Dương Kỳ không ngờ ở sâu
trong Viễn Cổ Thiên Đường, bị Chúa tể Kiếm Đạo đánh lén, nếu không phải
cuối cùng hắn bắt được mảnh vỡ của Hiền Giả Chi Ngọc kia, tinh thần được dung hợp, có tư duy hóa thành ý niệm vô địch của Chân Ma hiền giả, thì
rất có thể đã bị Chúa tể Kiếm Đạo đánh trọng thương, bất kỳ thứ gì cũng
đều bị cướp đi rồi.
Mà hiện tại lại hoàn toàn khác.
Hiện một khối cuối cùng của Hiền Giả Chi Ngọc đang ở tại Trung Ương
vương triều, bây giờ nó còn chưa được viên mãn, tuy nhiên cũng đã đạt
tới mức tiểu viên mãn rồi.
Chỉ trong nháy mắt, tinh thần khắc độ của Dương Kỳ đã đạt tới bảy trăm ức.
Với tu vi hiện tại của hắn, cộng thêm sự thao túng của Chư Thần Ấn Ký,
cho dù là tinh thần khắc độ của Chúa tể Kiếm Đạo đột phá ngàn ức, thì
hắn cũng tuyệt đối không quá sợ hãi nữa.
Nếu có thể thu được một mảnh nhỏ cuối cùng của Hiền Giả Chi Ngọc, như
vậy thì Dương Kỳ cảm thấy tu vi của mình nhất định có thể đột phá tới
mức ngàn ức.
Một khi đột phá ngàn ức, thì sẽ có thể bắt đầu chuẩn bị bước vào cảnh
giới nửa bước Vô Vô, trở thành nhân vật ngang hàng với Tru Tiên Vương,
Chúa Tể, Chân Ma.
- Không thể tưởng được, năm tháng trôi qua, thế sự biến hóa, trong Viễn
Cổ Thiên Đường này lại xuất hiện một người, ta đã rất lâu không nhìn
thấy có người đến rồi.
Chúa tể Kiếm Đạo nhìn Dương Kỳ, vẫn là bộ dáng tinh thần sa sút, lúc này thì Dương Kỳ đã dần dần ổn định lại lực lượng của Hiền Giả Chi Ngọc,
khiến cho tư duy của mình ngưng tụ thành một mảnh kim cương, hắn ổn định tư duy, tu vi lại một lần nữa được tăng lên, đại lượng năng lượng của
Viễn Cổ Thiên Đường chậm rãi truyền ra từ trong thân thể hắn.
Cùng lúc đó, trong thân thể hắn, sâu trong chư thần tịnh thổ, một con
Thần Tượng Vương đang rít gào, ầm ầm lao xuống, sáng lập ra Truyền Tống
Trận, trực tiếp đi thông tới Đại Thánh Vương đế quốc, số mệnh cuồn cuộn
ập tới, gia trì trên thân thể hắn.
Sau khi số lượng Thánh Vương Chấp Chính Quan đạt tới năm ngàn vạn, toàn
bộ đế quốc đã hoàn toàn ổn định lại, tốc độ dung hợp của hai đại đế quốc tăng nhanh hơn, liên tiếp được tăng lên, đã tạm đạt được quy mô gần
bằng một nửa Vô Địch vương triều, Đại Thiên vương triều, đây vẫn chỉ là
lực lượng ban đầu, quá trình phát triển vẫn còn đang tiếp tục diễn ra,
ba năm, năm năm sau, có thể đạt tới tám phần hai đại vương triều kia
cũng không thành vấn đề. Loại tốc độ này, trong lịch sử của Thần Giới
thì cơ bản là không có.
Ngoài ra, đây vẫn còn chưa tính tới quy mô còn che dấu, nếu Dương Kỳ
cũng gia nhập hai trăm Nguyên soái đã bị hàng phục và dương hỗn độn, Độc Cô xã tắc vào trong, vậy thì số mệnh của toàn bộ đế quốc sẽ hoàn toàn
khác đi, trong thời gian ngắn chống lại hai đại đế quốc kia cũng tuyệt
đối không thành vấn đề.
Cho nên Dương Kỳ được gia trì số mệnh, tuyệt đối sẽ không sợ Chúa tể Kiếm Đạo giết được mình.
- Chúa tể Kiếm Đạo, vì sao ngươi muốn đánh lén ta? Ta cũng chỉ đi tới trong Viễn Cổ Thiên Đường để tìm bảo tàng mà thôi.
Dương Kỳ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, hỏi Chúa tể Kiếm Đạo.
- Trên người ngươi có Chư Thần Ấn Ký, có thể trợ giúp ta rời khỏi Viễn
Cổ Thiên Đường, nơi này là Thanh Đồng Thần Điện, đã bị Hiền Giả Chi Ngọc phá hư, ta có thể sống trong này, nhưng nếu đi ra thì sẽ bị vô số đại
trận của Viễn Cổ Thiên Đường vây khốn, vật đổi sao dời, không biết thân ở nơi nào.
Chúa tể Kiếm Đạo vẫn cô đơn nói:
- Chư Thần Ấn Ký, ngươi nói xem lý do này đã đủ chưa?
- Đủ rồi!
Dương Kỳ gật đầu, nói:
- Vì Chư Thần Ấn Ký, toàn bộ Thần Giới cũng có thể máu chảy thành sông
chỉ trong khoảnh khắc, có thể giết cha, chém con, có thể diệt sạch nhân
gian, lý do này rất đầy đủ, tuy nhiên Chúa tể Kiếm Đạo, tuy rằng ngươi
rất mạnh mẽ, nhưng lại không giết được ta.
- Đúng vậy, ta không giết được ngươi.
Chúa tể Kiếm Đạo nói:
- Không ngờ ngươi có thể dung hòa Chư Thần Ấn Ký và Hiền Giả Chi Ngọc,
hơn nữa, ngươi có huyết mạch của Thần Tượng Vương, Thần Cách Vương, sau
lưng ngươi còn thành lập đế quốc khổng lồ, số mệnh liên hệ với ngươi,
khiến cho lời của ngươi như lời vàng ngọc. Ta rất cô độc, không có đế
quốc, vốn liếng không có, không đối phó được ngươi.
Chúa tể Kiếm Đạo vẫn mang thần sắc cô đơn, giống như một kẻ tha hương,
rốt cuộc không quay trở về được nữa, tuy nhiên hắn lại nhìn thấu tất cả
vốn liếng của Dương Kỳ, dường như Dương Kỳ không có thứ gì có thể giấu
giếm được hắn vậy.
Dương Kỳ âm thầm kinh ngạc, hắn cũng không có cách nào nhìn thấu được tu vi của người này, tuy nhiên hắn tuyệt đối biết, người này có tinh thần
khắc độ đã đạt tới ngàn ức, cảnh giới ngàn ức tinh thần khắc độ này hội
tụ cùng một chỗ, đang chậm rãi khiến cho hắn tiến vào một loại trạng
thái hư vô.
Bởi vì khi Chúa tể Kiếm Đạo ra tay, không ngờ ngay cả mình cũng đều
không thể phát hiện được, có thể khẳng định, người này có tinh thần
trạng thái vô cùng tới gần cảnh giới nửa bước Vô Vô, đây là thứ khủng bố nhất, hiện tại tư duy Dương Kỳ đảo qua, cho dù có bất kỳ người nào vượt qua thời không để đánh lén hắn cũng đều có thể bị hắn phát hiện ra,
nhưng Chúa tể Kiếm Đạo này đánh lén, hắn lại không phát hiện được, nếu
giao chiến thì tất nhiên là Chúa tể Kiếm Đạo không giết được hắn, nhưng
hắn cũng không có cách nào công kích tới Chúa tể Kiếm Đạo được.
Cảnh giới này vô cùng đáng sợ.
- Chúa tể Kiếm Đạo, hiện tại ngươi muốn làm gì? Nếu có thể, ta sẽ đưa
ngươi vào trong Thần Giới, thế nào? Chúng ta cùng nhau hưởng bảo tàng
của Viễn Cổ Thiên Đường này! Chúng ta thành lập một đế quốc khổng lồ! Đế quốc của ta sẽ đảm bảo ngươi sẽ là Đại trưởng lão chí tôn vô địch,
ngươi có thể hưởng thụ số mệnh, bất kỳ điều gì cũng không phải làm, chỉ
cần tọa trấn đế quốc là được.
Dương Kỳ nói.
Hiện tại hắn bắt đầu tìm cách lôi kéo Chúa tể Kiếm Đạo.
Một cao thủ giống như vậy, bản thân đã chứa đựng số mệnh cực lớn, một
khi đi vào trong đế quốc, đế quốc sẽ chân chính được củng cố, cái gì mà
lão tổ của Vô Địch Môn, Ngạo Thiên, Dương Hư Nhất, Dương Đại Thiên, tất
cả đều không thành vấn đề.
Hiện tại Dương Kỳ chỉ sợ hãi các tuyệt đỉnh cường giả chân chính, có
tinh thần khắc độ vượt qua ngàn ức. Ví dụ như Đại Thiên môn chủ Dương
Đại Thiên, Dương Hư Nhất, Ngạo Thiên. Còn có chín đại nguyên lão của Độc Cô thế gia, chín đại nguyên lão kia, tuy rằng không có khả năng mỗi
người đều vượt qua ngàn ức, nhưng trong đó tuyệt đối có một hai kẻ có tu vi vượt qua ngàn ức tinh thần khắc độ, mà những kẻ khác thì tu vi cũng
đều không thấp hơn hắn.
Những nhân vật này quá mức khủng bố, giống như những đại sát khí, có thể tấn công hủy diệt đế quốc, tuy nhiên bọn họ cũng không muốn vận dụng mà thôi.
Hiện tại, trong đế quốc của Dương Kỳ không có đại sát khí, mình cũng
không phải, sẽ rất khó tiến hành đả kích địch nhân, chấn nhiếp địch
nhân, nếu có thể có thêm một Chúa tể Kiếm Đạo, vậy thì mọi thứ sẽ lập
tức khác đi, chỉ cần tuyên bố ra, ba đại đế quốc cũng không dám tấn công mình nữa, đồng thời mình cũng có thể yên tâm phát triển, dọn sạch Viễn
Cổ Thiên Đường, làm lớn mạnh số mệnh, vượt qua ba đại đế quốc, sau đó
thôn tính chúng.
- Không!
Chúa tể Kiếm Đạo nhìn Dương Kỳ:
- Nếu ngươi muốn mượn sức ta, thì không được đâu, Chư Thần Ấn Ký là thứ
ta thống hận nhất, năm đó Chúa Tể vô thượng luyện thành Chư Thần Ấn Ký,
nắm ta vào trong tay, sinh tử đều phụ thuộc vào một ý nghĩ của hắn, thậm chí ngay cả tư duy cũng đều bị hắn giám thị, loại tư vị này quả thực
chính là sống không bằng chết, ta và ngươi hợp tác, trợ giúp ngươi trấn
áp đế quốc, đế quốc của ngươi càng lúc càng lớn, cuối cùng đạt được tài
phú trong Viễn Cổ Thiên Đường, ngươi chính là Chúa Tể thứ hai, đến lúc
đó, Chư Thần Ấn Ký lại lần nữa hàng phục ta, đây chính là muốn ta tự
chui đầu vào lưới.
- Ta cam đoan sẽ không làm như vậy.
Dương Kỳ vội vàng nói.
- Ta chỉ tin tưởng kiếm của mình, sẽ không tin tưởng bất kỳ kẻ nào, cho
dù là Chúa Tể vô thượng sống lại, hắn có đảm bảo cho ta, thì ta cũng
khinh thường, huống chi là ngươi?
Chúa tể Kiếm Đạo nói rất kiên quyết, không có khả năng hợp tác với Dương Kỳ.
Dương Kỳ có thể nghe ra quyết tâm của người này, cường giả đạt tới loại
trình độ rồi, hắn biết có nói thêm nữa cũng đều lãng phí mà thôi, nếu
suy ngược lại, nếu hắn là kiếm đạo chi chủ, cũng tuyệt đối sẽ không hợp
tác với mình, Chư Thần Ấn Ký rất nguy hiểm, trợ giúp Dương Kỳ lớn mạnh,
nói không chừng bất cứ lúc nào mình cũng bị hàng phục, người như Dương
Kỳ, chỉ có tận lực bóp chết hắn từ trong trứng thì mới an tâm được.
Tuy nhiên, Dương Kỳ vẫn rất thèm có được Chúa tể Kiếm Đạo, nhất định phải hàng phục được người này!
Đối phương không chịu đầu hàng, vậy thì mình phải tới hàng phục!
Cho dù là Chúa tể Kiếm Đạo đạt tới ngàn ức tinh thần khắc độ thì cũng
không phải ngoại lệ. Trước mắt thời gian cấp bách, đế quốc thứ tư dần
dần được thành lập, khẳng định sẽ có một cuộc chiến tranh khốc liệt đang chờ mình.
Mỗi một đế quốc được thành lập, thì đều phát triển kèm với máu và lửa.
Đây cũng là số mệnh của đế quốc.
Cũng giống như một người muốn tấn chức, sẽ phải trải qua độ kiếp, đế
quốc muốn lột xác thì cũng phải trải qua kiếp số. Đó chính là bị vô số
đế quốc tấn công, nếu đế quốc có thể chống đỡ được, vạn người cùng một
lòng, chống đỡ công kích, đánh đuổi tất cả kẻ thù bên ngoài, như vậy thì toàn bộ quốc gia sẽ được thăng hoa, lòng người ngưng tụ thành một loại
tin tưởng vô địch, trong lòng mỗi người đều có quốc gia, trong đầu mỗi
người đều có lòng trung thành vô hạn, vào lúc đó thì mới là đại đế quốc
chân chính, chứ không phải là một tập đoàn lợi ích như hiện tại.
Bất kể là Đại Thiên vương triều, Vô Địch vương triều, Trung Ương vương
triều, khi ba đại đế quốc này thành lập thì đều gặp đủ loại kiếp số, một trận chiến mà thắng, thiên hạ vô địch, khiến cho thần dân của ba đại
vương triều này đều vô cùng trung thành với đất nước.
Đây là thứ số mệnh chắc chắn nhất, mọi người đều cam nguyện đổ máu cho sự tồn vong của đế quốc.
Mà đế quốc của Dương Kỳ, hiện tại còn chưa đạt tới mức này, đó là còn
thiếu cuộc chiến tranh sinh tử tồn vong, trận chiến tranh này sớm hay
muộn thì cũng sẽ đến. Sở dĩ Dương Kỳ nhanh như vậy đã tiến vào trong
Viễn Cổ Thiên Đường, ngựa không dừng vó, trên thực tế chính là muốn
chuẩn bị cho cuộc chiến tranh sắp đến.
- Người trẻ tuổi, ta cảm giác được từ trong mắt của ngươi có sát khí.
Chúa tể Kiếm Đạo nói:
- Ngươi quả nhiên là dã tâm rất lớn, ngươi muốn hàng phục ta ư? Bắt ta
làm nô lệ của ngươi ư? Đế quốc của ngươi vừa mới thành lập, còn chưa
trải qua chiến tranh máu và lửa, mà trong lòng ngươi không nắm chắc, nên mới muốn hàng phục ta, thu được thủ đoạn cuối cùng, mới có thể có chân
chính đứng trên đỉnh phong của Thần Giới. Đối với kẻ có dã tâm như
ngươi, ta đã thấy rất nhiều rồi, xem ra, ta phải giết chết ngươi, giết
chết ý tưởng này của ngươi rồi!
- Chúa tể Kiếm Đạo, cho dù ta không hàng phục ngươi, thì ngươi cũng sẽ
không bỏ qua cho ta, bởi vì ta là hy vọng duy nhất để ngươi rời khỏi
Viễn Cổ Thiên Đường, có phải không?
Dương Kỳ khẽ cười:
- Hai chúng ta cũng như nhau, tám lạng nửa cân mà thôi, tuy nhiên ngươi
từng bị Chư Thần Ấn Ký hàng phục, hiện tại ta ở trong Chư Thần Ấn Ký,
không ngờ lại không tìm thấy hoàng kim vương tọa của ngươi, ngươi làm
như thế nào mà thoát khỏi trói buộc của Chư Thần Ấn Ký vậy? Có thể nói
cho ta biết hay không?
- Không riêng gì ta, ta cảm giác được, có rất nhiều Chủ Thần thượng cổ
đều đã sống lại, thoát khỏi trói buộc, bọn họ sẽ từng người một xuất
hiện trong thời đại này, một lần nữa quét ngang Thần Giới.
Chúa tể Kiếm Đạo búng thanh trường kiếm trong tay:
- Bất kỳ một kẻ nào từng bị Chư Thần Ấn Ký nắm giữ, thì đều hận ngươi
thấu xương. Tương lai của ngươi chính là phải đối mặt với lửa giận của
vô số Chủ Thần, tuy nhiên cũng rất khó nói ngươi còn có tương lai, bởi
vì kiếm của ta sẽ chặt đứt toàn bộ tương lai của ngươi!