Thanh thế của Bạch Quang Lượng tăng lên, cho dù Mộ Thiên Các cũng nhận
được khen ngợi, nhưng trong lòng vô cùng không thoải mái. Trong hội nghị thường ủy, tiếng nói của Bạch Quang Lượng cũng lớn hơn rất nhiều, có
một số người cùng trận tuyến với Mộ Thiên Các bắt đầu xuất hiện dao
động. Mặc dù bàn tay của Mộ Thiên Các rất dài, trước khi Tần Mục chưa
đến Uy Bình, hắn tựa hồ đã nắm điều động quan trường Uy Bình trong tay,
nhưng ngoài sáng, bí thư là người vạch đường lối, thị trưởng là người
xây dựng là vô cùng công chính, hiện tại Bạch Quang Lượng được Tỉnh ủy
khen ngợi, lấy lại quyền lợi thuộc về mình cũng là lẽ thường. Có câu tục ngữ, quan huyện không bằng hiện quản, ở điểm này, không ai dám qua loa. Bạch Quang Lượng sắp sửa về hưu, nhưng còn thời gian hơn một năm, cũng
đủ cho Tần Mục tranh thủ được phân lượng nói chuyện nhất định, huống chi Tần phó thị trưởng lại không phải loại người thích nằm trong ổ, vừa bắt đầu đã biểu lộ ra bộ dạng cường thế, đối chọi gay gắt với Mộ thị
trưởng.
Cứ như vậy, rốt cuộc người nào khí lực hơn một chút sẽ dành được ưu thế, một số “tổ chức bộ trưởng” nghiệp dư cũng bắt đầu thì thầm, thế cục của Uy Bình huyền ảo như vậy, làm cho người ta bắt đầu đoán không ra. Hai
người Bạch Tần đột nhiên cường thế lên ngựa, loại hao tổn máy móc vô
cùng luồn cúi này cũng không phù hợp với quy củ quan trường, nhưng điều
kiện tiên quyết để bọn hắn xuất thủ lại làm người khác không nắm được sơ hở, hoàn toàn là lấy thanh âm của dân chúng làm căn cứ, điều này khiến
cho Mộ Thiên Các quả thật có chút căm tức.
Căm tức thì căm tức, dựa theo quy định, chỉ cần có người lấy tên thật
báo cáo, Ban Kỷ Luật Thanh tra nhất định phải điều tra chuyện này. Trong hạng mục xây dựng biệt thự, rốt cuộc có bao nhiêu mánh khóe, cho dù Mộ
Thiên Các không nắm rõ, nhưng có một số chuyện trái với quy định hắn
cũng mắt nhắm mắt mở. Du lão lục có công “phò rồng”, khi Mộ Thiên Các
mới nhậm chức đã dành cho hắn sự ủng hộ về tài chính rất lớn, hiện tại
Mộ Thiên Các đã nắm được mũ quan và túi tiền trong tay, lại lật mặt
không nhận người, còn ai dám quyết tâm đi theo ạm? Một tướng công thành
vạn cốt khô, nhưng người sống, cũng nên luận bàn thưởng công?
Cho nên Mộ Thiên Các vẫn hẹn gặp Du lão lục. Mộ Thiên Các chủ yếu nhắc
nhở Du lão lục, làm việc không nên kiêu ngạo như vậy, hiện tại người ta
đã kéo quân đội đến, anh là người gắn kết giữa quan viên và thương nhân
địa phương, cũng nên thành thật một chút, đừng để người khác đẩy Mộ
Thiên Các vào thế bị động quá mức trong thường ủy.
Dùng Du lão lục chính là con dao 2 lưỡi, Mộ Thiên Các ban đầu cũng không phải không biết, nhưng nếu muốn nhanh chóng xây dựng ưu thế của mình ở
nơi phức tạp như Uy Bình, cho dù Mộ Thiên Các nắm lỗ mũi, cũng phải tìm
nhân vật buôn bán cường thế làm hậu thuẫn của mình. Vốn dựa theo ý nghĩ
của Mộ Thiên Các, Tần Mục nhất định sẽ từng bước ổn định địa vị của hắn ở Uy Bình, chỉ cần chờ đợi đến khi Mộ Thiên Các lên chức, giao phong của
hai người thật sự chỉ là trò khôi hài mà thôi.
Nhưng Tần Mục lại không nghĩ như vậy. Nếu quả thật dùng thời gian một
năm hoặc nửa năm củng cố địa vị, khi đó Bạch Quang Lượng rời khỏi vị trí bí thư, còn không biết ai có thể tiếp nhận vị trí của hắn . Phát triển
kinh tế rất chú trọng chiếc ghế bí thư thị ủy thành phố, nhưng cũng
không phải chỉ có người trong tỉnh ghé mắt, trung ương, tỉnh ngoài chỉ
cần là người có chút ít môn lộ, ai không muốn hưởng chút tiện nghi, làm
chút chính tích? Chỉ cần Mộ Thiên Các vừa đi, Tần Mục sẽ lấy thân phận“người nối nghiệp” tiếp tục hoạt động ở Uy Bình, khi đó hắn và Mộ Thiên
Các cũng có chút hiềm nghi chân trước chân sau, lần này hai đại phe phái va chạm sẽ yên ổn kết thúc, Mộ Thiên Các sẽ đạt được coi trọng cao hơn
bên phía Cao hệ, còn Tần Mục sẽ khiến một số đại lão trong phe phái bất
mãn, khi đó cái được không bù đắp đủ cái mất, khi đó con đường phát
triển của Tần Mục nhất định sẽ chậm hơn một chút.
Tần Mục đã đến cấp bậc này, đi chậm lại có thể làm cho người ta vô cùng
buồn bực. Một tín hiệu trên quan trường có thể chính là phương châm sau
này, Tần lão gia tử hiện tại mặc dù ủng hộ Tần Mục trở thành người nối
nghiệp đời thứ ba, nhưng cũng chiếu cố đến phương diện cảm xúc, Tần Mục cũng là loại nhân vật bị gác lên lửa, đợi chờ khắp nơi kiểm duyệt.
Trong tỉnh cuối cùng cũng phái xuống một tổ điều tra, hơn nữa quy mô rất lớn. Do phó bí thư Tỉnh ủy, bí thư kiểm tra kỷ luật Vân phó bí thư dẫn
đầu, bốn bộ phận chấp pháp liên hiệp đồng thời xuất động, ngày thứ hai
sau khi nhận được bản báo cáo đã có mặt ở Uy Bình, trong khoảng thời
gian ngắn, người nào ở Uy Bình cũng cảm thấy bất an.
Những điền sản liên quan đến khai phá thật sự quá mức rộng khắp, cũng
không ai biết họng súng của tổ điều tra sẽ nhằm vào ai. Nhưng điều nằm
ngoài dự liệu của mọi người chính là, sau khi Vân bí thư đến đây, trực
tiếp lấy thân phận của Du lão lục ra nói chuyện. Du lão lục là đại biểu
nhân dân toàn quốc, nhưng trên người còn đeo thêm vị trí quan viên, là
phó chủ nhiệm văn phòng. Dựa theo quy định quốc gia, vợ chồng quan viên
chính phủ và con cái trực hệ không thể tiến vào con đường thương nhân,
cho dù có làm ăn cũng phải ẩn núp trốn sau màn, treo danh nghĩa cố vấn
gì đó. Nhưng Du lão lục là nhân vật thâm căn cố đế ở thành phố Uy Bình,
có kinh nghiệm mấy chục năm không phải chỉ tùy tiện nói một hai câu là
có thể miễn trừ, cho nên đeo thêm một chức danh phó bí thư không quan
trọng, rốt cuộc cũng là người trong quan trường. Nhưng cách làm của hắn
cũng có chút khiến trung ương khó chịu, bị Vân phó bí thư trực tiếp bãi
nhiệm khỏi vị trí phó chủ nhiệm.
Loại chuyện này căn bản không thể bày ra, chỉ cần Vân phó thư kí chỉ ra, Bạch Quang Lượng đương nhiên sẽ thuận theo ý tứ của hắn. Nhưng khi Vân
phó bí thư tổ chức cuộc họp thị ủy, mùi vị bên trong lại có chút biến
hóa.
Mộ Thiên Các, Bạch Quang Lượng, Tần Mục đều có người trong tỉnh ủy, ít
nhiều cũng có một số người ủng hộ, nhưng Vân phó bí thư không giống như
bọn họ, hắn cũng có phe phái của mình. Hành động lần này của Vân phó bí
thư có thể khiến người khác khó hiểu, nhưng Tần Mục và Mộ Thiên Các lại
thấy rất rõ ràng, xử lý nhân sự Uy Bình không rõ, đó là phó bí thư
chuyên quản tổ chức có vấn đề.
Mộ Thiên Các không hi vọng loại chuyện này xảy ra, mặc dù tạo thế chân
vạc thích hợp hơn quyết đấu hai bên, nhưng ý tứ của Vân phó bí thư, là
chuẩn bị bắt lấy người của Mộ Thiên Các, điều này làm cho Mộ Thiên Các
có chút không thể tiếp nhận. Đấu tranh nội bộ trong thành phố, có thể tự giải quyết, nhưng nếu trong tỉnh nhúng tay vào, thì không thể đóng cửa
bảo nhau. Có thể nói, đòn bất ngờ này Vân phó bí thư khiến Mộ Thiên Các
và Tần Mục có chút không thoải mái, nhưng lại không cách nào nhúng tay
vào, chỉ có thể cười khổ.