Thanh Quan

Chương 1082: Chương 1082: Vợ chồng bần cùng, trăm ngày bi ai.




- Cha mẹ, chuyện vui đùa này không buồn cười chút nào.

Văn Nhập Hải cầm hợp đồng ly hôn, hai tay tức giận đến run rẩy. Trong giấy ly hôn viết rõ, Văn Nhập Hải có lỗi với vợ, ra ngoài làm bậy, cho nên muốn ly hôn. Mẹ vợ còn nói, nể tình hắn sống ở Châu Nghiễm không dễ dàng, đồ dùng trong nhà lấy phân nửa, may mắn hiện tại không có bất động sản, bằng không thật không biết nên làm gì bây giờ. Trong đó giao nhi đồng cho hắn nuôi dưỡng, vợ của hắn là Hồ Anh mang theo phân nửa đồ dùng trong nhà cùng một vạn đồng gởi ngân hàng.

Văn Nhập Hải tận tình khuyên bảo, khuyên bên này lại khuyên bên kia, muốn gia đình vợ suy nghĩ kỹ. Cậu em vợ lại nói một câu:

- Thế nào, hại chị của tôi ba năm còn chưa đủ, anh còn muốn hại cả đời? Tôi nói cho anh biết, không bắt anh bồi thường tiền phí tuổi thanh xuân thì biết đủ đi, đừng lải nhải nhiều như vậy, có ký tên hay không?

Khuôn mặt dịu dàng của Trương Á chợt hiện lên trong lòng Văn Nhập Hải, nhưng bị tình nghĩa vợ chồng ba năm che phủ lại. Hắn lắc lắc đầu, tiếp tục khuyên vợ mình.

Cậu em vợ không kiên nhẫn đứng lên, đi tới lui trong phòng khách vài vòng, sắc mặt trào phúng nói:

- Được rồi, đã bao nhiêu tuổi rồi? Nói thẳng với anh đi, gia đình của tôi cảm thấy chị tôi gả cho anh chịu uất ức thật lớn. Đêm qua chị tôi đã gặp mặt người khác, người ta nói chỉ cần hôm nay ly hôn ngày mai sẽ đi đăng ký với chị tôi. Tôi nói cho anh biết, anh dứt khoát nhanh lên, đại trượng phu sợ gì không vợ, hôm nay anh không muốn ký cũng phải ký!

Ánh mắt Văn Nhập Hải lộ vẻ oán hận, vợ mình ra ngoài ngoại tình, đây chẳng phải cho mình đội nón xanh sao? Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm người vợ, vợ hắn không dám nhìn hắn, cho nên lời của cậu em vợ hẳn là sự thật.

Nếu không ký tên, đây là biết rõ bị đội nón xanh còn cam tâm đội, Văn Nhập Hải thật không có lòng độ lượng lớn như thế. Hắn lấy bút trong túi áo, miễn cưỡng ổn định bàn tay run rẩy, ký xuống tên mình trong ba phần hợp đồng ly hôn.

Cậu em vợ cầm giấy ly hôn, huýt sáo, dùng di động gọi người tới chuyển nhà. Văn Nhập Hải ngồi trên sô pha, ngây người cầm phần ly hôn của mình, mặc cho đám người kia cao hứng phấn chấn thảo luận sự tình.

Một buổi sáng cứ như vậy trôi qua, chờ sau khi trong nhà bị dọn gần như chỉ còn vài kiện đồ vật, cậu em vợ mang theo biểu tình từ bi nói:

- Nếu dọn sạch thật không tốt, lưu lại cho anh vài món đi. Tôi nói cho anh biết, Văn Nhập Hải, đời này của anh chỉ tới đây thôi.

Nói xong hắn cầm di động quơ quơ, cười nói:

- Di động hơn năm ngàn, anh nhịn ăn uống hơn một năm có thể mua được nổi sao?

Văn Nhập Hải choáng váng, đáy lòng dần dần dâng lên một tia hiểu ra. Hắn cười lạnh nói:

- Hồ Bân, hôm nay tôi cầu các người đừng ly hôn, là các người buộc tôi ký tên, sau này đừng nên hối hận!

Cậu em vợ Hồ Bân cười ha ha, ngay cả đám anh em chuyển nhà cũng cười giễu cợt, một người vỗ mông ngựa nói:

- Hồ Bân ca của chúng ta là ai, nói tới những ai lăn lộn trên Châu Quảng, người nào không biết đây là Bân ca!

Rốt cục người đã tán, Văn Nhập Hải nhìn đứa con ngây thơ ngủ trên giường, nước mắt đảo quanh. Hắn đưa tay vào trong túi áo, hai vạn đồng làm tay hắn cảm giác nóng lên.

Thuê một bảo mẫu lâm thời đến chăm sóc nhi đồng, Văn Nhập Hải bình ổn lại tâm tình, đem bản thân thoát khỏi bóng ma ly hôn, chạy tới đơn vị.

Giờ phút này Tần Mục đang cùng Chu Tiểu Mai bàn việc làm thủ tục xây dựng nhà máy tinh viên, Tần Mục nói với nàng năng lượng của nhà máy quá lớn, địa vị của hắn không dễ nắm trong tay, mà đưa cho Cao Phái thì có vẻ có chút làm công không cho người khác. Chu Tiểu Mai ý vị cười Tần Mục muốn chức quan muốn đến đầy trong mắt, Tần Mục cười a a nói đùa với Chu Tiểu Mai, cảnh cáo nàng sau khi đến Châu Nghiễm hắn nhất định phải đánh mông của nàng.

Chu Tiểu Mai ai nha một tiếng dập máy. Tần Mục cười híp mắt nhìn di động, bản thân hắn dù sao cũng nên cấp cho nàng một câu trả lời.

Lúc Văn Nhập Hải đi vào, Tần Mục phát hiện hốc mắt hắn hãm sâu, tinh thần không chút phấn chấn, trong lòng có chút mất hứng. Hắn sắp nắm giữ quyền to trong Châu Nghiễm, mà trong tay khan hiếm nhân thủ, Văn Nhập Hải làm việc biết tiến lui, tuy còn có chút non nớt nhưng không đáng kể. Nhưng bởi vì ngày hôm qua còn chưa cho hắn tin tức chính xác, tinh thần liền tiều tụy, cấp dưới như vậy thật khó hầu hạ, nếu bồi dưỡng đi lên nói không chuẩn biến thành kẻ vô ơn.

Huống chi Tần Mục đã ám chỉ hắn đi chút đường cong, đừng chỉ vì gần gũi với mình thì muốn đi đường tắt, như vậy sẽ bị người nói lung tung. Có Lưu Đại Hữu hòa hoãn xung đột, nếu Tần Mục dùng Văn Nhập Hải sẽ thiếu đi phiền phức phải giải thích. Nếu Văn Nhập Hải không hiểu được ý tứ, vậy sử dụng người này chẳng khác gì ăn sáp, không chút mùi vị.

Văn Nhập Hải cũng là người biết quan sát, phát hiện sau khi mình đi vào sắc mặt Tần Mục thoáng biến đổi, biến thành khuôn mặt hòa nhã dễ gần của ngày trước, biết rõ hiện tại bề ngoài của mình không được tốt. Mặc kệ bản thân gặp chuyện gì, ở trước mặt lãnh đạo vĩnh viễn phải giữ tinh thần đầy đủ, đây mới là đạo làm quan. Loại sự tình này chỉ có thể trước tiên dự phòng, giải thích không có tác dụng. Các vị lãnh đạo trăm công ngàn việc, ai rỗi rảnh đi nghe lời giải thích của anh? May mắn trong tay Văn Nhập Hải đã có chuẩn bị không ít, làm như không thấy được biểu tình của Tần Mục, hơi khom người đứng trước bàn làm việc của hắn, dùng thái độ vô cùng nhận chân hội báo:

- Tần bí thư, hiện tại ngài vẫn còn là phó cục trưởng của cơ quan, tôi có chuyện muốn phản ứng với ngài một chút.

Rốt cục Văn Nhập Hải thật biết hành sự tùy theo hoàn cảnh, so với Lục Viễn thì lão luyện hơn. Trong lòng Tần Mục có đánh giá, thản nhiên hỏi:

- Có vấn đề thì cứ nói, chỉ cần tôi còn ở đây một ngày, lời của tôi vẫn còn có chút trọng lượng.

Khóe môi Văn Nhập Hải thoáng giơ lên, lập tức nói:

- Đã sắp đến Nguyên Đán, không biết tài chính an ủi lão cán bộ năm nay là cần đi chuyên nghiệp chi tiền, hay vẫn dùng tài chính của cục cán bộ chúng ta?

Chân mày Tần Mục lập tức nhíu lại, hai tay đặt dưới cằm, nhìn chằm chằm Văn Nhập Hải. Vẻ mặt Văn Nhập Hải chắc chắn, không hề trốn tránh ánh mắt Tần Mục.

Văn Nhập Hải này trong tay có không ít đồ vật ah! Tần Mục lập tức xem hiểu dụng ý của hắn, phỏng chừng trong tay hắn khẳng định có giấy tờ riêng. Bằng tâm cơ của Văn Nhập Hải, trong Châu Nghiễm có gió thổi cỏ lay gì hắn nhất định ghi chép lại, đây là do Văn Nhập Hải muốn tỏ rõ thái độ với Tần Mục. Gốc rễ của Tần Mục trong Châu Nghiễm quá mỏng, nếu muốn cắm rễ trong này vậy cần có một người quen thuộc Châu Nghiễm đi theo bên cạnh làm tùy tùng. Kim Bình Quốc có thể giúp không ít trong thương trường, Văn Nhập Hải chuẩn bị làm người dẫn đầu tích cực của Tần Mục trong quan trường, là một đầu cẩu giữ nhà sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.