Thanh Quan

Chương 1218: Chương 1218: Tỷ Thí Cuối Cùng (2)




- Kêu hắn khiêm tốn một chút, lập tức kiềm chế cái đuôi.

Sau khi Mộ Thiên Các đưa ra cảnh cáo, mới nổi đóa trong hội nghị.

Các thường ủy cũng không nói lời nào, sắc mặt thâm trầm cúi đầu. Mộ Thiên Các đưa ánh mắt sắc bén quét qua toàn trường, nâng chung trà lên định uống thấm giọng, thì Tần Mục lại ở bên cạnh lên tiếng. Ngón tay hắn gõ lên mặt bàn, giọng nói trong trẻo:

- Ở Uy Bình, cửa tiệm lớn nhỏ có chừng hơn ngàn nhà, trong đó, cửa tiệm sử dụng dầu ăn do nhà nước quy định chỉ có một trăm bảy mươi ba nhà, những nơi còn lại ít nhiều đều có hiện tượng sử dụng loại dầu đã qua sử dụng, dầu loại hai và dầu cống ngầm, có một số quán ăn nổi tiếng của thành phố, thậm chí còn có máy móc chuyên tinh luyện dầu từ cống ngầm. Tình huống này rất hiếm gặp trong nước.

Không há mồm thì thôi, vừa há miệng, Tần Mục đã trực tiếp chỉ mũi nhọn vào công tác chính quyền của Mộ Thiên Các. Đám thường ủy đều thầm rùng mình, Tần Mục yên lặng một tháng qua, nhưng vào thời khắc lửa đốt đến đít này lại lựa chọn bỏ đá xuống giếng, chọc thêm lửa giận cho Mộ Thiên Các.

Hơn ngàn cửa tiệm, hơn nữa còn tìm ra những cửa tiệm phù hợp với tiêu chuẩn, điều này nói rõ Tần Mục đã sớm điều tra rõ ràng chuyện này. Tần Mục bất động nhưng lại điều tra được rõ ràng như thế, rút cuộc hắn dùng nhân thủ ở đâu làm chuyện này? Trong đầu các thường ủy đều hiện lên tín hiệu cảnh giác, lời nói tiếp sau của Tần Mục, càng làm cho bọn họ hiểu được, Tần Mục đã sớm có an bài ở Uy Bình.

- Mộ thị trưởng, Uy Bình chúng ta không thể coi nhẹ vấn đề an toàn thực phẩm. Cho nên, tôi đề nghị, các thành viên thường ủy lập tức nộp phương tiện truyền tin, thành lập tiểu tổ xử lý đặc biệt, kiểm tra vấn đề an toàn thực phẩm, tổ chức nhân viên có năng lực, hôm nay vào giờ cao điểm của các quán ăn tiến hành kiểm tra toàn thành phố, đối với những cửa tiệm không đạt tiêu chuẩn an toàn thực phẩm, phải chỉnh đốn và cải cách, phạt tiền thậm chí là ngừng kinh doanh một thời gian.

Mới vừa rồi Mộ Thiên Các còn tức giận, Tần Mục lập tức phản đòn, làm cho Mộ Thiên Các phải dựa theo lời nói của Tần Mục đưa ra quyết định, ngõ cụt này là Mộ Thiên Các tự mình đào xuống. Nhìn Tần Mục tắt điện thoại di động, sau đó đặt trên bàn, Mộ Thiên Các biết, Tần Mục đã chuẩn bị làm một trận chiến đấu trong chuyện này.

Tần Mục bình tĩnh lấy từ trong túi xách ra một chồng tài liệu, phân phát cho mọi người, phía trên có chi chít tên và địa chỉ của các tiệm cơm. Khi Mộ Thiên Các nhìn thấy khách sạn Ngũ Gia của Du lão lục cũng nằm trong đó, hắn lập tức hiểu được, sợ rằng mấy cửa tiệm của Du lão lục sẽ không tránh được đại kiểm tra lần này.

Bạch Quang Lượng là người thứ hai nộp công cụ truyền tin, hơn nữa trước khi tắt điện thoại di động còn đặc biệt gọi cho thư ký, kêu hắn báo cho người phụ trách bên an toàn thực phẩm đến thị ủy dự họp. Hành động này của hắn chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa, trực tiếp bày ra tư thế ép ngọa tào mã ép Mộ Thiên Các, đó là thuật ngữ trong cờ tướng, chỉ lão tướng của đối phương bị tầng tầng vây quanh, chỉ cần đem mã nhảy đến vị trí chỉ định nào đó, đối phương chỉ có con đường nhận thua, không thể nhúc nhích một quân cờ nào.

Mộ Thiên Các đặt hai tay dưới cằm, ánh mắt chăm chú nhìn Tần Mục. Tần Mục mới ba mươi tuổi đang còn hừng hực ý chí chiến dấu, sắc mặt không chút thay đổi, đưa ánh mắt thâm thúy nhìn Mộ Thiên Các.

Thị trưởng và phó bí thư thứ nhất bất động, không có nghĩa những người khác cũng bất động, trong tờ danh sách Tần Mục đã đặc biệt chỉ ra vật liệu tạo thành và mối nguy hại của loại dầu cống ngầm, cảm giác ác tâm như sôi trào trong lòng các thường ủy. Trong đó, có mấy quán ăn nằm trên đầu tờ danh sách còn là nơi đám thường ủy bọn họ thường xuyên lui tới, nghĩ tới mình có thể đã mắc phải bệnh tật trong tờ danh sách đã nêu, bọn họ đều vô cùng tức giận.

Người thứ ba nộp công cụ truyền tin chính là bộ trưởng võ trang thành phố, hắn trực thuộc phái trung gian, chỉ quan tâm đến chuyện không quan tâm đến người, cho nên lựa chọn của hắn cũng không có vẻ đột ngột. Hắn vừa giao nộp, hai người cùng thuộc phái trung gian cũng móc công cụ truyền tin ra.

Mộ Thiên Các vẫn không động đậy, trên tinh thần hắn đứng ở phía đối lập với Tần Mục, nhưng cuộc chiến này từ khi bắt đầu đã bất bình đẳng, cho dù Mộ Thiên Các luôn cẩn thận đề phòng, nhưng chỗ cảnh giác của hắn đều là thủ đoạn trên quan trường, còn Tần Mục lại toàn xuống tay những vấn đề liên quan đến an toàn sức khỏe của người dân, bất luận nói từ phương diện nào, đại nghĩa tiểu nghĩa đều có thể nói được, huống chi Mộ Thiên Các hắn vừa rồi cũng đã nói, phải điều tra rõ chuyện này, tại sao Tần Mục đưa ra, hắn lại do dự? Nhìn vẻ mặt nghi ngờ của đám thường ủy, Mộ Thiên Các biết nếu mình không lập tức đưa ra quyết định, địa vị của Tần Mục trong ban thường ủy sẽ gia cố thêm mấy phần, nhất là ba thường ủy thuộc phái trung gian do bộ trưởng võ trang cầm đầu, sợ rằng sẽ nghiêng về hướng Tần Mục một chút. Như vậy, Tần Mục Bạch Quang Lượng sẽ nắm giữ bốn mươi phần trăm phiếu trong thường ủy, đây là chuyện vô cùng nguy hiểm.

- Tôi đề nghị, chẳng những bộ phận thực phẩm phải tham dự vào, mà ngành tư pháp cũng phải gia nhập, những cửa tiệm này cũng không phải không biết sự nguy hại của dầu cống ngầm, nhưng bọn họ vẫn liều mạng, như vậy có gì khác biệt so với mưu tài hại mệnh?

Mộ Thiên Các căm phẫn vỗ bàn, lấy công cụ truyền tin ra, vô cùng nghiêm nghị nói:

- Tên gọi của hành động lần này là Thiên Tinh, chính là trả lại sự trong sạch cho ngành thực phẩm của Uy Bình chúng ta.

Mộ Thiên Các không thể không làm như vậy, cho dù hắn biết điều tra chuyện này là chuyện vô cùng cấp bách, nhưng bị Tần Mục đề xuất đầu tiên, hắn cảm giác quyền uy của mình như bị uy hiếp, không giằng co một chút là không được.

Trong xây dựng Uy Bình, bí thư thứ nhất lên tiếng, thị trưởng đồng ý quan điểm của hắn, các thường ủy rối rít móc túi, ánh mắt nhìn về phía Tần Mục và Bạch Quang Lượng cũng có chút bất đồng.

Loại chuyển biến này Mộ Thiên Các không phải không nhìn thấy, hắn cũng không thể làm gì, điều này làm cho Mộ Thiên Các càng cẩn thận với Tần Mục, người trẻ tuổi này đã chỉnh hợp các loại tài nguyên rất thỏa đáng, cho dù Mộ Thiên Các là một kẻ giảo hoạt trên quan trường cũng không khỏi không than thở trong lòng, Tần Mục xuất thủ nắm bắt thời cơ thật sự quá tốt, tốt đến mức làm cho người ta cảm thấy như hắn đã lăn lộn trong quan trường mấy chục năm.

Vào đêm, Uy Bình vẫn ồn ào náo nhiệt, chuyện các đại minh tinh Tuyết Lê Dương Diệp bị trúng độc rốt cuộc được những bên có liên quan can thiệp, chỉ truyền lưu trong nội bộ, chứ không phát tán ra ngoài. Mọi người giống như thường ngày, hoặc là gọi bằng hữu đến tiệm cơm ăn một bữa, hoặc là ngồi ở quán ven đường bàn luận sôi nổi, hoặc là sau khi ăn cơm ở nhà cùng người nhà bắt đầu tản bộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.