nhỏ, không thiết ăn cơm tối, ngồi trong xe nghĩ cách làm thế nào giải quyết mệnh lệnh của Tần Mục.
Tần Mục và Kim Bình Quốc nắm chặt tay nhau, cười nói:
- Chiêu đãi của Kim đổng sự thật khiến người ta cảm kích, đợi xây dựng Phổ Thượng tiến vào quỹ đạo, tôi sẽ mời lại ngài.
Xây dựng Phổ Thượng tiến vào quỹ đạo? Lúc nào mới gọi quỹ đạo? Những lời này của Tần Mục trực tiếp biến buổi tiệc chiêu đãi Kim Bình Quốc thành vô thời hạn, đồng thời cũng cảnh cáo Kim Bình Quốc, mặc dù chức vị của Tần Mục hắn không lớn, nhưng tay cầm trọng quyền, sắp xếp kín đáo hôm nay khiến Tần Mục vô cùng mất hứng, vô cùng căm tức, lần này Kim Bình Quốc chơi không đẹp. Đồng thời, Tần Mục còn lưu lại cho Kim Bình Quốc một hi vọng, bữa tiệc này vẫn sẽ có, chỉ có điều phải xem thái độ của Tần Mục.
Đợi sau khi Tần Mục rời đi, trên khuôn mặt âm trầm của Kim Bình Quốc mới từ từ hiện ra nụ cười, nhìn bầu trời đêm mênh mông, thở dài nói:
- Tần Mục, người này rốt cuộc là yêu nghiệt từ đâu chui ra, muốn lấn át cả trời sao!
Tần Mục lại quay về căn nhà vắng lạnh, Lưu Đan không thể chạy đến bên này, mà ở lại biệt thự của Vân Băng. Tần Mục tắm rửa xong, liền gọi điện cho Lưu Đan, còn chưa lên tiếng, bên kia Lưu Đan đã gấp gáp nói:
- Tần Mục, quỹ đầu cơ mấy ngày qua có động thái rất khác thường, có thể muốn tập trung toàn lực tiến công kinh tế đại lục.
Câu nói đầu tiên của Lưu Đan khiến Tần Mục hoàn toàn tỉnh táo, lập tức ngồi ngay ngắn lại trên ghế sa ***.
- Toàn lực đánh úp, nhất định phải toàn lực đánh úp.
Thời gian trước quỹ đầu cơ đã tạo ra một cơn gió nhẹ trên thị trường chứng khoán đại lục rồi bỏ chạy, tạo ra hiện tượng giả khiến lãnh đạo tưởng rằng hàng rào bảo vệ rất chắc chắn, không cách nào công phá. Nhưng quỹ đầu cơ vừa cuốn sạch tài chính của mấy quốc gia châu Á, rốt cục bất chấp, chuẩn bị gặm đến xương cốt kinh tế đại lục. Lòng tham là căn nguyên tội ác của con người, huống chi những kẻ đầu lĩnh của quỹ đầu cơ luôn lấy đầu cơ mạo hiểm làm phong cách của mình, tư tưởng không chịu thua tràn ngập trong xương cốt của bọn hắn.
- Vừa bắt đầu đã nhập cuộc sao?
Lưu Đan nghi vấn hỏi. Ban đầu Tần Mục chính là bắn tiếng đe dọa bị giáng chức, hiện tại xuất hiện chuyện trong dự liệu của hắn, Lưu Đan đương nhiên nghĩ tới tình huống gì thích hợp nhất để thoát khỏi vấn đề khó khăn Tần Mục đang mơ hồ đeo lấy.
Tần Mục bỗng chốc rơi vào im lặng, vừa bắt đầu đã nhập cuộc, cố nhiên có tâm tình muốn duy trì kinh tế quốc gia, nhưng bất luận là Tần Mục hay là tập đoàn tài chính Hoa Hạ, vừa bắt đầu đã tiên phong đánh úp, tuyệt đối không phải thích hợp nhất, điều này cần một độ chắc chắn. Quỹ đầu cơ có sự ủng hộ của ngân hàng thế giới và nguồn gốc kinh tế của mấy nước, đợt công kích thứ nhất khẳng định hung ác dị thường, nếu tập đoàn tài chính Hoa Hạ vừa bắt đầu đã muốn đối chọi, sợ rằng số tiền kiếm được thời gian trước sẽ phải tiêu hao không ít.