Thánh Vương

Chương 62: Chương 62: Bí mật Huyền Không sơn






Bốp!

Một cái đầu mã tặc hút máu thật bay lên cao, răng nanh trong miệng hắn bị đánh nát, một hạt châu đỏ như máu bay ra ngoài.

Đây chính là yêu hạch.

Mã tặc hút máu vừa chết chính là nhân vật khí công tầng 6.

Vùng ngoại ô, tuyết rơi khắp trời, một đám mã tặc với số lượng ngàn tên cướp sạch một thôn trang, nhưng lại bị Dương Kỳ, Hoa Dần Hổ, Lý Hạc, Hà Cát Lợi, Lương Đông năm người đuổi theo, triển khai thanh trừ.

Đêm qua Dương Kỳ ở trong thành cổ đột phá tới cảnh giới Khí Tông.

Bây giờ hắn là cao thủ tầng 9, trong cơ thể có lực lượng của 15 con viễn cổ cự tượng, chỉ cần dùng chân khí đánh ra một chưởng cũng có thể phá vỡ một ngọn núi nhỏ.

Bọn họ không quay về học viện Thiên Vị, mà tiếp tục ở trên vùng đất tây bắc này tìm kiếm tung tích mã tặc.

Bọn họ muốn kiếm nhiều điểm công lao.

Có một cao thủ như Dương Kỳ áp trận, mã tặc hút máu nhất thời không làm gì được.

Ở trên vùng đất tây bắc này có rất nhiều mã tặc, có thể nói là đã thành loạn thế, hôm qua Sở Thiên Ca đánh chết mã tặc hút máu trong thành cổ, nhưng đó chỉ là một địa điểm mà thôi.

Sau khi Dương Kỳ nghỉ ngơi một đêm, rạng sáng hôm nay hắn ngựa không dừng vó đi tìm mã tặc hút máu, vì thế mới phát hiện ra tung tích của bọn chúng ở trong thôn trang này.

"Bắt cho ta, Cầm Long Khống Hạc!"

Hoa Dần Hổ nắm chặt bàn tay, huyễn hóa ra chân khí đánh bại một mã tặc hút máu khí công tầng 7, lấy yêu hạch trong đầu của chúng.

Cuối cùng, năm người vây quanh một tên có tu vi tầng 9 Khí Tông, là thủ lĩnh của đám mã tặc hút máu này.

Tên này mặc dù là Khí Tông nhưng không mạnh như tên ở trong thành cổ, giống như là mới tấn chức không lâu. Hắn thấy thuộc hạ bị giết toàn bộ thì liên tiếp lui về phía sau, nhưng mà lại bị Dương Kỳ dùng chân khí ngăn cnar.

"Yêu nghiệt, nói đi. Trên vùng đất tây bắc này tổng cộng có bao nhiêu mã tặc hút máu? Thủ lĩnh cao nhất ở nơi nào? Có phải là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh hay không?"

Dương Kỳ không vội giết hắn mà chỉ hắn nói ra đầu đuôi câu chuyện.

"Ha ha ha ha ha ha, các ngươi giết ta đi, Vô Huyết đại nhân sẽ báo thù cho ta."

Tên thủ lĩnh này điên cuồng gầm thét:

"Các ngươi chờ đấy, chúng ta là người được Huyết Yêu Động Quật, một trong những yêu vương của 72 động, thuộc hạ dưới trướng của Huyền Không sơn bồi dưỡng ra."

"Huyền Không Sơn?"

Dương Kỳ nghe thấy rất nhiều cái tên này.

Lần đầu tiên hắn nghe thấy là ở Hắc Thi sơn mạch, do phụ thân hắn nói ra.

Cho tới bây giờ hắn chưa từng gặp mặt mẫu thân của mình, người là một nhân vật tôn quí của Huyền Không Sơn. Không phải nhân loại mà là yêu tộc, Huyền Không Sơn trong truyền thuyết là một thế giới khác.

Hiện giờ hắn đã nghe nói tới dưới trướng của Huyền Không sơn có thất thập nhị động yêu vương.

Trong đó Huyết Yêu Động Quật có thứ hạng cuối cùng, vậy mà có thể làm ra thế trận lớn tới mức đảo loạn thiên hạ. Vậy thì do Huyền Không sơn làm sẽ thế nào?

"Các ngươi chết đi!"

Trong khi Dương Kỳ đang ngây người thì tên thủ lĩnh mã tặc hút máu điên cuồng vận chuyển khí công, vô số máu tươi bắn ra, hắn sắp tự bạo.

Dương Kỳ giơ hai tay lên, một cái lồng khí lập tức bao phủ lấy người tên thủ lĩnh.

Mọi người chỉ thấy cái lồng khí chấn động, bên trong nó xảy ra một vụ nổ thật lớn, máu tươi bắn tung tóe khắp nơi.

"Huyết Ảnh Giải Thể Đại Khí Công, đây là công pháp ôm địch nhân chết cùng, do một vị cao thủ Khí Tông thi triển sẽ có lực sát thương cực đại, vậy mà nó lại không thể làm vỡ cái lồng khí của Dương Kỳ huynh? Dương Kỳ huynh thực lực cường đại tới mức nào?"

Bốn người tiếp xúc với Dương Kỳ càng lâu, càng cảm thấy hắn thâm sâu vô cùng.

Một hạt châu to bằng nắm tay rơi vào trong tay Dương Kỳ:

"Hạt châu này rất tốt, đây là viên yêu hạch phẩm chất cực cao, dùng nó là có thể đổi lấy được 1 điểm công lao."

"Đúng vậy, viên yêu hạch này của Dương Kỳ huynh,... ít nhất ... có thể đổi lấy ba điểm công lao, nhưng mà những viên còn lại phải dùng tới 10, thậm chí 100 hạt mới đổi được 1 điểm công lao. Cùng là đánh chết mã tặc nhưng mà học viện quy định, chỉ có yêu hạch của mã tặc cấp 8 mới có thể đổi được một điểm công lao."

Lý Hạc nói:

"Hiện giờ chúng ta nghi ngơi một chút hay là đi tìm mã tặc? Nghe nói lần này trên vùng đất tây bắc, đám mã tặc hút máu đều kính trọng một người tên là Vô Huyết đại nhân, người này là cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh, ta thấy Sở Thiên Ca tới đây nhất định là muốn đánh chết người này, lúc đó công lao của hắn sẽ rất lớn."

"Được rồi, ta mới đến nên không biết Huyền Không Sơn là địa phương nào?"

Dương Kỳ hỏi một câu:

"Các ngươi đã sống trong học viện nhiều năm, kiến thức phi phàm, chẳng nhẽ cũng không biết Huyền Không sơn hay sao?"

"Nghe đồn Huyền Không Sơn là một ngọn Thần Sơn được một vị Đại Thánh vô địch của yêu tộc lập ra từ thời viễn cổ, trong đó một số lão tổ yêu thú trú ngụ, hiện tại toàn bộ đại lục Phong Nhiêu, thậm chí là một số đại lục yêu thú ở xung quanh cũng phải nghe hiệu lệnh của Huyền Không Sơn, nghe Huyền Không Sơn là thánh địa, có thất thập nhị động yêu vương, 36 quật, 108 thế lực lớn, những yêu quốc nhỏ thì vô số."

Lương Đông vốn im lặng bây giờ lên tiếng, dường như hắn hiểu rất rõ yêu tộc:

"Trên đại lục có rất nhiều học viện đã từng liên thủ đối kháng Huyền Không Sơn, nhưng kết quả chỉ bằng không."

"Huyền Không Sơn là địa phương trong thần thoại?"

Trong lòng Dương Kỳ rùng mình.

Những gì hắn biết được về nơi này đều rất mịt mờ, có vẻ không chân thực, đối với hắn hiện giờ đúng là quá xa vời, đừng nói tới chuyện đi tới đó tìm mẫu thân.

"Được rồi, Dương Kỳ, hôm qua ta thấy ngươi đánh bại Tống Hải Sơn, chân khí vô cùng hùng hậu, có phải là đã sử dụng Nhiếp Không Thảo hay không? Nghe đồn Nhiếp Không Thảo cũng xuất thân từ Huyền Không Sơn."

Lương Đông đột nhiên chuyển đổi trọng tâm câu chuyện.

"Gia tộc ta trước kia có một cây, ta lấy nó dùng, hơn nửa bản thân còn bị sét đánh nên vô tình luyện hóa được dược lực."

Dương Kỳ cười cười.

"Dương huynh quả nhiên là gặp được kỳ ngộ, lần này tấn chức đạt tới Khí Tông, đồng thời lại có nhiều điểm công lao, nhất định sẽ tấn chức thành đệ tử ngoại viện, thậm chí có thể tu luyện một số công pháp của học viện Thiên Vị."

Lý Hạc ước ao nói:

"Không biết tới bao giờ ta mới tấn chức Khí Tông đây."

"Không sao, tương lai khi khí công của ta thâm hậu, ta nhất định trợ giúp ngươi tấn chức Khí Tông."

Dương Kỳ vỗ vỗ vai Lý Hạc.

"Quả nhiên là hảo huynh đệ của ta."

Lý Hạc nở nụ cười:

"Dương Kỳ sau này ngươi cần hỗ trợ gì có thể tìm ta, nhưng mà ngươi tu vi thâm hậu như thế, ta thấy mình không giúp được ngươi gì rồi."

"Vậy cũng chưa hẳn."

Dương Kỳ đột nhiên nghĩ tới một chuyện:

"Nghe nói ngươi có một thế lực rất lớn trong Thánh Tổ hoàng triều? Là quý tộc? Gia tộc của ta ở thành Yến Đô xa xôi, hiện tại đang ở gặp cảnh binh lửa, không biết ngươi có thể thông qua lực lượng của gia tộc, trợ giúp Dương gia ta dời đến bên trong Thánh Tổ hoàng triều?"

"Cái này không thành vấn đề? Thế nhưng tuy gia tộc ta lớn nhưng bản thân ta chỉ là một đệ tử, lời nói không có mấy trọng lượng."

Lý Hạc nhìn vào Dương Kỳ nói thật.

"Ha ha ha, chờ ngươi tấn chức đến Khí Tông, lời nói sẽ có trọng lượng ngay, đương nhiên ta không bắt ngươi lập tức hoàn thành chuyện đó."

Dương Kỳ nở nụ cười:

"Chờ khi gia tộc ta gặp khó khăn ra tay trợ giúp là được, hiện giờ gia tộc ta đang cường thịnh, chưa cần vội đâu."

Trong lúc nói chuyện, hắn đưa một đạo chân khí vào trong cơ thể Lý Hạc, ngưng kết thành một cái mầm mống ở trong Khí Hải, nói:

"Chỉ cần luyện hóa được cái mầm mống chân khí này là có thể nhanh chóng đột phá tới cảnh giới Khí Tông."

Ba người thấy cảnh tượng này đều nóng mắt nhưng không tiện mở miệng, dù sao đây là biện pháp khiến Dương Kỳ phải tiêu hao chân khí.

"Thế nào? Ba huynh đệ các ngươi có muốn được chân khí của ta không?"

Dương Kỳ đang muốn loại hiệu quả này nên đảo mắt nói.

"Dương Kỳ huynh đệ khí công cao thâm, nếu như có thể trợ giúp chúng ta một chút, chúng ta đương nhiên vô cùng cảm kích, từ nay về sau chuyện của Dương chính là chuyện của chúng ta, Dương gia và chúng ta cùng vinh nhục."

Hoa Dần Hổ lập tức biểu thị thái độ.

"Tốt, rất tốt. Mấy người chúng ta đã trải qua chuyện lần này, cũng đã là huynh đệ."

Dương Kỳ nói:

"Ta sẽ ngoại lệ một lần, trợ giúp các ngươi đề thăng tu vi, phạt mao tẩy tủy, tạo nên tên tuổi ở trong học viện Thiên Vị. Ai nói đệ tử tạp dịch chúng ta không có tác dụng gì, chúng ta có thể lập nên một cái tổ chức nào đó."

Ở trong học viện Thiên Vị có thật nhiều đệ tử lập ra nhiều tổ chức, hội, hình thành các thế lực lớn nhỏ khác nhau.

Mặc dù nói "quân tử không cần tổ chức", thế nhưng ở trong học viện Thiên Vị khổng lồ này, quan hệ giữa người và người rất phức tạp, muốn sinh tồn được phải kết bè kéo cánh, gia nhập các phe phái lớn nhỏ, tranh đoạt tài nguyên tu luyện.

"Đúng vậy, chúng ta tốt nhất là nên lập một cái hội."

Lương Đông ánh mắt lóe lên:

"Dương Kỳ sẽ đứng đầu cái hội này, hiện giờ trong học viện Thiên Vị, thế lực lớn nhất là Thái tử hội, thứ nhì là Thần Thông hội, Chân Lý hội, Ngũ Lôi hội, Nhật Nguyệt hội, thậm chí còn có Quân Tử hội. Chúng ta từ đi từ tầng lớp cấp thấp nên, thực lực sẽ không ngừng lớn mạnh, tương lai không thể hô phong hoán vũ nhưng cũng phải làm một phen đại sự."

"A? Nghĩ không ra trong học viện Thiên Vị lại có nhiều thế lực như vậy?"

Đây là lần đầu tiên Dương Kỳ nghe nói tới chuyện này, hắn tuy rằng đã tiến nhập học viện Thiên Vị nhưng do địa vị thấp nên không tiếp xúc được với ai.

"Đúng, Sở Thiên Ca kia chính là một thành viên của Thái tử hội, cho nên mới dám hoành hành không cố kỵ. Ngay cả một số lão sư trong học viện cũng không làm gì được được hắn."

"Ta còn nghe nói, đứng đầu Thái tử hội là một tên thái tử thần bí, là Thánh Đồ có địa vị cực cao trong học viện."

"Địa vị của người này quá cao, ngươi nghĩ xem, đệ tử tinh anh là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, phía trên là đệ tử hạch tâm, Thánh Đồ là cường giả cấp bậc gì?"

Không ngờ trong học viện Thiên Vị, bè phái như rừng.

"Nên suy nghĩ xem cái hội mới của chúng ta tên là gì?"

Dương Kỳ chớp mắt, nói vào vấn đề chính.

"Trong học viện Thiên Vị chúng ta có một câu lưu truyền là "nội thánh ngoài vương", cường giả là thánh mới có thể xưng vương, nội tu thánh đức, ngoài tự tôn vương! Thực lực cường đại, hộ quốc vệ dân, làm cho hàng tỉ người cam tâm thần phục, đức tài sáng suốt, chọn cử hiền lương. Không bằng chúng ta lấy tên là làm Thánh Vương hội đi."

Lương Đông nói.

"Nội thánh ngoài vương... . . ."

Dương Kỳ yên lặng nhớ kỹ bốn chữ này, hàm nghĩa của nó rất sâu xa, sau một lúc suy nghĩ, hắn nói:

"Được, năm người chúng ta thành lập Thánh Vương hội, hy vọng có thể trở nên nổi bật ở trong học viện khổng lồ này, ta mặt dày đảm nhiệm người đứng đầu Thánh Vương hội, các ngươi là nguyên lão và trụ cột thế hệ đầu tiên."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.