Thánh Vương

Chương 130: Chương 130: Bốn lần đoạt mệnh






"Không! Ta không cam lòng diệt vong như vậy, Bất Diệt Ma Hồn, Diêm Ma quỷ đế."

Con ma quỷ linh thể kia liều mạng công kích trong Địa Ngục Dung Lô, bộc phát ra khí tức bất diệt.

Khí công Bất Diệt Ma Hồn bộc phát ra khí thế kinh thiên địa, quỷ thần khiếp, khiến cho thánh hỏa bạch kim cũng phải nhỏ đi.

Con ma quỷ hung ác này đang thi triển một kích cuối cùng.

Thế nhưng Dương Kỳ vẫn ngồi ngay ngắn bất động, trăm nghìn ma quỷ đang bị luyện hóa, lực lượng như nước lũ rót vào trong vi hạt, 61, 62, 63 vi hạt thức tỉnh.

Điều đó có nghĩa là lực lượng của viễn cổ cự tượng đã thức tỉnh.

Trăm nghìn ma quỷ này đâu có tu luyện khí công Bất Diệt Ma Hồn, bị thánh hỏa đốt thành tro tàn, chuyển hóa thành lực lượng cho hắn.

Trăm quỷ tăng cường thân thể.

Nghìn ma dung nhập vào trong máu.

Dương Kỳ dùng khí công thần thông cường đại, trấn áp các loại ma quỷ, trong nháy mắt đã tiến hành đoạt mệnh lần 4, nguyên khí trong thiên địa chấn động mãnh liệt, cuồn cuộn xông vào trong thân thể hắn, cái không gian tà khí vặn vẹo này bị đánh tan, sấm sét, chớp nhòa, nước, lửa, gió, các loại nguyên khí cuồng bạo, đánh thẳng vào thân thể Dương Kỳ.

Thế nhưng, Dương Kỳ vẫn bất động.

Thân thể của hắn giống như núi lớn thời thái cổ, không thể phá vỡ, khí thế của hắn giống như Đại Thánh phủ xuống.

"Bất Diệt Ma Hồn, diệt vong cho ta."

Hai tay của hắn kết thành cái loại ấ pháp, mỗi một cái ấn pháp đều rất lớn, chính khí, mang theo thần ân, mang theo triều dâng, như Thanh Long bay lượn ở trên trời, như Bạch Hổ nằm dưới mặt đất, như Chu Tước sinh ra trong núi lửa, như Huyền Vũ ẩn nấp dưới biển sâu.

Nhất thời, chân khí trong cơ thể hắn hoàn toàn cuồng bạo.

Tà khí bốn phía bị quét sạch, lấy hắn làm trung tâm trong phạm vị 10 dặm đã trở thành một chốn thiên đường huy hoàng.

Thánh hỏa màu bạch kim ngưng tụ thành cung điện, cây cối, thánh thú, đủ loại cảnh tượng nhưng chỉ trong giây lát.

Lần này, Dương Kỳ được hình người màu vàng kia truyền cho một tin tức.

"Gia Thần Tịnh Thổ!" (thiên đường của chư thần)

Một loại thủ đoạn đặc thù của Thần Tượng Trấn Ngục Kình.

"Thì ra là thế, thì ra là thế."

Dương Kỳ thì thào nói:

"Minh Thần Chi Mâu, Ác Ma Chi Dực, Minh Thần Khải Giáp, Địa Ngục Dung Lô, Địa Ngục Chi Môn, tiếp theo chính là Gia Thần Tịnh Thổ... Địa Ngục Chi Môn có thể phá vỡ không gian khác, lấy khí công cường đại đi tới vi diện địa ngục, triệu hoán Ma thần cường đại, mà Gia Thần Tịnh Thổ chính là thiên đường một phương, không thể phá hỏng, vĩnh hằng tự tại."

Hắn tấn chức đạt tới đoạt mệnh lần 4, lĩnh ngộ thêm một công pháp đặc thù của Thần Tượng Trấn Ngục Kình.

Sau Địa Ngục Chi Môn chính là "Gia Thần Tịnh Thổ", đây là phương pháp lĩnh ngộ thời không, lấy bản thân làm trung tâm, chân khí ngưng tụ thành lập nên một thiên đường, ở trong thiên đường này vạn pháp bất xâm, vĩnh hằng tự tại.

Nhưng mà, cho dù là Địa Ngục Chi Môn hay Gia Thần Tịnh Thổ, Dương Kỳ đều biết nó là một loại công pháp của Thần Tượng Trấn Ngục Kình và hiện giờ không cách nào tu luyện.

Chí ít, chờ khi hắn tấn chức tới cảnh giới truyền kỳ, lĩnh ngộ các loại ảo diệu không gian khác, mới có thể bắt tay vào tu luyện.

Từ cổ chí kim, trong dòng sông lịch sử, có thể dùng cảnh giới Đoạt Mệnh đánh chết cao thủ truyền kỳ thì chỉ có trong thần thoại, mà việc này chẳng ai kiểm định được thực giả, trên đại lục Phong Nhiêu cũng chưa bao giờ lưu truyền.

Dương Kỳ không cách nào làm được điều này, chí ít hiện giờ hắn không có khả năng.

Bởi vì hắn là người, không phải thần, hắn chỉ là một người tu luyện thần cấp khí công, không phải thiên thần hạ phàm, chuyển thế đầu thai.

"Ta không phục!"

Con ma quỷ kia lại gào lên thảm thiết.

Thanh âm từ trong u minh địa ngục vang vọng khắp Địa Ngục Dung Lô, khiến cho nó có vài vết nứt.

"Không phục cũng phải phục."

Dương Kỳ một lần nữa quát lớn.

Hiện giờ khí công của hắn lại tăng lên một độ cao mới.

Trăm quỷ nghìn ma toàn bộ bị hàng phục, trở thành nguyên khí của hắn, con ma quỷ cường đại nhất ở trong Địa Ngục Dung Lô cũng không chịu nổi, kêu thảm một tiếng, hoàn toàn bị đánh tan, biến thành một cỗ nguyên khí tinh thuần.

Chân khí trong cơ thể hắn di chuyển càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mãnh liệt.

Từng viên vi hạt một thức tỉnh.

Sáu mươi chín, bảy mươi, bảy mươi mốt...

Tất cả sinh mệnh tinh hoa của trăm nghìn con ma quỷ có bao nhiêu lực lượng? Dương Kỳ vô cùng kinh ngạc, bởi vì hắn trong cơ thể đã thức tỉnh 72 viên vi hạt, có được lực lượng của 72 con viễn cổ cự tượng, giơ tay nhấc chân cũng có thể ngăn được sóng nước hoàng hà.

Dương Kỳ đứng thẳng lên, nhìn bốn phía xung quanh, tà khí đã tán đi, không còn sót một tia khí tức ma quỷ, hắn biết Hắc Thi sơn mạch này đã bị hắn làm cho nguyên khí đại thương, cho dù thi triều có xảy ra cũng vô ích. Thành Yến Đô chắc chắn có thể ứng phó được.

"Nhưng mà, đối phó với Thái tử, tu vi đoạt mệnh lần 4 vẫn còn chưa đủ."

Dương Kỳ cẩn thận thể nghiệm lực lượng và cảnh giới của mình:

"Phải tiến bộ hơn nữa, trở nên cường đại hơn nữa, đoạt mệnh lần 5, lần 6, lần 7... Khi đó, tuy rằng không thể đánh bại được truyền kỳ, thế nhưng truyền kỳ muốn giết hắn cũng không phải một chuyện dễ dàng, phải đi vào thời không Thiên Thi tìm kiếm Sinh Mệnh Chi Tuyền (dòng suối sinh mệnh), có lẽ sẽ cường đại hơn."

Luyện hóa được đống ma quỷ kia, Dương Kỳ bây giờ cảm thấy bọn chúng thật đáng yêu, muốn có thêm vô số ma quỷ tiến vào trong cơ thể hắn, trở thành lực lượng của bản thân.

"Phía trước, mình cảm thấy lực lượng khiến cho không gian vặn vẹo."

Hắn tiếp tục đi về phía trước, nơi này giống như một cái cội nguồn sinh ra tà khí, bởi tà khí đang không ngừng phun ra từ nơi này.

Đây chính là thông đạo tới thời không Thiên Thi.

Dương Kỳ tìm kiếm xung quanh, lực lượng của hắn hiện giờ đã cường đại thêm, việc tìm kiếm trở nên dễ dàng hơn trước.

Chỉ chốc lát sau, đột nhiên tà khí trở nên mạnh mẽ.

Ông!

Một cỗ khí lưu cắt phá không gian lan tới, hắn lập tức vận chuyển Minh Thần Thủ Hộ Khải Giáp, trên áo giáp hiện lên một vết tích.

Có thể thấy đạo khí lưu này mạnh tới cỡ nào, cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh sẽ bị cắt chêt.

Trong luồng khí lưu cuồng bạo, Dương Kỳ nhìn thấy ở nơi tận cùng của tà khí có một vật thể đang không ngừng lóe lên, hóa ra tà khí trong Hắc Thi sơn mạch là do cái thứ này phun ra.

"Tử Vong Ma Nhãn!"

Dương Kỳ thất kinh.

Hắn biết, khi tu luyện ma công tới cảnh giới nhất định sẽ có khả năng sinh ra Tử Vong Ma Nhãn, ma nhãn này đại biểu cho việc tu luyện ma công tử vong tới cực hạn, chỉ cần liếc mắt là người khác phải chết, uy lực cực lớn.

Chỉ có ma đầu có đẳng cấp thượng cổ đại thánh cấp trong truyền thuyết mới có thứ này.

Mà ở đây lại phát hiện ra một cái Tử Vong Ma Nhãn khổng lồ, phun ra tà khí, nếu như nó bùng nổ, kiểu gì Dương Kỳ cũng chết không có chỗ chôn.

Dương Kỳ không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Hắn im lặng quan sát, phát hiện "Tử Vong Ma Nhãn" vẫn chưa phải là ma nhãn thực sự, mà chỉ nó chỉ là một thứ có hình dạng một cái thông đạo, đúng vậy nó có hình dạng một cái thông đạo.

Rất rõ ràng, đây chính là thông đạo Tử Vong Ma Nhãn, là thông đạo dẫn tới không gian khác, cảnh cửa của thời không Thiên Thi.

Dương Kỳ không dám tùy tiện tiến vào, đối với loại cánh cửa thời không này vào được mà không ra được thì làm sao? Hắn còn chưa tu luyện đạt tới truyền kỳ, không có cách nào lĩnh ngộ thời không, cho nên không thể ra ngoài nếu bị nhốt.

Cho nên, hắn vận chuyển chân khí ngưng tụ thành một đạo chân khí hình người tiến vào bên trong thông đạo Tử Vong Ma Nhãn.

Đây là chân khí hình người có công năng Thiên Lý Tỏa Hồn, chân khí hình người nếu như có thể xuyên qua và trở về, vậy thì thông đạo này an toàn, hắn cũng có thể ra ngoài.

Hắn có thể thông qua đạo chân khí hình người này quan sát tình hình.

Chân khí hình người tiến vào trong thông đạo Tử Vong Ma Nhãn, Dương Kỳ cảm thấy đây là một thế giới mênh mông, vô cùng âm u, ma khí cường đại bao phủ khắp nơi, vô số ma niệm ngang dọc đan vào nhau.

Vù!

Hắn chỉ huy chân khí di chuyển xung quanh, sau đó thu hồi, sắc mặt trở nên nghiêm túc.

Thông qua chân khí hình người, Dương Kỳ thấy đây là một thế giới vô cùng hoang vu u ám, khác hẳn với Tiểu Càn Khôn Giới trong sáng.

Thế giới này căn bản không cách nào thăm dò tới tận cùng, không gian thông đạo giống như đã tồn tại ở đây rất lâu, ở bên cạnh có rất nhiều ma niệm cường đại bảo vệ.

Trong đó khẳng định có ác ma vô cùng tà ác tồn tại.

Nơi này còn khủng bố hơn động quật ma giao nhiều.

"Cũng tốt, kế hoạch của mình là xông vào trong đó, xem nơi đó nguy hiểm tới mức nào, hiện giờ mình đã có thực lực đoạt mệnh lần 4, tương đương với cường giả bình thường đoạt mệnh lần 7, lần 8, mình không tin một cái thông đạo nho nhỏ này cũng có nhân vật truyền kỳ bảo vệ? Ngay cả trước cửa Tiểu Càn Khôn Giới của học viện Thiên Vị chẳng qua cũng chỉ có cự nhân đoạt mệnh canh gác mà thôi."

Dương Kỳ khoanh chân ngồi xuống, cẩn thận ngẫm nghĩ, sau đó phác thảo một kế hoạch hoàn chỉnh, trong lòng cũng suy nghĩ biện pháp trở ra.

Hắn đứng dậy chui vào trong không gian thông đạo "Tử Vong Ma Nhãn", thân hình lập tức biến mất, trải qua các thông đạo bập bềnh, hắn bước vào một thế giới cực kỳ cổ quái.

Thế giới này khắp nơi đều có khí tức âm u, tà khí cực mạnh trải khắp thiên địa, chỉ nhìn lướt qua là thấy, mặt đất toàn là đá vụn, bùn đất, hồ nước, đầm lầy.

Trong những hồ đầm này không phải là bùn đen, mà là máu tươi, thỉnh thoảng còn có những đầu lâu chìm nổi trong đó.

Đôi lúc trong những cái đầm máu bay lên một cỗ bọt khí, trên bọt khí xuất hiện một ngọn lửa, thay đổi chớp nhoáng rồi hóa thành màu xanh lục, nó chính là quỷ hỏa.

Con quỷ hỏa kia lóe lên, lúc thì nó có mặt người, lúc thì có hình thể ma quỷ, hiển nhiên đây là những ma đầu được nuôi dưỡng.

Dương Kỳ cảm thấy cái vùng đất này chính là nơi nuôi dưỡng sản sinh ra ma đầu.

Một ngọn lửa xanh xuất hiện là một ma đầu mới sinh ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.