“Tuy rằng học viện cũng không có quy định rõ ràng, nhưng là đạo sư trưởng của sơ cấp viện ta vẫn phải tỏ rõ quan điểm,” Mikris nghĩ nghĩ, cẩn thận nói, “Ta sẽ chú ý việc này.”
Dilin quay cái cổ cứng ngắc sang phía hắn.
Mikris nâng tay dụi dụi hai mắt mình. Không thể không nói, Dilin đỏ mặt thật sự có chút chói mắt.
“Tốt lắm. Ta cần phải làm một bản ghi chép cá nhân mới được.” Hydeine không giận mà cười.
Mikris mờ mịt nói: “Ghi chép cái gì?”
Hydeine chỉ vào Dilin, “lịch sử theo đuổi của hắn đối với ta.”
Mặt Mikris cũng bắt đầu đỏ, bất quá hắn cảm thấy được mình đây là đang đỏ mặt thay cho Hydeine.
Mặt của Dilin cũng từ đỏ biến thành đen. Cậu ảo não nghĩ có lẽ hẳn là lên làm sáng tỏ chuyện này một chút, cậu chính là nghĩ lén lút thầm mến chứ không có ý định phơi bày chuyện này ra ánh sáng!
Cửa văn phòng đang đóng chặt rốt cuộc mở ra.
Orosey cùng công chúa Joanne một trước một sau bước ra.
Là mỹ nữ nổi danh của đại lục, công chúa Joanne quả thật có được vẻ đẹp người người ta khó quên. Mái tóc xoăn màu cam bổng bềnh rủ xuống như đám mây lúc trời chiều, phối hợp với váy dài màu lam tựa như quang cảnh mặt trời lặn nơi bích hồ.
Mikris không phải chưa thấy qua công chúa Joanne nhưng lúc này vẫn có xúc động muốn dụi mắt.
Orosey thấy Dilin cười hỏi, “Ngươi tới đón công chúa Joanne ha?”
Ánh mắt của công chúa Joanne lập tức truy qua.
Tươi cười vừa mới hiện lên của Dilin nhất thời cứng lại.
“Không. Hắn là hướng ta bày tỏ.” Thanh âm lười biếng của Hydeine thật giống như gió lạnh mùa đông, nháy mắt thổi tan cảnh đẹp mặt trời lặn nơi bích hồ, khiến cho cảnh vật bốn phía thoáng cái kết băng.
“Bày tỏ?” Orosey nhìn về phía Mikris.
Mikris vội vàng quét sạch đường phố: “Là Dilin thổ lộ.”
Orosey giật mình nhìn lại công chúa Joanne.
công chúa Joanne thực trấn định, mỉm cười hỏi: “Các hạ là.....”