Thanh Quan

Chương 1030: Chương 1030: Thật sự là đúng dịp. (2)




Trước đó là chọn thời cơ động thủ, bây giờ thì đã ra tay. Trương Thúy không biết sau lưng Tần Mục có ý định gì, nhưng mà chàng trai hai mươi bảy tuổi này chắc chắn không nhận thua đơn giản như thế, điểm này Trương Thúy mấy năm trước đã biết rõ rồi.

Kế Đỉnh Thịnh phi thường hài lòng gật gật đầu, không nói thêm lời nào dẫn tổ kiểm tra rời đi. Bọn họ được Trương Thúy dẫn dắt đi vào phòng hợp được an bày trước, sau đó cùng đi vào. Vốn Trương Thúy còn muốn nói tình huống Phổ Thượng với Kế Đỉnh Thịnh, lại bị cự tuyệt, lý do là thời kì đặc thù, tổ kiểm tra sẽ tìm người chuyên môn nói chuyện, bảo Trương Thúy an tâm một chút chớ vội.

Chuyện này hơi lớn, Trương Thúy trở lại văn phòng, suy nghĩ cả buổi mà không tìm được đầu mối. Phổ Thượng mấy nhân vật trọng yếu đều tập trung trong phòng của nàng, trừ Phương Thiên Nhu đã bị tổ kiểm tra gọi đi nói chuyện, những người khác đều dùng ánh mắt cầu cứu nàng.

Tần Mục truyền tin tức, nên làm gì thì cứ làm, nội tâm của Trương Thúy tự nhiên nghĩ như vậy, nhưng cuối cùng có chút tâm thần không tập trung. Nàng nhìn thấy ánh mắt của đám cán bộ, ho khan một tiếng, cười nhạt nói:

- Tổ chức đã có lịch trình sẵn, mọi người không có làm việc trái với lương tâm, sợ kiểm tra cái gì chứ. Lại nói trong thành phố cũng quan tâm chúng ta, thời khắc giám sát chúng ta, chuyện này nói rõ Phổ Thượng phi thường trọng yếu.

Sau đó Trương Thúy tiếp tục giả vờ làm như không có chuyện gì đi bố trí nhiệm vụ, bọn người rời đi thì nàng lại thông tri Lưu Đại Hữu gặp mặt.

Động tĩnh của tổ kiểm tra không lớn, nhưng mà lại lần lượt tìm người nói chuyện, giống như mang theo hương vị của tổ thanh tra kỷ luật, lại giống như mang theo cán bộ khảo sát, loại thái độ lập lờ nước đôi này khiến người ta không rõ thái độ.

Giữa trưa tổ kiểm tra ăn ở phòng hợp, hành động như vậy khiến khu trưởng đau đầu, người ta nói rõ dầu muối không tiến. Hắn nói rõ tình huống cho Trương Thúy, Trương Thúy nếp nhăn trên trán càng sâu

Im lặng hai ngày, Tần Mục không có xuất hiện, mà là xin nghỉ bệnh. Trương Thúy tâm tư lúc này thoải mái bình tĩnh rồi, bắt đầu mang tâm tư đặt vào chính vụ.

Vốn cho rằng Kế Đỉnh Thịnh nắm bím tóc không buông, đúng vào lúc này gặp chuyện không may.

Hơn mười lão bản công trường chạy tới chỗ chính quyền, cùng chen nhau đòi gặp hai đồng chí tổ kiểm tra đang ngồi uống trà trong đại sảnh, trực tiếp cho bọn họ vào. Trương Thúy cảm thấy việc này đúng là quá trùng hợp một ít, lại báo cáo cho Tần Mục.

Tần Mục giọng nói có chút lạnh, chậm rãi nói ra:

- Nếu bọn họ chơi lớn, chúng ta cứ chơi với bọn họ, lúc này không có mấy người rơi đài thì bọn họ sẽ không biết đau.

Trương Thúy nghe được Tần Mục nói trầm ổn, cảm giác tảng đá trong lòng rơi xuống, vẫn điềm nhiên chờ tin tức của tổ kiểm tra. Những lão bản này dựa vào Phổ Thượng ăn cơm, nếu như bọn họ làm tốt thì rất có thể thường trú ở Phổ Thượng, bởi vì Phổ Thượng có nhiệm vụ quá nặng, cũng thật sự là quá nhiều.

Nhưng mà hiện tại bọn lão bản này bỏ qua rắn rít địa phương chạy tới tìm tổ kiểm tra báo tin, bọn họ làm như vậy chính là muốn đổi người cầm quyền Phổ Thượng, còn có thể cho phép bọn họ sống sao? Càng khiến người ta náo lớn chính là người của tổ kiểm tra vẫn ở trong phòng hợp, cho dù đi ra ngoài bước chân cũng vội vàng, làm sao lại trùng hợp như vậy, hai người này chạy vào trong đại sảnh uống trà nói chuyện phiếm? Lại thế nào trùng hợp như vậy, đám kia làm khoán đầu nhóm: đám bọn họ lúc này thời điểm chạy đến khu chính phủ tìm kiểm tra tổ?

Quỷ dị, chuyện này quá quỷ dị, giống như có một tầng hào quang bao phủ trên đầu Phổ Thượng. Trương Thúy do dự nhiều lần, cầm điện thoại lại buông xuống.

Đám người kia lớn tiếng, dưới lầu cũng nghe bọn họ tiến hành trách cứ. Có người dò xét ló đầu ra nghe nội dung, chỉ nghe thấy "Phanh" đóng cửa lại, âm thanh cũng nhỏ đi. Lần đóng sập cửa này nện vào lòng người, cảm giác việc này làm sao giống như lãnh đạo đi thị sát gặp dân kêu oan.

Thời gian trôi qua rất nhanh, nhưng trong mắt người Phổ Thượng thì đây là chờ đợi trong lo lắng, mỗi một giây đều nặng nề. NGười trong Phổ Thượng cũng vẫn làm việc, hiện tại mở rộng khu phát triển, Tần bí thư lại sinh ra lỗ hỏng lớn, mọi người vẫn cần ăn uống chứ đâu phải chuyện gì lớn, đây là quy tắc ngầm, lãnh đạo cũng mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng mà hai ngày này Tần Mục làm việc giống như trốn tránh cái gì đó, cũng khiến mọi người sinh ra dự cảm xấu.

Vương Bằng khoa trưởng đi tới cửa ra vào, trên trán đổ mồ hôi, đi lại vội vàng lên lầu hai. Tất cả mọi người e sợ tổ kiểm tra tìm mình, khoa trưởng vậy mà không sợ chết đi lên, tất cả mọi người kìm lòng không được chờ chế giễu.

Đừng tưởng rằng "đã hết cơn khổ, đến ngày sung sướng" thì thật sự đã qua, ai cũng biết Tần bí thư cho Vương Bằng đảm nhiệm chức khoa trưởng giám sát chất lượng công trình là chơi chết tiểu tử này chứ?

Nhưng mà bọn họ suy nghĩ này thất bại, bởi vì Vương Bằng ngây ngốc trong tổ kiểm tra mười phút, lại từ bên trong đi ra, đi tới văn phòng của Trương Thúy.

Mặc kệ mấy đám đốc công công ty tư doanh kia phản ánh cái gì đó. Tần Mục cùng Trương Thúy không có làm gì cả, hai người này tới đây không phải vì kiếm tiền, mà là tìm chiến tích. Trương Thúy có tuổi không nói, tối thiểu nhất có Tần Mục đến đỡ thì nàng tuyệt đối không dừng lại ở bước này, nếu không vị trí ở thành phố Đằng Long đã đủ cho Trương Thúy đi cả đời trong chính trường. Về phần Tần Mục, đó là nhân vật mánh khóe thông thiên, Trương Thúy càng không lo lắng.

Cho nên Trương Thúy bị thông tri vào trong phòng tổ kiểm tra, không có ba phút thì sắc mặt vô cùng khó coi. Bởi vì hơn mười đốc công đang trách cứ, bí thư đảng ủy Phổ Thượng Tần Mục lợi dụng chức quyền một mình bán thổ địa công trình của Phổ Thượng, hơn nữa khoán đội sau khi bắt được công trình còn tiến hành vơ vét tài sản xảo trá.

Với tư cách khoa trưởng chất lượng như Vương Bằng, bị Tần Mục áp bách nên đã vơ vét thật nhiều, hơn nữa còn chủ động nộp lại tài sản đoạt được.

Nhìn qua biểu bình như lâm đại địch của tổ kiểm tra, trong mắt Kế Đỉnh Thịnh hiện ra hào quang hưng phấn, nội tâm của Trương Thúy chỉ có một suy nghĩ trong đầu.

Đây là cái bẫy đã được gài tỉ mỉ rồi, thật sự là kế hoạch đã lên từ lâu. Từ quốc khánh tới bây giờ, toàn bộ thành phố đang tập trung kiến thiết, đây là chuyên không nhỏ, mà chuyện đám dân công chơi gái cũng đã lên mặt báo, thậm chí còn nằm trên bàn bí thư thị ủy. Tổ kiểm tra thời điểm này bắt được tật xấu, khẳng định phải cẩn thận thăm dò mới được.

- Tôi sẽ toàn lực phối hợp với tổ chức.

Trương Thúy âm thanh rất trấn định, cũng rất nhạt, sau đó thuận tiện giảng về công tác của Phổ Thượng.

Liên tục hai ngày, Tần Mục không có xuất hiện, chuyện này khiến lòng người của Phổ Thượng bao phủ một tầng bóng mờ. Đúng vậy, làm quan chính là vì tiền và quyền, vì cái gì Phương lão thủ trưởng của Phổ Thượng lúc rời đi còn lưu lại biệt thự?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.