Tần Mục cười, Quách Thiểu Đình này vẫn là thiếu gia ăn chơi, cho rằng quan trường là nơi hắn tung hoành hay sao? Nếu hắn không biết thu liễm cánh chim sẽ ngã đầu rơi máu chảy. Hắn vốn không có hảo cmr với Quách Thiểu Đình, nhưng mà Quách gia lão gia tử cùng Tần lão gia tử cũng không có xung đột trực tiếp gì, cho nên nói cho Quách Thiểu Đình nghe phải cẩn thận với những người âm hiểm, nhưng Quách Thiểu Đình vừa nhậm chức đã tặng đại lễ cho Tần Mục, hứa hẹn sẽ trợ giúp Tần Mục, không khác cho Tần Mục một đại sát khí. Tần Mục vừa cười vừa nói:
- Gọi đám bạn của anh tới Lan Trữ, tôi sẽ mừng khách phương xa tới đấy.
Quách Thiểu Đình cười ha ha, nói ra:
- Đừng nói đám kia nữa, tôi cái gì chưa thấy qua, nếu tôi tới địa bàn của anh mà anh dám lãnh đạm thì tôi sẽ nắm tóc anh đấy.
Nói xong đã cáo biệt Tần Mục, cúp điện thoại.
Tần Mục chậm rãi thả điện thoại xuống, lâm vào trầm tư. Phòng đốc tra Quách Thiểu Đình đã đến, tất nhiên sẽ khiến cho Lan Trữ này càng đục hơn nữa, bằng tính cách của hắn thì thiên hạ dù thái bình cũng quấy ra một đống chuyện, đến Lan Trữ này không náo lớn thì không bỏ qua. Với con mắt của Quách Thiểu Đình thì không có chuyện cũng có chuyện, hắn chưa hẳn là lợi khí xé tan sương mù. Hơn nữa Quách lão gia tử có tâm lý bao che khuyết điểm, chỉ cần Quách Thiểu Đình đừng khiến chính phủ huyện Lan Trữ nổ tung, chọc thủng trời cũng có hắn vá lại.
Ánh mắt Tần Mục dần dần trở nên lợi hại, cầm điện thoại gọi cho Lưu Đan ở kinh thành. Điện thoại chuyển được và nghe được tiếng nói vũ mị của Lưu Đan, nghe còn xong mềm tới tận xương. Trong lòng của Tần Mục nóng rực, an ủi Lưu Đan vài câu lúc này mới hỏi thăm chuyện bên An Huy.
Lưu Đan làm nũng nói cho Tần Mục nghe, công việc của An Huy hiện tại được Ông Văn Hoa chuyển rồi, chuyển vào trong tay Chu Tiểu Mai, trong giọng nói hơi hơi có chút bất mãn nhưng không có nói rõ ra. Tần Mục hỏi thăm Lưu Đan có phải tiếp công tác mới hay không, Lưu Đan buồn rầu nói cho Tần Mục nghe lễ mừng năm mới phải đi tới Nhật Bổn bên kia, Ông Văn Hoa muốn dốc hết tài chính mua lại hai xí nghiệp.
Tần Mục căn bản không cần suy nghĩ nhiều, đã biết rõ Ông Văn Hoa ra tay với xí nghiệp gì rồi, tự nhiên Tần Mục phải giữ nhà. Lão gia tử nổi trận lôi đình, Ông Văn Hoa tự nhiên cũng phải tỏ ra tư thái, cái gì nàng không có chứ tiền thì có nhiều, huống hồ còn có hoàn cảnh nước Mỹ lớn như vậy, chuyện khởi sự cũng ít đi. Nhưng mà hai xí nghiệp này có can đảm trộm tài nguyên thì khẳng định cũng có liên quan tới chính quyền, vì vậy Tần Mục dặn dò Lưu Đan mọi thứ lượng sức mà đi, cũng không thể lỗ mãng qua loa, nhắm trúng Lưu Đan hờn dỗi, sau đó nói muốn tới Lan Trữ mật hội với Tần Mục.
Về phần tại sao Ông Văn Hoa phải điều Chu Tiểu Mai phụ trách chuyện Vạn Yến thì Tần Mục không cần nghĩ cũng biết, đơn giản là Ông Văn Hoa mượn nhờ tập đoàn Hoa Hạ tiếp xúc với chính phủ Lan Trữ, làm cho Tần Mục cùng Chu Tiểu Mai thành chuyện tốt, nhanh chóng sinh cháu cho nàng bồng, Ông Văn Hoa chỉ muốn ôm cháu mà thôi. Đối với tư tưởng này của mẹ thì Tần Mục chỉ có cười khổ, bắt đầu đặt tinh thần vào chuyện phòng đốc tra.
Đầu năm, hào khí của lễ mừng năm nhạt đi một ít, trong chính phủ huyện Lan Trữ tổ chức hội nghị đầu năm. Khác với mấy năm trước, khúc dạo đầu của bí thư huyện ủy năm nay không phải là nói tới những chuyện cần làm trong năm, mà là giới thiệu cho mọi người biết khoa trưởng phòng đốc tra tỉnh Bắc Liêu Quách Thiểu Đình.
Quách Thiểu Đình hôm nay cũng mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn màu đen, một thân trang phục đụng hàng với Tần Mục. Nhất là trên mũi của Quách Thiểu Đình còn mang mắt kính viền vàng, chỉnh thể phi thường tương tự cách ăn mặc của Tần Mục. Sau khi Chu Văn Bân giới thiệu Quách Thiểu Đình cho mọi người quen thì ánh mắt mọi người đều nhìn qua Quách Thiểu Đình cùng Tần Mục.
Đối với trang phục của Quách Thiểu Đình thì Tần Mục chỉ có thể dùng thái độ bất đắc dĩ, nhưng càng làm cho Tần Mục xác định một sự kiện, lần trước tại Vương Phủ Tỉnh thì chỉ sợ hình tượng của mình đã lưu lại ấn tượng khắc sâu trong lòng Quách Thiểu Đình, hơn nữa ấn tượng này không phải mặt trái. Hắn nâng chung trà lên uống một ngụm, mí mắt buông xuống vô cùng mạch lạc.
Chu Văn Bân không có nói rõ tác dụng và công việc cả phòng đốc tra, cấp bậc cả huyện Lan Trữ không đủ bình luận chuyện này, hắn chỉ nói cho mọi người biết công việc chủ yếu của Quách khoa trưởng đến Lan Trữ mà thôi, chính là muốn kiểm tra sự kiện niêm phong Trọng Công, đồng thời truy cứu người có trách nhiệm liên quan, nói xong câu đó Chu Văn Bân tươi cười đắc ý nhìn qua Tần Mục, nhưng mà nụ cười này trôi qua tức thì. Trong lòng hắn có một điểm không sai, đây không phải Tần Mục vừa động người trên tỉnh muốn tra hắn, mà phòng đốc tra này nói rõ phải đắc tội chết với toàn bộ quan viên trong huyện.
Nghĩ tới đây Chu Văn Bân ho khan một tiếng, nhìn Tần Mục nói ra:
- Tần phó bí thư, phối hợp làm việc với Quách khoa trưởng thì Lý bí thư thích hợp nhất, anh nên nghỉ ngơi một chút.
Lý Trung Nguyên là bí thư chính trị và pháp luật, phối hợp với Quách Thiểu Đình là tình hình thực tế. Chu Văn Bân đang thu nhỏ quyền lực của Tần Mục lại, xem như bán cho Quách Thiểu Đình một nhân tình nhỏ.
Nhưng mà Quách Thiểu Đình căn bản chưa từng lăn lộn trên quan trường, hắn vẫn ỷ vào bộ dạng ở kinh thành và Quách lão gia tử che chở, vừa nghe nói Tần Mục không hành động cùng hắn thì không vui, há mồm nói:
- Cái gì? Lão...
Tần Mục ho khan một tiếng, nâng chung trà lên uống, ngăn cản Quách Thiểu Đình nói tiếp. Nếu như trong hội nghị huyện ủy mà Quách Thiểu Đình hô lên "Lão tử" thì quả thực chính là vẽ mặt tỉnh ủy. Quách Thiểu Đình cũng cơ linh, nhanh chóng lĩnh hội ý của Tần Mục, chữ "Tử" chưa nói đã nghẹn trở về:
- Chuyện của dân chúng là đại sự, Tần phó bí thư đã tiếp xúc với bọn họ, cho nên tôi đề nghị Tần phó bí thư đứng ra phối hợp công tác với tôi. Chu bí thư, người tài cán không nên giấu diếm cho mình dùng nha.
Nghe Quách Thiểu Đình nói lão luyện như vậy thì Tần Mục thiếu chút nữa cười ra tiếng. Quách Thiểu Đình có cảm giác toàn thân không được tự nhiên, hắn phải nhúc nhích cho bờ mông thoải mái, tiếp tục nói:
- Lần này tôi tới huyện Lan Trữ chủ yếu là biết rõ một chuyện, mọi người không cần phân tôi thành địch nhân của giai cấp.
Lúc này Tần Mục triệt để bất đắc dĩ, nếu Quách Thiểu Đình vẫn làquần là áo lượt thì tới đây. Quách Thiểu Đình không tỏ ra thiện ý với hắn, Tần Mục ước gì Quách Thiểu Đình xấu mặt, nhưng bây giờ Quách Thiểu Đình mang theo hữu nghị mà tới, Tần Mục tự nhiên không thể biến hắn thành trò cười cho thiên hạ, liền chậm rãi nói ra:
- Quách khoa trưởng, anh vừa mới tới huyện Lan Trữ, có một số việc còn khó hiểu, tôi đã bảo thư ký sửa sang một chút tư liệu liên quan, không bằng anh đi xem một chút nhé?