Tần Mục có chút đau đầu, tiểu cô nương như vậy mình có thể nghĩ cái gì? Cái khác hắn không biết, ít nhất trong phòng này đang có mấy đôi mắt nhìn chằm chằm, mình còn có thể nghĩ cái gì?
Christina không chớp mắt nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Tần Mục, đột nhiên xoay người sang chỗ khác, nắm lên chiếc microphone trên bàn hét lên:
- Tần Mục kêu tôi nói với các ngươi, không thể bóc lột lao động trẻ em như vậy!
Tần Mục nhất thời biến sắc, mới vừa rồi hắn lén lút truyền thụ cho nàng cái gọi là "Lao động trẻ em"... , nhưng nha đầu này lại bán đứng mình. Hiện tại đại lão quân khu Châu Quảng đều tụ tập ở đây, chỉ cần chủ ý cùi bắp của mình và tư tưởng của bọn họ không giống nhau. Tần Mục mới nghĩ đến đây, tay chân đã luống cuống, vội vàng cúi thấp đầu.
Christina hắc hắc cười không ngừng, danh hiệu "Hacker ma nữ" của đời sau dành cho nàng, vào thời khắc này biểu lộ không sót chút nào. Nàng quay đầu hứng thú nhìn Tần Mục, dùng một loại khẩu khí làm người ta không rét run nói:
- Dù sao anh cũng là người thuyết phục tôi tới Trung Quốc, nếu như tôi không có được quyền lợi chính đáng của một công dân, tôi sẽ chọn lựa thái độ không bạo lực không hợp tác.
Tần Mục tức cười, nha đầu này cũng học được thủ đoạn như vậy? Kỹ thuật giấu trong đầu Christina, nếu muốn móc ra, sẽ phải nịnh bợ, tạo điều kiện. Hắn có chút phê bình kín đáo với hành động cấm túc Christina của quân khu Châu Quảng, nhưng không thể làm gì, ai bảo Christina quá nhỏ tuổi, nhưng ảnh hưởng tạo thành trong lĩnh vực thế giới điện tử lại quá thâm hậu.
Sau khi ăn bữa tối với màu sắc Trung Quốc đặc sắc với cô nữ sinh có mái tóc màu hạt dẻ này, Tần Mục đưa ra lời hứa, một khi chuyện hòa hoãn, sẽ cùng cô tiểu nữ sinh này đi du ngoạn khắp nơi. Christina ở trong phòng máy tính hét to một tiếng, cũng làm cho phía bên Châu Quảng có chút kinh động, bọn họ đã vì tiểu nữ sinh này xây dựng một lớp dạy điện tử, kêu nàng truyền thụ, về phần những học sinh đều là những thiếu niên thiếu nữ của gia đình quân nhân vô cùng xuất sắc, cũng làm cho Christina không cảm thấy tịch mịch.
Buổi tối, hai vị lão gia tử Tần Hàn liền ngồi chuyên cơ trở lại kinh thành. Khi sắp đi, Tần lão gia tử vỗ vai Tần Mục mấy cái, không nói một câu. Nhưng mọi người ở đây đều có thể nhìn ra, Tần lão gia tử vô cùng hài lòng, vô cùng đắc ý.
Có Tần lão gia tử công khai ủng hộ, Tần Mục quả nhiên đã bước lên con đường thuộc về mình, phía trước sẽ có người hộ tống bảo vệ hắn, sẽ không quơ tay múa chân với hắn. Ngoài Tần lão gia tử và Tần Mục, cũng không ai biết phía sau mấy cái vỗ này là giao tiếp thuộc về quyền lực. Tần Mục dùng một Christina đổi lấy vị trí quyền lực trung tâm của Tần hệ, đây là thắng lợi trên chính đàn, nhưng Tần Mục lại có tiếc nuối nhàn nhạt, tôi sẽ không bị cô bé này khi dễ đâu.
Buổi tối về đến nhà, Tần Mục rầu rĩ không vui. Vân Băng không ở nhà, hiện giờ nàng là nhân vật phong vân, có một số người đang ngó chừng nàng, nhất là một số truyền thông đến từ nước Pháp, bọn họ mệnh danh chủ tịch Tân Trù Vân Băng là "Một trong năm mươi đại mỹ nữ thế giới", vì thế luôn tìm cách đào móc ra nhiều tin tức của mỹ nữ này. Lúc này hai người Tần Mục cũng không dám mạo hiểm đối đầu với truyền thông, cho nên tạm thời chia lìa.
Trong nhà có chút vắng lạnh, Tần Mục mở TV, vừa thông qua đài truyền hình Châu Quảng xem buổi diễn thời trang, vừa cầm bình Bạch Cửu uống. Nhận được thứ này, sẽ mất đi thứ kia, trong lòng Tần Mục cất giấu bí mật không muốn ai biết, trong đêm khuya cô độc, thật giống như con men thâm trầm trong đêm tối.
Buổi biểu diễn thời trang cử hành mấy ngày qua, cả Phổ Thượng khu giống như đồng hồ lên dây cót, tất cả các phương diện đều gấp rút tiến hành. Ngày biểu diễn cuối cùng vô cùng sôi động và cuồng nhiệt, các người mẫu tới từ các quốc gia trên thế giới thể hiện suy nghĩ của James đối với thế giới này. Nhất là phân đoạn cuối cùng, mười hai cô người mẫu của Tân Trù biểu diễn trang phục "Xuân hạ thu đông" và trang phục truyền thống Trung Quốc trên sân khấu, ở dưới ánh đèn máy ảnh không ngừng nhấp nháy.
Hình Bảo Bình nghiêng đầu nói với cục trưởng cục Văn hóa:
- Đồng chí Tần Mục thật sự rất tài năng.
Cục trưởng cục Văn hóa cười theo, ý vị gật đầu đồng ý. Tất cả buổi trình diễn thời trang, Hình Bảo Bình đều có mặt, rất hiển nhiên hắn đã xem chuyện này là cơ hội quảng cáo rùm beng chính tích của mình, phía bên tỉnh ủy cũng có lời khen ngợi. Tỉnh ủy khen, thành phố Châu Quảng dám đi trước nơi khac, hơn nữa còn tuyên dương bọn họ truyền bá văn hóa Trung Quốc rất tốt. Hơn nữa, còn đặc biệt nhắc đến tên Hình Bảo Bình, chỉ ra Hình Bảo Bình có tư tưởng tiên tiến, biết nhìn xa trông rộng. Vì chuyện này, con đường vào đảng của Hình Bảo Bình giống như ván đã đóng thuyền, Phó thị trưởng thường vụ hiện tại cũng đã tại vị chừng mười năm, không sai biệt lắm cũng đến lúc động đến địa phương rồi.
Chỉ có một vị trí Phó thị trưởng nhưng lại bốn năm ứng viên, người nào cũng nhắm vào vị trí này. Buổi biểu diễn thời trang, chính là bậc thang nâng bước Hình Bảo Bình, hiện tại hắn chỉ phải yên ổn đợi một thời gian ngắn, phía bên Tỉnh ủy sẽ phát ra điều lệnh, tìm người nhét vào vị trí Phó thị trưởng thường vụ, là hắn có thể thuận lý bước vào gánh hát thành phố. Đây còn không phải điều chủ yếu hắn đoạt được, quan trọng nhất là, chuyện này cũng làm cho quan hệ giữa hắn và Phương Chấn Bang thân thiết hơn một chút. Hiện tại vị trí Phó thị trưởng thường vụ thuộc về loại gió chiều nào theo chiều đó, gió ở đâu mạnh thì đổ về phía đó, sau khi Hình Bảo Bình vào đảng, bí thư đương nhiên sẽ có sự ủng hộ nhất định.
Cùng với tổ chức buổi biểu diễn, trên một tờ báo rất có sức ảnh hưởng khắp tỉnh, chuyên mục "Du lịch Trung Quốc cuàng Lenno" cũng được bắt đầu thành lập vào ngày thứ hai của buổi biểu diễn thời trang. Ký giả Lenno đến từ thủ đô Paris của nước Pháp, dùng ngòi bút mang hơi thở lãng mạn của hắn miêu tả lại những điều mắt thấy tai nghe ở Trung Quốc, nhất là quan điểm về kiến trúc Trung Quốc và phong tục tập quán của Trung Quốc. Chuyên mục kéo dài bảy ngày liên tục, từ các phương diện giới thiệu Châu Quảng trong mắt một người ngoại quốc, trong bài viết không thiếu lời ca ngợi và thán phục. Nội dung của chuyên mục cũng nhắc đến gánh hát của Châu Quảng, Phương Chấn Bang vỗ bàn tức giận, yêu cầu Hình Bảo Bình tra rõ chủ bút của tòa soạn nào, rốt cuộc làm thế nào phiên dịch bài báo của Lenno.
Nhiệm vụ này áp xuống, không thể nghi ngờ là Phương Chấn Bang cho Hình Bảo Bình quyền tự chủ nhất định, cũng là củng cố địa vị của Hình Bảo Bình. Tần Mục nghe thấy tiếng gió trong gánh hát, hiểu rõ đây là trận đánh ác liệt trước khi Hình Bảo Bình vào đảng, đương nhiên không dính vào, mà hành động lặng lẽ, đặt tinh lực vào buổi biểu diễn thời trang và kiến trúc của vùng khu cũ.
Một trận gió của lãnh đạo khiến phía dưới mưa to xối xả. Tin tức từ thị ủy truyền tới khó bề phân biệt.