Từ sau 《 Nhai Sơn 》 kết thúc, rất nhiều người đại khái nghĩ rằng sẽ rất nhiều năm về sau mới lại có thể nhìn thấy Vương Thanh và Phùng Kiến Vũ hợp tác một lần nữa. Ai biết được lúc này chỉ mới trôi qua một tháng, lập tức lại có tin tức truyền ra hai người sắp hợp tác một bộ phim đài quốc gia《 Chiến hỏa 》.
Người hâm mộ hai bên nhao nhao ngửi ra được luồng khí tức có chút kỳ quái, trong lòng tự nhủ hai người này đã xảy ra chuyện gì a.
Tả Hữu là vua bát quái, đương nhiên cũng máu bát quái sẽ trỗi dậy. Hắn cảm thấy Phùng Kiến Vũ và Vương Thanh, căn bản không phải cùng một loại người, mà trong vòng bạn bè của Vương Thanh, nhìn chung qua, không có người nào lại có loại tính tình giống như Phùng Kiến Vũ vậy. Hai người giao hảo thật đúng là có chút làm cho người ta không nghĩ tới, nhưng cũng làm cho người khác cảm thấy đó là một dạng thuận theo tự nhiên.
Tả Hữu từng hỏi Phùng Kiến Vũ, làm sao quan hệ giữa anh và Vương Thanh chậm rãi tốt lên, so với những người bạn bè khác, hình thức ở chung lại hoàn toàn không giống nhau.
Phùng Kiến Vũ cau mày suy nghĩ thật lâu, hỏi lại: “Cũng không phải tốt như trong tưởng tượng của các người như vậy đi?”
“Vẫn còn chưa đủ tốt sao? Hai người nhận biết cũng đã hơn bốn tháng, anh và Kỳ Kỷ quen biết nhau lâu như vậy, anh ta cũng tính như là bạn tốt nhất của anh đi. Anh có thể tự mình ngẫm lại, anh và Kỳ Kỷ có phải đều là mỗi ngày liên hệ hay không đây, hoặc là anh có cùng người bạn nào của anh mỗi ngày đều sẽ liên hệ hay không a?
Phùng Kiến Vũ có chút không hiểu, “Mỗi ngày liên hệ bạn bè là không bình thường?”
Tả Hữu có chút phát điên, “Mỗi ngày liên hệ bạn bè thì là bình thường, nhưng phát sinh trên người của anh thì chính là không bình thường.”
“Anh ấy gửi wechat cho tôi, chẳng lẽ tôi không trả lời lại a, vả lại có đôi khi chỉ là trò chuyện một hai câu mà thôi, cũng không tính là gì đi.”
Tả Hữu giật giật khóe miệng, lộ ra một nụ cười không rõ ý nghĩa, “Lúc em và bạn gái em yêu nhau còn chưa từng dính nhau như thế đâu.”
Phùng Kiến Vũ rốt cuộc hiểu được Tả Hữu lại đang nói bậy thứ gì, cậu vừa giận vừa buồn cười, “Tả Hữu, tôi đột nhiên cảm thấy những thứ mà cậu bát quái trước đây, hầu hết là do cậu tự mình YY ra đi.”
Tả Hữu nổi trận lôi đình: “Nói đùa cái gì, Tả Hữu em xưa nay chưa từng bịa chuyện đâu nha!”
Phùng Kiến Vũ ghi hình xong cho 《 Tinh Chi Thanh 》 chưa đến nửa năm, tiết mục này lại tiếp tục nghênh đón Vương Thanh, Trần Mạc Văn chính mình cũng không nghĩ đến, nhanh như vậy lại mời được thêm một ảnh đế nữa rồi.
Sau từ lúc quay diễn 《 Nhai Sơn 》, Trần Mạc Văn đã phát hiện quan hệ giữa Vương Thanh và Phùng Kiến Vũ đột nhiên trở nên cấp tốc tốt lên, làm một fan hâm mộ chân chính của Phùng Kiến Vũ, đương nhiên là cô vô cùng hiếu kì. Mà Trần Mạc Văn cũng là người làm việc trong ngành giải trí, đương nhiên là có vòng quan hệ của riêng mình. Cô rất nhanh phát hiện được, vòng bạn bè của Vương Thanh và Phùng Kiến Vũ vậy mà hoàn toàn không trùng hợp, không trùng hợp xem như xong đi, vậy mà loại hình bạn bè giữa hai người đều như là hai thái cực. Hai người như vậy, thế mà thành bạn bè được a? Thế nào cũng đều khiến cho người ta cảm thấy có chút hiếu kỳ.
Mang theo một chút tư tâm, Trần Mạc Văn trong lúc ghi hịn tiết mục nhân tiện hỏi: “Từ sau khi anh và Phùng ảnh đế hợp tác trong 《 Nhai Sơn 》, dường như hai người đã trở thành bạn rất thân.”
Vương Thanh nhẹ gật đầu, “Phải, chúng tôi trên cơ bản mỗi ngày đều có liên hệ.”
Nghe được dạng tin tức này, Trần Mạc Văn rất giật mình, cô thậm chí khó có thể tưởng tượng, bộ dáng Phùng Kiến vũ sẽ mỗi ngày cùng Vương Thanh liên hệ là thế nào a.
“Hai người các anh tình cảm thật tốt.” Trần Mạc Văn cảm thán, “Hai người lại lập tức phải hợp tác trong 《 Chiến Hỏa 》, quả thật là phi thường khiến mọi người chờ mong, có thể trò chuyện một chút về bộ phim này không?”
Bộ phim này có rất nhiều tin tức mà hiện tại đoàn làm phim căn bản không có dự định sẽ tiết lộ, Vương Thanh tự nhiên bắt đầu cùng Trần Mạc Văn đánh thái cực. Trần Mạc Văn không thể không cảm thán, Vương Thanh quả thật là nghệ sĩ rất thích hợp cho talkshow và chương trình giải trí. So sánh với Phùng Kiến Vũ, Vương Thanh sở dĩ đánh thái cực thật hay như vậy, cũng là bởi vì hắn xác thực tiếp nhận chương trình tạp kỹ nhiều hơn so với Phùng Kiến Vũ. Phùng Kiến Vũ làm người xác đáng trung thực, chuyện không thể nói liền trực tiếp nói với bạn là không được. Trần Mạc Văn liền bắt đầu xuất thần, đầu óc cô đột nhiên hiện lên một cảnh tượng, nếu như Vương Thanh là người chủ trì, diệu ngữ liên tiếp mà đối với Phùng Kiến Vũ không kêu một tiếng, không biết là ai sẽ thắng nữa đây.
Buổi phỏng vấn kết thúc, Trần Mạc Văn lấy ra sổ nhỏ của mình, để Vương Thanh kí tên vào trong.
Vương Thanh vừa lật giấy, vừa hỏi Trần Mạc Văn, “Cô thật giống như rất thích Đại Vũ?”
Trần Mạc Văn có chút xấu hổ, tựa hồ chính mình vừa nãy trong tiết mục có chút mất khống chế, “Rất xin lỗi.”
Vương Thanh kí lên tên của mình, đưa lại sổ cho Trần Mạc Văn, “Em ấy rất tốt, đáng giá yêu thích.”
Cả khuôn mặt của Trần Mạc Văn có vẻ hơi co quắp, “Thanh ca, có thể giúp em một chuyện được không?”
Vương Thanh hơi nghiêng đầu, sau đó mỉm cười, “Cô cứ nói.”
Trần Mạc Văn mặt đỏ lên, “Còn một tuần nữa là sinh nhật của Phùng đế, hi vọng anh có thể giúp em chuyển đến anh ấy một câu sinh nhật vui vẻ, làm phiền anh.”
Vương Thanh gật đầu một cái, “Yên tâm, nhiệm vụ này tôi cam đoan sẽ hoàn thành cho cô.”
Trên đường về nhà, Vương Thanh lại lật mở sổ ghi nhớ của mình, hắn bởi vì phải ghi hình một cái MV, cần phải ra nước ngoài một tuần. Trở về ngày đó vừa lúc là đúng vào sinh nhật của Phùng Kiến Vũ, chỉ là thời gian có khả năng hơi trễ.
Vương Thanh trầm tư một hồi, vẫn là bấm gọi cho Phùng Kiến Vũ.
Phùng Kiến Vũ bên kia tựa hồ đang bận, thật lâu không ai nghe điện thoại. Thế là hắn gửi một tin nhắn wechat cho cậu: Sắp sinh nhật cậu rồi, có món quà nào mà cậu đặc biệt muốn có không?
- Hoàn chương 23 -