Cho dù có viện thủ, đội hình bốn người trông có vẻ thập phần yếu ớt.
Vết nứt của ma pháp trận phục chế càng lúc càng lớn.
Melina cúi đầu bố trí các ma pháp trận nhỏ trên mặt đất.
Dilin nhìn trái nhìn phải, Bradley kiểm tra quyển trục ma pháp cùng các dụng cụ phụ trợ, Hydeine nhắm mắt nghỉ ngơi, ai cũng biểu hiện thực trấn định. Cậu đến bên người Melina, hỏi: “Tôi có thể hỗ trợ không?”
Melina vẽ xong nét cuối cùng, quay đầu nhìn cậu, lấy từ túi không gian một bình nước thuốc màu lam, “Rải nó dọc theo ma pháp trận ta đã vẽ.”
Dilin tiếp nhận cái chai, nhìn nước thuốc và ma pháp trận, thầm đánh giá, mới bắt đầu công việc.
Tay chân cậu phối hợp rất nhuần nhuyễn. Một vòng lại một vòng, vừa nhanh vừa khéo.
Melina có chút ngạc nhiên. Bà liếc mắt nhìn Hydeine một cái nói: “Ta nghe nói trước đây trò từng muốn đổi đạo sư?”
Dilin sửng sốt. “Trước đây” tựa hồ đã thực xa xôi, hiện tại, cậu tuyệt đối không nguyện ý rời Hydeine, trừ phi… đối phương chán ghét mà vứt bỏ cậu. Đương nhiên, cậu sẽ kiệt lực tránh cho tình huống này xuất hiện.
“Ta nghĩ, hiện tại trò có một lựa chọn tốt lắm.” Melina nhướng mày.
Dilin mỉm cười: “Con đã thích ứng với phương thức dạy học của đạo sư.”
Melina rõ ràng không vui, “Học sinh của hắn thường chỉ có hai loại người. Kẻ điên và ngốc tử.”
“Cần làm nóng người sao?” Hydeine thi nhiên nói.
Melina không để ý hắn, cười lạnh với Dilin: “Nhìn coi, rõ ràng một kẻ điên.”
Dilin không dám đáp lời, cười gượng mấy tiếng, chậm rãi lui về bên người Hydeine.
Melina đặt trên trận nhãn của ma pháp trận mấy khối hồng bảo thạch. Đây là một ma pháp trận không gian loại nhỏ, tại thời khắc mấu chôt, có thể bảo toàn tính mệnh.
Hydeine và Bradley nhìn thoáng qua, đều không tỏ vẻ gì.
Rắc, rắc.
Tiếng vỡ nát thực rõ ràng.
Bọn họ quay đầu nhìn lại.
Ma pháp trận phục chế trung tâm, hai khối nguyên tố tinh lớn nhất… vỡ tan.
Dilin cảm thấy phần eo bị siết chặt, thân người đã bị Hydeine kéo mạnh, nhưng vẫn muộn một bước, một cỗ lực cực mạnh đánh thẳng vào ngực, đau đến suýt bất tỉnh.
Cảm giác của ngũ quan trong khoảnh khắc mất đi.
Thần chết dường như đứng bên cạnh chuẩn bị thu thập linh hồn.
Bất quá, bên cạnh cậu không chỉ có thần chết, còn có Hydeine.
Chỉ thấy hồng quang chợt lóe.
Một chùm lửa lớn lao về phía bão cát, chặn lực trùng kích đánh vào Dilin.
Có chút tạm ngừng đó, Dilin mới thở lại bình thường, ngưng tụ thủy nguyên tố đến trước mặt, hình thành một tấm chắn bằng nước, sau đó bắt đầu bắt giữ phong nguyên tố.
Trải qua trận đấu giữa St Paders và St Sorvi, cùng đại chiến giữa Vincent và Hydeine, còn có tràng hợp lực ma pháp không gian kinh tâm động phách vừa rồi, vô luận là cường độ tinh thần hay lực khống chế đối với nguyên tố của Dilin cũng đã hơn xa tân sinh bình thường.
Cậu rất nhanh ý thức được trong toàn bộ ma pháp đã học, hữu dụng nhất chính là phong nguyên tố cậu không quen thuộc nhất.
Chùm lửa lao ra rất xa, cuối cùng kiệt lực tiêu tán.
Bất quá Hydeine đã mang cậu thối lui ngoài ba dặm.
Thân ảnh Melina và Bradley hoàn toàn bị bao phủ trong cát vàng đầy trời.
“Chúng ta làm sao bây giờ?” Dilin liều mạng hét, thanh âm bị gió bạt đi đến mức chính bản thân cũng không nghe thấy rõ.
Hydeine đột nhiên bắt lấy tay cậu, im lặng viết xuống: Ép.
Ép?
Ép như thế nào? Ép cái gì?
Đây là ý niệm đầu tiên trong đầu Dilin. Nhưng cậu rất nhanh kịp phản ứng, Hydeine muốn ép người thao túng phía sau trận bão cát này lộ diện!
Hydeine buông tay.
Dilin dùng thủy nguyên tố cố định mình giữa không trung, còn chưa đứng vững, thủy nguyên tố bắt đầu không an phận mà vùng lên.
Trong đầu Dilin ngoại trừ thủy nguyên tố và phong nguyên tố ngẫu nhiên xuất hiện, hỏa nguyên tố cũng hiện ra rõ ràng! Phải biết, tuy Hydeine từng dạy cậu cảm ứng hệ nguyên tố khác, nhưng cũng chỉ thấy được mông lung bóng dáng, chưa bao giờ sáng ngời trước mắt như vậy. Sáng ngời đến mức ngay cả thủy nguyên tố so ra cũng ảm đạm.
Cậu trừng to mắt.
Sương mù đỏ từ từ tụ lại trước mặt, tựa một lá chắn thiên nhiên ngăn trở bão cát. Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.
Sương càng lúc càng đậm.
Thủy nguyên tố trước người Dilin chậm rãi tiêu thất.
Trước khi cậu ngã xuống, Hydeine một lần nữa ôm lấy cậu, quát khẽ: “Ôm chặt.”
Dilin lật tay ôm lấy hắn, bắt trên người hắn như một bao gạo.
Hydeine chờ cậu ôm chắc xong, một lần nữa buông tay.
Sương đỏ đột nhiên biến thành lửa lớn đầy trời.
Ánh lửa phóng lên cao, không kém mãnh liệt hơn bão cát!
Dilin khiếp sợ.
Cậu tựa hồ nhìn thấy trong ánh lửa, một bóng người đang khoa tay múa chân, nhẹ nhàng nhảy múa.
Chẳng lẽ đây là… nguyên tố tinh linh?
Liệt hỏa hừng hực lan tràn về phía trước.
Cát vàng đột nhiên khuếch tán, ùn ùn bao vây liệt hỏa vào trung tâm.
Song phương đang giằng co bất phân thắng bại, một dòng suối đột nhiên bắn tung lên trời.
Dilin nheo mắt, mơ hồ nhìn thấy trong thủy quang hình như là Bradley và Melina.
Nước suối phun ra bốn phương tám hướng.
Cát vàng bị cuốn trôi, đống cát bị phân làm hai nửa rõ rệt.
“Cẩn thận.” Dilin kinh hô.
Cát vàng lướt qua lửa, giống như mãnh thú đánh tới cậu và Hydeine.
Hạt cát cọ vào mặt, sắc như dao.
Dilin cố sức nhắm mắt, cắn răng cố định phong nguyên tố giữa không trung.
Tuy không phải lần đầu tiên sử dụng phong nguyên tố, nhưng số lượng lần này hơn xa lần trước, cậu cảm thấy tinh thần lực vừa vất vả tích trữ nháy mắt đã cạn kiệt đến đáy.
Liệt hỏa đột nhiên bùng phát!
Giống như một trận nổ, nháy mắt bao trùm toàn bộ thiên địa trong biển lửa.
Trong mắt tràn đầy ánh lửa chói lóa, nhưng Dilin xác định, trong giây phút lửa bùng phát, cậu nhìn thấy hai thân ảnh nhảy múa. Nói cách khác, Hydeine có hai nguyên tố tinh linh?
Tuy rằng biết hiện tại không phải thời điểm để cảm khái, nhưng trong lòng Dilin vẫn nhịn không được cực kì hâm mộ.
Phong nguyên tố có trân quý, sao có thể trân quý hơn hai nguyên tố tinh linh?
Lửa cao ngập trời hơi thối lui.
Bão cát tựa hồ đã tiêu tán.
Melina và Bradley đứng chung một chỗ, thủy cầu vây bên ngoài họ. Cho dù có tầng bảo hộ này, vẫn có thể nhìn ra râu Bradley và váy Melina có dấu vết bị đốt.
Bọn họ bay đến.
Melina trước hết làm khó dễ, “Ngươi thế này là mưu sát!”
Hydeine nói: “Là tiền bối trong học viện, ta có đầy đủ tin tưởng với bà.”
Lời tiếp theo bị Melina nuốt vào. Bà tuyệt đối không muối mặt mà nói, nếu không phải bên cạnh có Bradley, lần này nhất định phải chết.
Bradley nói: “Không ngờ anh cư nhiên có được hai nguyên tố tinh linh. Bất quá, chúng còn có thể dùng được mấy lần?” Kỳ thật ông ta đang gián tiếp hỏi tinh thần lực của hắn còn có thể duy trì bao lâu.
Hydeine nghĩ nghĩ: “Nhiều nhất một lần.”
Sắc mặt Bradley ngưng trọng.
Dilin nhìn bốn phía im lặng. Ý bọn họ là, bão cát còn có thể trở lại?
Như vậy, hết ma pháp không gian, đến hai nguyên tố tinh linh, bọn họ còn cần gì nữa mới thắng được trận chiến này?
Hydeine nói: “Hắn không có khả năng hoàn toàn không tổn hại gì.” Ma pháp không gian không chỉ là ma pháp không gian, giống như trong đồ thư quán còn có bẫy lửa. Ma pháp không gian hắn thiết kế tinh vi đến từng điểm nhỏ chính là vì trong đó có thủy, hỏa, thổ nguyên tố hình thành bẫy rập.
Vô luận đối phương cường đại đến trình độ nào, trải qua hai lần đả kích liên tiếp như vậy, hắn không tin đối phương còn có thể không mảy may bị tổn thương.
Bradley cười khổ: “Vậy còn mấy lần nữa?” Lần vừa rồi đã là tận lực, nếu đến lần nữa, chỉ sợ thật sự phải liều mạng. Ông cúi đầu tháo nhẫn bảo thạch đã vỡ vụn khỏi ngón tay, thay vào mấy chiếc không tốt bằng. Quyển trục ma pháp đã dùng hết, còn lại một ít đều không dùng được.
Melina thấy ông ta yên lặng sắp xếp, đột nhiên tung ra một câu, “Mục đích của hắn là gì?”
Ánh mắt Dilin chợt lóe.
Hydeine xoa khóe miệng nói: “Thí luyện chăng?”
Melina hồ nghi nhìn hắn.
Hydeine nhún vai: “Bà không biết là, có một người như vậy làm đối tượng thí luyện, là một chuyện thực kích thích sao?”
“Đồ điên.” Melina ném lại câu này, chậm rì rì trở về mặt đất, ngồi xuống nghỉ ngơi.
Hydeine cũng đáp xuống.
Dilin chạm đất trước, mắt nhìn hướng thành Dabe.
– không hề có động tĩnh.
Trời dần tối.
Hỏa hệ ma pháp sư duy nhất trong bốn người nhóm một đống lửa.
Dilin lẩm bẩm: “Trước kia tôi luôn cho rằng, lửa nhất định sinh ra từ củi gỗ.”
Bradley nói: “Nguyên tố tồn tại với trời đất, vĩnh hằng bất diệt.”
“Nguyên tố vĩnh hằng bất diệt, nguyên tố tinh linh lại sẽ tiêu tan thành mây khói.” Thanh âm như đao nhọn rét lạnh thấu xương đột nhiên sáp đến.
Dilin quay đầu.
Một người đàn ông cao lớn cường tráng để trần nửa thân trên đang bước tới.
Mái tóc đỏ đón gió tung bay, tấm áo choàng rực rỡ như lửa.