Bởi vậy Hoàng Đào Ba cùng Vương Hải Nam đều đưa ra đáp án khẳng định, Tần Mục dẫn dắt tổ hiệp tra đi tới mục đích cuối cùng chính là huyện Bình Triêu. Hơn nữa sự tình không nhỏ, nếu không tuyệt đối không kinh động tới thủ đô.
Xong cuộc họp, Tần Mục trực tiếp đề nghị liên hoan. Một bữa trôi qua, mọi người đều có nhiệm vụ, hẳn sẽ không gặp mặt nhau trong một thời gian. Tần Mục tỏ vẻ nhờ mọi người cố gắng trong khoảng thời gian này, khiến cho tổ hiệp tra sắp hoàn thành công tác, hắn có nghĩa vụ cùng trách nhiệm kính rượu cho mọi người.
Bởi vì mọi người luôn cùng nhau hành động, cho nên Vương Hải Nam cùng Hoàng Đào Ba không có cơ hội gọi riêng điện thoại. Mà đợi khi hai người mượn cơ hội nói đi vệ sinh muốn ra ngoài, đã bị Ngô Phượng Hà cùng Cố Ngọc Trữ đi cùng, hoàn toàn không lưu cho bọn họ chút cơ hội riêng tư nào.
Lúc này Hoàng Đào Ba cùng Vương Hải Nam cũng đã hoàn toàn hiểu được, bọn họ đã bị khống chế cùng giám thị.
Trên mặt Tần Mục mỉm cười nhìn hai người, lời nói thấm thía bưng rượu lên:
- Đường dài biết sức ngựa, lâu ngày biết lòng người. Cùng chư vị hợp tác là vinh hạnh của tôi. Ngày sau chư vị đến Giang Bắc, nhất định phải cho tôi biết một tiếng, tôi nhất định phải lập tức đón chào.
Là người hiểu chuyện đều nghe ra ý tứ của Tần Mục. Ngày sau đến Giang Bắc? Tần Mục đón chào? Dùng phạm vi một tỉnh mà nói, rõ ràng Tần Mục đã biết sau khi sự kiện tổ hiệp tra chấm dứt, hắn sẽ ở lại Giang Bắc, thậm chí là ở tỉnh thành Giang Bắc công tác. Có thể lấy thân phận tổ hiệp tra đi thẳng vào tỉnh thành Giang Bắc, nếu Tần Mục không có bối cảnh cường hãn, bọn họ tuyệt đối không tin. Nhất là thời khắc nhạy cảm như vậy, Tần Mục nhập Giang Bắc đã nói rõ hắn căn bản không sợ sự trả đũa sau khi công tác tổ hiệp tra kết thúc.
Hoàng Đào Ba cùng Vương Hải Nam lại lơ đãng nhìn nhau, từ biểu tình đối phương đọc được vẻ khiếp sợ.
Đang uống rượu, ba người Hàn Tuyết Lăng quay trở lại, sắc mặt có chút không tốt, nhìn ra được đã xảy ra sự tình.
Tây Môn Nhạn thấp giọng nói với Hàn Tuyết Lăng, nàng gật đầu, mang theo mấy túi lớn cùng Phùng Thiệu Nguyên đi lên trên. Hiện tại Phùng Thiệu Nguyên đã biết chút ít thân phận của Tần Mục, biết là nhân vật từ thủ đô đến, làm sao không dốc sức nịnh bợ, nói không chuẩn ngày sau mình có cơ hội thăng lên thật nhanh.
Tây Môn Nhạn nhìn qua mọi người, đi tới bên cạnh Tần Mục, ghé sát vào thấp giọng nói vài câu, hoàn toàn không giống thái độ của một chứng nhân. Hoàng Đào Ba thấy vậy sắc mặt nhất thời trắng xuống, khẳng định ý tưởng nội tâm của mình, kỳ thật người bị giám thị chân chính mới là hắn.
Không ai ngờ Tần Mục nghe xong lời của nàng, sắc mặt biến thành tối đen, nổi giận vỗ mạnh lên bàn, khiến chén rượu đều ngã.
Chưa có ai từng nhìn thấy Tần Mục nổi giận đến như vậy, xưa nay đều thấy bộ dáng hào hoa phong nhã của hắn, giờ phút này hắn bỗng nhiên phát hỏa, mọi người đều lộ ra biểu tình kinh dị.
- Trong mắt không pháp kỷ không chút kiêng nể gì, thật sự là nên bắt, đáng chết!
Tần Mục lần đầu tiên lộ ra biểu hiện đằng đằng sát khí như thế, phá vỡ lệ thường trong quan trường.
Tần Mục giống như cảm giác hành động của mình có chút quá mức, ho khan vài tiếng, chỉ chỉ Hoàng Đào Ba nói:
- Mấy ngày nay sẽ do Hoàng đồng chí chiếu cố cho cô, cô nên chú ý lời nói cùng việc làm ah. lũ chó admin tunghoanh.com là 1 đám khốn nạn thấy truyện như thấy xương ra chương nào là chúng nó gậm ngay chương đó về
Tây Môn Nhạn gật đầu, nàng đã sớm biết ý tứ của Tần Mục lúc trên xe, không cự tuyệt, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Hoàng Đào Ba. Hoàng Đào Ba cảm giác hương thơm tập mũi, ánh mắt Tây Môn Nhạn như dao nhỏ đánh giá hắn, làm hắn càng lúc càng cảm thấy rét lạnh.
Sau buổi liên hoan, Ngô Phượng Hà cùng Cố Ngọc Trữ lập tức thuê xe đi thẳng đến huyện Bình Triêu. Mà Hàn Tuyết Lăng, Vương Hải Nam thì do Phùng Thiệu Nguyên lái xe đưa đến quân khu Ký Nam.
Sau khi đưa đi hai nhóm người, Tần Mục cười nói với Hoàng Đào Ba:
- Đồng chí Đào Ba, chúng ta cũng không thể nhàn rỗi. Như vậy đi, chúng ta cùng đến Cửu Giang, nghe ý kiến của lãnh đạo địa phương, dù sao có chút tình huống thực tế chúng ta còn không biết, không thể tùy tiện suy đoán, anh nói có đúng hay không đây?
Hiện tại Hoàng Đào Ba làm sao nói được chữ không, hắn đã biến thành quân cờ bị khống chế, có một số việc nên có hắn ra mặt, Tần Mục tuyệt đối sẽ không tự mình đụng lên. Hoàng Đào Ba xem như đã hiểu được, Tần Mục giữ hắn bên người là ý định lấy hắn làm bia ngắm thôi.
Mà hắn không tình nguyện cũng không được, ai biết Tây Môn Nhạn sẽ có hành động gì đây? Nói không chừng nàng đột ngột cởi áo, hô to hắn dâm loạn nữ chứng nhân, mặc kệ đen trắng, cuối cùng người xui xẻo là hắn.
Chiêu thức của Tần Mục đúng là tuyệt sát, thật sự làm người ta khó lòng phòng bị. Hoàng Đào Ba bất đắc dĩ nghĩ đến, đoạn đường tiếp theo nhất định đắc tội không ít người, cho dù trong hệ phái của mình, có thể sống yên cũng thật không dễ dàng.
Lúc này Hoàng Đào Ba bắt đầu nhìn thẳng vào Tần Mục, trong lòng có một ý niệm, có lẽ có thể như Ngô Phượng Hà, sửa đổi màu cờ dựa vào Tần Mục đây?
Hắn còn đang suy nghĩ, Tần Mục đã lấy ra di động, gọi đi:
- Lão Lưu, tôi là Tần lão bản. Ha ha, có di động sao? Được rồi, là Phùng lão bản cấp số điện thoại cho tôi, có lẽ phiền toái ngài thêm một chuyến, đưa chúng tôi đến Cửu Giang được chứ? Tốt tốt, tôi sẽ đợi ở khách sạn lần trước.
Ngô Phượng Hà cùng Cố Ngọc Trữ đi thẳng đến huyện Bình Triêu, dựa theo chỉ thị của Tần Mục trực tiếp vận dụng quyền lợi trong tay, vừa đến trong huyện liền lấy danh nghĩa tổ hiệp tra hướng tỉnh ủy cùng ủy ban tỉnh Giang Bắc đệ trình văn kiện “Cùng tổ hiệp tra điều tra vấn đề không làm tròn trách nhiệm nghiêm trọng trong việc xây dựng công trình trụ cột trong huyện”, đồng thời mời tỉnh ủy Giang Bắc phối hợp, điều khoa trưởng phòng đốc tra Giang Bắc Quách Thiếu Đình cùng nhân viên tương quan lập tức tham dự vào giữa cuộc điều tra.
Văn kiện vừa được truyền qua, tỉnh ủy Giang Bắc khá xem trọng, lập tức nhâm mệnh Quách Thiếu Đình làm người phụ trách sự kiện “1013”, muốn đem sự kiện này điều tra thật rõ ràng tỉ mỉ, không thể bỏ qua điểm đáng ngờ nào, không thể nới lỏng bất kỳ kẻ nào vi phạm pháp luật.
Động tác của tổ hiệp tra làm huyện ủy Bình Triêu có chút kinh ngạc, thậm chí là trở tay không kịp. Vốn dựa theo suy đoán của bọn hắn, tổ hiệp tra đi xuống chính là vì chuyện của con đê lớn dọc theo sông Mẫu Thân, hơn nữa từ một ít tin tức nho nhỏ truyền tới, Tần Mục có quan hệ thân mật với Cao Bằng, quan hệ anh em bà con ở trong quan trường là quan hệ rất thân thiết.
Nhưng bộ dạng của hai vị trong tổ hiệp tra hoàn toàn không dễ nói chuyện, ngược lại có bộ dạng muốn đem Cao Bằng đưa vào chỗ chết. Đã có không ít người ngửi ra được chút hương vị, rất có điểm tranh quyền trong gia tộc bên trong. Loại ý nghĩ này cũng không phải không có, Tần Mục có thể đứng vững trước áp lực lớn như vậy, mang theo nhóm người tâm tư khác nhau từ thủ đô đi công tác phía dưới, bên trong ẩn chứa vấn đề đương nhiên ai cũng biết.