Thanh Quan

Chương 362: Chương 362: Tiến thoái lưỡng nan




Lại bàn luận với Cao Phái một chút phương hướng phát triển của huyện, Tần Mục liền cúp điện thoại. Thời gian này cửa phòng bị gõ nhẹ, Tần Mục mời vào, tùy tiện nhìn văn bản tài liệu một chút.

Hai cán bộ chừng năm mươi tuổi mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn đi vào. Tần Mục lúc này đứng lên nói:

- Là đồng chí ban thanh tra kỷ luật a, mời ngồi!

Tần Mục đứng dậy và thẳng eo, tinh thần phấn chấn bừng bừng của tuổi trẻ đã được hảo cảm của hai cán bộ ban thanh tra kỷ luật tỉnh ủy. Trong đó một người hơi lớn tuổi cười rộ lên, khách sáo nói:

- Đồng chí Tần Mục, chúng tôi tới đây là tìm hiểu tình huống một chút, cũng không phải địch nhân của giai cấp nha!

Tần Mục lúc này kéo hai cái ghế trong phòng tới, cười nói:

- Đồng chí ban thanh tra kỷ luật đến thẩm tra thì tôi còn cầu không được. Chỉ có các đồng chí giám sát thì công việc của chúng tôi cũng dễ làm hơn.

Từ ngữ này nếu Tần Mục nói lần thứ hai với hai người ban thanh tra kỷ luật thì đó là nói hùa, hai người kia cười rộ lên, ngồi lên ghế.

Tần Mục châm trà cho hai người sau đó ngồi vào vị trí của mình. Hắn không thẹn với lương tâm, tự nhiên tiến thối có độ, nhưng mà khi tay của hắn châm trà thì đồng hồ quý giá hiện ra, ánh mắt hai người kia sững sờ, trên mặt tươi cười ít một chút, giống như lơ đãng hỏi:

- Tần phó bí thư, đồng hồ rất khác biệt nha.

Tần Mục cười, xem như yên lòng. Nếu như ban thanh tra kỷ luật thật sự tra hắn, chắc chắn sẽ không hỏi đồng hồ của hắn làm gì. Hắn sảng khoái tháo đồng hồ xuống, vuốt ve vài đưa cho hai người, trong lời nói mang theo ý nghĩa hàm xúc:

- Đây là lễ vật mẹ của tôi thất lạc nhiều năm tặng cho. Mẹ của tôi trú ở nước ngoài nhiều năm xem như có chút tài sản. Trong thời gian ngắn cũng có ý định về nước đầutư, nhưng mà không biết chính sách, đoạn thời gian trước tôi đi tới Mỹ...

Tần Mục còn chưa nói hết lời, ý tứ ẩn trong đó quá rõ ràng. Nếu các người tra chuyện Vương Hải Đào thì tốt nhất mang những lời này của tôi về nói cho tỉnh ủy. Vương Hải Đào do tôi bảo vệ, Vương Hải Đào kéo mẹ của tôi về khoảng đầu tư không nhỏ, khoản tiền lấy đi đã bồi đủ rồi, người ta còn có cái gì sai lầm? Ngươi đừng có chọc lửa cháy, bằng không mẹ của tôi chẳng về đầu tư, mà mục đích đầu tư không hoàn thành thì lỗi của các người lớn lắm, dù sao ta tôi có làm quan cũng không sao, đi tới nước ngoài làm đại thiếu gia giàu có, mà các người không gánh được trách nhiệm này đâu.

Hai đồng chí ban thanh tra kỷ luật tự nhiên cũng điều tra ra một ít vấn đề, những lời ẩn ý tự nhiên cũng nghe rõ. Tần Mục nói xong thì hai người cười ha hả. Người lớn tuổi đứng lên, vươn tay cười nói:

- Đồng chí Tần Mục, trước làm quen một chút,tôi là ban thanh tra kỷ luật Lục Trường Hà.

Một người khác cũng tự giới thiệu mình, tên là Khương Bình An.

Ba người làm quen xong Lục Trường Hà bắt đầu bắt đầu hỏi chuyện sau khi Đảng Hồng Quân đá chết công nhân, trong lời nói còn quan tâm thân thể Tần Mục. Ban thanh tra kỷ luật điều tra tự nhiên không chỉ dừng trên người Tần Mục, bọn họ còn có nhiều công việc khác cần phải điều tra.

Tần Mục nói rõ ràng chuyện xảy ra, không có khuyếch đại tràng diện và không có che dấu suy nghĩ của mình. Những lời của hắn không khiến người của ban thanh tra kỷ luật phản cảm, ngược lại càng gia tăng độ chân thật. Hai người nghe xong gật đầu, Khương Bình An ngồi đó ghi chép lại.

Đợi đến lúc Tần Mục nói xong Khương Bình An ngẩng đầu nói ra:

- Thế nhưng mà trong chương trình tiêu điểm thì anh đang kích động quần chúng kêu oan.

Nghe xong lời này con mắt Tần Mục nheo lại. Chương trình tiêu điểm hắn không có xem, nhưng rõ ràng đã mất đi bản chất của nó, khiến cho Tỉnh ủy hiểu lầm, lúc này mới phái người xuống điều tra. Từ thái độ câu hỏi của hai người, Lục Trường Hà không có ác cảm với Tần hệ, rất có thể là có liên hệ vói cán bộ Tần hệ. Mà bây giờ Khương Bình An giống như độc xà đang ẩn nấp, trực tiếp nhắm thẳng vấn đề của Tần Mục, bảo trì thái độ hoài nghi khiến Tần Mục có chút kinh hãi.

Mặc dù như thế Tần Mục vẫn như gió xuân, cười nói:

- Huyện Lan Trữ là đất tốt. Nó có tài nguyên phong phú, cũng có văn hóa đã lâu. Thời kỳ kháng chiến nơi này là chiến trường, thời kỳ giải phóng là vùng đất màu mỡ, thời kỳ cải cách thì nó là cái nôi cải cách sớm nhất!

Trong mắt Tần Mục tràn ngập ước mơ, cũng tràn ngập kỳ vọng, nhìn qua hai người chậm rãi nói:

- Người dân ở đây rất chất phác, cũng dễ dàng thỏa mãn. Nhưng mà bởi vì như thế chúng ta mới không thể vứt bỏ họ, có lẽ phải vô tư trọ giúp họ.

Hắn nói không có chút biện giải cho mình, nhưng Lục Trường Hà cùng Khương Bình An rõ ràng có thể nghe ra Tần Mục nói mang theo tình yêu không muốn rời xa, cán bộ trẻ tuổi tiền đồ chính trị tươi sáng lại không quan tâm tới con đường của mình? Xem ra tôn chủ "Thực sự cầu thị, dùng sự thật nói chuyện" của chương trình tiêu điểm này đưa tin không đúng sự thật, không biết sẽ khiến bao nhiêu người chấn động.

Nhìn ra ánh mắt nghi hoặc của hai người, Tần Mục lập tức hiểu rõ đối thủ bày nan đề khó khăn cho mình như thế nào. Bác bỏ nội dung của chương trình tiêu điểm thì hắn tuy trong sạch nhưng vẫn có hoài nghi quyền uy, hắn sẽ không có trái cây ngon, nếu như hắn thừa nhận nội dung của chương trình tiêu điểm thì cái mũ của hắn không còn, Tần Mục hắn tiến thoái lưỡng nan. Hai lựa chọn dù Tần Mục đi thế nào cũng là tuyệt cảnh, đây là thủ đoạn của đối phương. Tần Mục hơi than thở nhẹ một chút, trách không được Cao Phái điện thoại tới muốn mình rời khỏi huyện Lan Trữ thì ra là bẩy rập này.

Trong kinh nghiệm của Tần Mục thì kinh nghiệm lục đục với nhau ngươi lừa ta gạt không ít, nhưng mà phương diện bố trí đại cục thì hắn không có, lúc này hắn ăn thiệt thòi khó nói. Chuyện này nói rõ động tác của Tần Mục đã khiến người ta chú ý tới, bọn họ không hy vọng trong mấy chục năm sau trong Tần hệ có thêm một con sư tử như Tần lão gia tử, bởi vậy phải bóp chết Tần Mục trong trứng nước, làm như vậy không khỏi có chút không tuân theo quy củ quan trường, sử dụng năng lực cấp tỉnh dọa người.

Nhưng mà chuyện này đã lên chương trình tiêu điểm và bày ra ánh sáng, Người của tỉnh ủy không ngại mặt mũi, cho dù người của Tần hệ có oán khí cũng không thể làm gì, nhưng bọn họ không ngờ tới hạng mục lớn mới nhất của huyện Lan Trữ chính là tập đoàn Vạn Yến lại sinh ra ngàn vạn liên hệ với Tần Mục, cho dù tổng giám đốc thần bí của tập đoàn Vạn Yến cũng là thanh mai trúc mã của Tần Mục đấy, tâm của đối phương hiển nhiên nhắm vào Tần Mục.

Tần Mục giờ phút này nói chuyện càng trọng yếu, hơi sai lầm sẽ bị ban thanh tra kỷ luật đưa lên đoạn đầu đài. Hắn không thể không nhận, cũng không thể chối bỏ chương trình tiêu điểm, cũng không thể khoa mẻ ta đây kéo một bứt đầu tư lớn cho huyện Lan Trữ, đây không phải nghệ thuật quan trường. Hắn chỉ có thể nói sự thật, nhưng mà hắn phải so đo được mất của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.