Thanh Quan

Chương 349: Chương 349: Thu lưới bắt cá lớn. (18)




Hắn cũng không tiếp tục khuyên bảo, mấy người bắt đầu ăn uống linh đình, kết quả bốn thiếu gia bị một mình Tần Mục hạ gục toàn bộ, cả đám đều ngủ lại trong khách sạn Long Tương, Tần Mục lúc này mới rời khỏi Long Tương đi về nhà mình.

Vừa mới mở cửa phòng thì thân thể mềm nhũn thơm phức nhào đầu tới. Tần Mục còn không có kịp phản ứng thì môi anh đào đã dán vào môi hắn. Hương thơm của Lưu Đan! Tần Mục yên lòng, lập tức ôm ngược Lưu Đan sau đó đáp trả giai nhân.

Sau nụ hôn thật dài, Tần Mục mới hỏi thăm Lưu Đan vì sao tiến tới đây. Lưu Đan giống như cười mà không phải cười dùng tay chỉ vào cửa, Tần Mục lúc này mới nhớ tới chính mình trong lúc không ở trong nước đã mang chìa khóa giao cho Tiểu Thiền, bảo nàng hỗ trợ dọn dẹp một chút. Sau khi hắn quay về thì quên chuyện chìa khóa, nếu như có người nào biết rõ thì hắn xong rồi.

Lưu Đan không chịu nổi tương tư dày vò, trước khi đi Nhật Bản giống như thiếu phụ nóng bỏng lao vào chăn của Tần Mục. Hai người giày vò cả đêm, Lưu Đan cất cao giọng điệu mê ly khiến Tần Mục mê say, lần lượt đưa nhau lên đỉnh, giày vò đến qua nửa đêm thì hai người không có buồn ngủ, lại nhỏ giọng tâm tình.

Tần Mục phân tích cho Lưu Đan chuyện thao tác bên Nhật Bản, muốn phối hợp tốt với Lan Trữ bên này thì phải canh thời gian thật chuẩn, chỉ sợ có thể dùng giá rẻ nhất mua được xí nghiệp. Hỏi Lưu Đan lần này tao tác tài chính mang bao nhiêu, Lưu Đan mím môi cười không ngừng, sau đó dấu sơn môi ấn khắp toàn thân Tần Mục.

Lại khai hỏa lần nữa, lần này Tần Mục tung hoành và Lưu Đan thở dốc gần đỉnh thì dừng lại, Tần Mục cười xấu xa hỏi:

- Nói đi, anh rất ngạc nhiên đấy.

Móng tay của Lưu Đan bấm vào da thịt của Tần Mục, trong mị nhãn ý loạn tình mê. Nàng hết sức dán mình vào Tần Mục, cái eo nhỏ nhắn uốn éo như rắn, trong miệng làm càn hô to:

- Năm trăm triệu, năm trăm triệu!

Năm trăm triệu! Lưu Đan tại nước Mỹ ngây ngốc thời gian ngắn, theo thói quen dùng đô la làm đơn vị tiền tệ, Tần Mục nghe xong nội tâm run lên, tiền này quá lớn rồi.

Lúc này Tần Mục cùng Lưu Đan cực kỳ phóng túng phóng thích mình, thời điểm sáng hôm sau tiễn Lưu Đan rời khỏi thì bước chân của hắn phù phiếm, Tần Mục liên tục cười khổ. Nam nhân ah, tới mức này thời gian cũng quá dài.

Lúc này thời tiết tốt, tuyết đọng trên nóc nhà tan bớt không ít, chúng biến thành giọt nước tí tách bên hiên. Tần Mục đi ra khỏi nhà nhìn qua bầu trời. Hôm nay chính là thời gian trọng yếu khi huyện Lan Trữ biến thiên.

Trung khoa viện khảo sát còn chưa kết thúc, căn bản không có xuất ra tin tức và chứng cớ gì về chuyện Tần Mục niêm phong nhà máy và giam xe vận tải, nhưng Tần Mục cũng không có thao tác, hắn hiện tại thủ hộ tài sản quốc gia, tuy cũng tìm được một ít người hãm hại cùng phê bình cũng rất có giá trị.

Huống chi lão gia tử ở kinh thành bảo vệ Tần Mục, chỉ cần kiên trì tới khi trung khoa viện báo cáo qua, tất cả mọi chuyện trở nên dễ dàng. Buổi sáng lão gia tử cho người gọi điện tới, nói cho Tần đã kiểm nghiệm toàn bộ mọi thứ trên xe, không qua mấy ngày sẽ có kết quả, bảo Tần Mục cẩn thận trong mấy ngày này, thật sự cảm giác áp lực quá lớn tựu thì trốn vào trong quân đội, có tên tuổi cha vợ tương lai của hắn thì ai dám tới đó giương oai.

Tần Mục cũng im lặng với đề nghị của lão gia tử, sau khi đi làm thì hắn bảo bọn người Quách Thiểu Đình và lực lượng vũ trang tới chỗ nhà máy, bắt đầu làm cái gọi là "Đốc tra", trên thực tế là đại binh tiếp cạn, cho đối phương uy áp tâm lý. Mà Trần Đông Thăng tự mình dẫn đội cùng Lưu Đại Hữu tiến tới xí nghiệp dược Tam Dương, cũng bao quanh Tam Dương.

Trần Đông Thăng bên kia Tần Mục cũng không lo lắng, mình đã cự tuyệt Hướng Thiên Hành đề nghị làm quen rồi, bọn chúng nhất định sẽ thu liễm, hắn chỉ muốn dùng động tác này báo hiệu cho thành phố Đằng Long bên kia, có một số việc không thể lại mặc kệ. Cận Thương Giang không ở trong nước, Cận Tiểu Xuyên lại có liên quan tới chuyện này, cho nên Tần Mục mong đợi Vạn Hữu Niên không nên bảo thủ, có can đảm đứng ra gánh trách nhiệm, đây cũng là dụng ý vào lễ mừng năm mới hắn đi bái phỏng Vạn Hữu Niên, đáng tiếc không có nhìn thấy người.

Dựa theo cấp bậc của Tần Mục còn bày ra bộ dáng lãnh đọ với Vạn Hữu Niên đó là không thỏa đáng. Trong tay hắn còn có một quân bài tốt nhưng không có sử dụng.

Đầu tiên dẫn một đám người vây quanh Trọng Công. Thời điểm sắp tiếp cận thì Tần Mục nhạy cảm phát hiện giấy niêm phong dán lên đã không thấy. Giấy niêm phong đại biểu cho pháp luật Trung Quốc, bị cơ quan kiểm sát dán lên cho thấy nó là vật chứng phạm tội, không có cơ quan thẩm quyền đồng ý mà tự tiện xé bỏ giấy niêm phong chính là chà đạp pháp luật quốc gia. Bất kể là ai cũng sẽ bị bắt.

Cùng ngồi trên xe với Tần Mục, Quách Thiểu Đình còn chưa rõ chuyện gì, trừng mắt nhìn phía trước hỏi:

- Như thế nào còn chưa tới, tôi nói lão Tần, giao thông ở huyện Lan Trữ các anh quá kém rồi.

Tần Mục bất động thanh sắc, mỉm cười nói:

- Ngươi đừng có gấp, cũng sắp đến rồi. Nếu anh ghét đường của huyện Lan Trữ không tốt thì kéo nhà đầu tư đi tu sửa nơi đây đi, tôi tuyệt đối phát động toàn bộ quần chúng huyện cảm tạ anh, thế nào?

Quách Thiểu Đình lúc này im lặng không nói gì nữa.

Xe dừng lại, Tần Mục nói mang hai ý nghĩa:

- Quách đại thiếu gia, chúng ta xem phong quang đặc sắc của huyện Lan Trữ đi, ở kinh thành anh không thấy được đâu.

Nói xong lời này Tần Mục đi ra khỏi xe, Quách Thiểu Đình làm động tác nhún vai và xuống xe.

Đoàn xe Tần Mục tới thì đám người trong xưởng đã thấy rồi, chỉ chốc lát sau đã có một người lùn, trên mặt mang râu ria mặc âu phục trắng xông ra, Long Não mang theo bảy tám người chạy đến. Trong tay cầm kiếm gỗ, mang theo tư thế dốc sức liều mạng lao tới gần đám người Tần Mục.

Tần Mục lập tức có chút không rõ đám gia hỏa này định làm gì? Loại chủ nghĩa liều mạng này Tần Mục đã sớm vứt bỏ, nơi này là Trung Quốc, là nơi hoan nghênh đầu tư chứ không phải thời đại liều mạng.

Long Não vọt tới trước mặt Tần Mục, đám người này lập tức nói cái gì đó thật lớn. Không ai nghe hiểu gì cả. Mà người bên Tần Mục cũng cầm lấy xà beng trong xe ra.

Tần Mục xoay người, vội vàng ngăn cản mọi người xúc động. Long Não nhìn ra Tần Mục không muốn dùng vũ lực, cũng bảo đám thủ hạ thu hồi kiếm gỗ lại.

Đúng vào lúc này lại sinh chuyện khác. Quách Thiểu Đình ở bên cạnh Tần Mục con mắt đảo loạn cả buổi, thấy đám người kia thu kiếm thì giơ chân đạp tới. Hắn cách Long Não gần nhất, cộng thêm một cước này không có dấu hiệu gì, Long Não ngã chổng vó.

Kinh thành tứ thiếu gia đồng khí liên chi, Quách Thiểu Đình đã thì ba tên khác cũng xông lên, giương nanh múa vuốt tiến lên, một người tìm đúng một tên, mặc kệ là kẻ nào và đánh loạn. Đối phương còn thừa mấy người đang định rút kiếm gỗ ra hoàn thủ thì lại bị đám lái xe và đám người khác lao tới đánh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.