Thấy Dương Kỳ biến mất, ba người Lôi Đào, Tần Huy, Khúc Linh hai mặt nhìn nhau, muốn đuổi theo chém giết, thế nhưng chân khí đã tiêu hao toàn bộ, nếu cố tình chỉ có nước chết trên tay đối phương mà thôi.
"Người này chân khí rất hùng hậu, thế nhưng ta cảm thấy cảnh giới của hắn không cao, thuộc về loại quái thai."
Một lúc lâu sau, Lôi Đào mới chậm rãi thở ra một hơi, trong ánh mắt thần quang nhấp nháy:
"Lần này chúng ta thất bại, nhưng mà sớm muộn gì cũng tìm ra tung tích của người này, hắn dám nửa đường cướp giật Sinh Mệnh Chi Tuyền của chúng ta, hơn nữa còn vô cùng quen thuộc Thái tử, chuyến này chúng ta phải bẩm báo lên trên."
"Còn nữa, Khúc Linh, muội có ghi chép lại chuyện này không?"
"Lôi sư huynh, đã ghi hết rồi, muội đã dùng Hồi Quang bảo kính ghi lại chuyện vừa rồi, hơn nữa còn ghi lại cả những câu nói của hắn." Khúc Linh nói.
Trong lúc nói chuyện, nàng lấy ra một cái gương, hơi phóng chân khí lên mặt gương, trong gương đã hiện ra cảnh tượng chiến đấu lúc nãy.
"Được, có chứng cứ này, Thái tử gia cũng sẽ không trách tội chúng ta, dù sao chúng ta không phải cố tình, mà là địch nhân quá mức quỷ dị, Thái tử chắc chắn sẽ tìm ra người này và giết hắn, bảo vệ uy nghiêm của Thái Tử hội."
"Chúng ta đi thôi, trở về. Đã không có Thái tử Thần Phù, chúng ta không có cách nào tiến vào Diêm Ma sơn lấy Sinh Mệnh Chi Tuyền nữa."
Ba tên đệ tử hạch tâm của học viện Thiên Vị bàn bạc một hồi mới không cam lòng rời đi.
"Hồi quang kính?"
Lúc ba người rời đi, Dương Kỳ chui từ dưới lòng đất lên trên.
Lúc nãy hắn đi không xa, chỗ nguy hiểm nhất thường là chỗ an toàn nhất, nấp dưới lòng đất, che giấu khí tức, ba người kia còn đang giận dữ kinh hãi, làm sao phát hiện ra sự tồn tại của hắn được.
Nhưng mà, sau khi nghe nói tới chuyện Hồi Quang kính, trong lòng hắn âm thầm cảnh giác, sau này ở trong học viện Thiên Vị không thể thi triển Thần Tượng Trấn Ngục Kình, bằng không sẽ bị người ta phát hiện.
Thế nhưng, nếu không dùng Thần Tượng Trấn Ngục Kình, thực lực của hắn sẽ yếu ớt vô cùng.
"Không sao! Ta bây giờ có được Sinh Mệnh Chi Tuyền, sau khi luyện hóa xong, thực lực sẽ tăng lên một cảnh giới mới. Đến lúc đó, thi triển bất luận khí công gì cũng dễ như trở bàn tay, uy lực tuyệt luân, Đại Nhật Càn Khôn Kiếm cũng đủ cho ta tung hoành thiên hạ."
Dương Kỳ nghĩ ra đối sách, Thần Ma Phong Ấn của hắn hiện giờ thiên biến vạn hóa, có thể phong ấn tất cả khí tức, cho dù cao thủ truyền kỳ cũng không thể nhìn thấu.
Không ai có thể phát hiện ra hắn sử dụng thần cấp khí công.
Sau khi ba người rời đi, hắn xoay người nhìn "Diêm Ma sơn", lắc đầu không muốn đi vào.
Tuy rằng trong đó khẳng định có Sinh Mệnh Chi Tuyền, nếu như lấy được thêm một chút thì toàn bộ Dương gia trong vòng mấy năm ngắn ngủi có thể nhảy trở thành thế gia hạng nhất trên đại lục Phong Nhiêu, thế nhưng hắn biết mình không nên quá tham, bằng không sẽ gặp ngập đầu tai ương.
Trong "Diêm Ma sơn" này có phong ấn một tồn tại siêu cấp là Diêm Ma quỷ đế trong truyền thuyết, có thể sánh ngang với cường giả vô thượng thượng cổ Đại Thánh, nếu tùy tiện đi vào trong đó, kinh động tới hắn thì đúng là chết không có chỗ chôn.
"Đi, có Sinh Mệnh Chi Tuyền là có thể giúp tu vi của đại ca, nhị ca lên tới đoạt mệnh."
Dương Kỳ phi thân bay lên, nghĩ:
"Sau đó ta sẽ mang cho mấy huynh đệ ở trong học viện Thiên Vị."
Thế nhưng, trong nháy mắt khi hắn bay lên, đột nhiên bầu trời biến sắc, một đám mây đen bao phủ khắp thời không, đưa mắt nhìn bốn phía toàn bộ đều là một màu đen ngòm, Dương Kỳ không cách nào tìm được đường đi.
"Chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Dương Kỳ toàn lực vận chuyển chân khí, toàn thân run rẩy, thánh hỏa màu bạch kim phóng lên cao, ý đồ đốt đám mây đen kia, thế nhưng mây đen như sắt, cho dù có đốt thế nào nó cũng không tan, hơn nữa hắn cảm thấy không khí xung quanh cơ thể chấn động mãnh liệt, lấy tự thân làm trung tâm, tất cả không gian đều trở nên cứng rắn lại.
Đây là một loại thủ đoạn kinh thiên động địa, bằng vào cảm giác hắn cảm thấy cho dù Phong Vân nhị tổ cũng không làm được.
Tu vi hiện giờ của hắn là đoạt mệnh lần 4 đỉnh phong, hiểu biết khá nhiều tri thức, hắn biết mình không cách nào chống lại loại lực lượng này, tốt nhất là nằm im.
Dương Kỳ cảm giác được mây đen bốn phía nhanh chóng tản đi, hắn xuất hiện trong một điện phủ hoang dã, xa xưa.
Ở giữa điện phủ hoang dã có một cái ao thật lớn, nước suối trong ao phun ra ầm ầm, khí tức sinh mệnh tỏa ran nồng nặc, có thể nói là phía trong điện phủ toàn hơi nước.
Dương Kỳ hít một hơi cho hơi nước tiến vào thân thể, cảm thấy sinh cơ bắt đầu nảy sinh, một số lượng lớn vi hạt bắt đầu rục rịch, sinh mệnh tinh hoa bổn nguyên có được sự bổ sung lớn, không thua gì có Lôi Đình Cự Tượng lúc trước.
Hắn một lần nữa thất kinh, lập tức nhận ra trong cái ao lớn chứa đầy sinh mệnh tinh hoa này chính là Sinh Mệnh Chi Tuyền, vậy là bây giờ hắn đang đứng trong Diêm Ma sơn? Rốt cuộc là hắn vào bằng cách nào? Bị người ta dùng khí công thần thông hút vào?
Tuy rằng, Sinh Mệnh Chi Tuyền đang ở trước mắt, thế nhưng hắn biết mình đang ở trong Diêm Ma sơn nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ vận chuyển khí công của bản thân bảo vệ thân thể, yên lặng theo dõi kỳ biến.
Trong cái ao chứa Sinh Mệnh Chi Tuyền có tiếng xích sắt vọng lên, giống như trong đó đang phong tỏa một ma quỷ tuyệt thế.
Trái tim Dương Kỳ chết lặng:
"Chẳng lẽ trong Sinh Mệnh Chi Tuyền thực sự trấn áp Diêm Ma quỷ đế uy danh hiển hách từ vạn năm trước?"
Tiếng xích sắt kia vang lên một lúc lại ngừng, một luồng khói đen từ trong Sinh Mệnh Chi Tuyền bốc lên, ngưng kết thành một người trung niên màu vàng xám ngồi ngay ngắn trên cái ghế Kim vương.
Người trung niên này cầm trong tay một cái quyền trượng, khí thế trên người ngập trời, chỉ cần thở một hơi cũng có thể thổi bay Dương Kỳ.
Dương Kỳ vẫn cho rằng Thần Tượng Trấn Ngục Kình lợi hại, thế nhưng bây giờ đối mặt với người trung niên kia thậm chí chẳng có một chút khả năng phản kháng.
Không hề nghi ngờ, nam tử này đã dùng khí công dịch chuyển không gian, trực tiếp đưa Dương Kỳ vào trong núi.
Bởi vì Dương Kỳ đã nhận ra người trung niên kia và chiếc ghế Kim vương đều do chân khí ngưng kết, không phải thân thể thực sự.
"Tiền bối là Diêm Ma quỷ đế? Tại sao lại đưa vẫn bối vào trong Diêm Ma sơn? Lẽ nào đại thần thông của tiền bối có lợi gì cho vãn bối sao?"
Dương Kỳ điều chỉnh tâm tình, nhìn trung niên nam tử thi lễ một cái, một mực cung kính nói.
Trung niên nam tử cũng không trả lời câu hỏi của Dương Kỳ.
"Dương Kỳ... . ."
Trung niên nam tử dường như đang suy nghĩ về cái tên này, một lát sau hắn mới gật đầu nói:
"Ta chính là Diêm Ma quỷ đế, vạn năm trước bị phong ấn ở đây, ngươi bây giờ nhìn thấy chẳng qua là một luồng chân khí ngưng kết thành hình thể của ta mà thôi. Thân thể thực sự của ta ở trong con suối sinh mệnh này, bị người ta dùng thần thiết Chấn Đán đúc thành xiềng xích phong tỏa. Vừa rồi ngươi ở bên ngoài đại chiến ba tên đệ tử của học viện Thiên Vị, ta đều nhìn thấy, đối với ngươi hết sức tò mò, cho nên vận dụng lực lượng đem ngươi vào trong này, muốn nhìn xem ngươi tu luyện khí công gì."
"Tiền bối có thân phận cao vời, chẳng nhẽ cũng có hứng thú với khí công của vãn bối?"
Trong lòng Dương Kỳ căng thẳng, không dám thi triển Thần Ma Phong Ấn, ở trước mặt Diêm Ma quỷ đế hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Người này chính là đại ma đầu, chẳng phải là lão tiền bối gì cả, mà là ma đầu giết người không chớp mắt, ai biết hắn có thể bóp chết mình rồi sưu hồn cướp đoạt công pháp hay không?
"Tuy rằng cảnh giới của ngươi vô cùng yếu ớt, thế nhưng khí công của ngươi có bản chất vô cùng cường đại, vượt qua vương cấp, hoàng cấp, thánh cấp."
Diêm Ma quỷ đế dùng thanh âm vô cùng lãnh khốc:
"Nói đi, rốt cuộc là khí công gì? Khí công bình thường cho dù là hoàng cấp, ta cũng sẽ không hứng thú, thánh cấp khí công ta cũng sẽ không tùy tiện triệu hoán một tên tiểu bối vào trong lòng núi của ta. Nơi này chính là đầu ngồn của con suối sinh mệnh, ngươi có thể tu luyện thỏa thích ở nơi này, thậm chí ta còn trợ giúp ngươi một tay. Cảnh giới của ngươi hiện giờ là đoạt mệnh lần 4, trong một thời gian ngắn ta có thể trợ giúp ngươi tấn chức truyền kỳ, chỉ cần ngươi đem công pháp của mình nói ra là được."
"Hóa ra, ma đầu kia có chủ ý với công pháp của ta."
Trong lòng Dương Kỳ đã sáng như tuyết.
Người bình thường bao gồm cả truyền kỳ đều cho rằng công pháp của Dương Kỳ là một môn lợi hại, nhưng cũng chỉ tương đương với hoàng cấp khí công mà thôi.
Thế nhưng ở trong mắt lão quỷ vạn năm như "Diêm Ma quỷ đế” chỉ cần hơi có một tia chân khí, là hắn có thể nhận ra Thần Tượng Trấn Ngục Kình không đơn giản như vậy.
Nếu như Diêm Ma quỷ đế chiếm được "Thần Tượng Trấn Ngục Kình", vậy thì đại lục Phong Nhiêu sẽ phải gặp một kiếp nạn.
Vô số đại quân cương thi, ma quỷ sẽ chiếm lĩnh toàn bộ đại lục, trăm triệu lê dân bách tính sẽ gặp tai ương.
Ma đầu vẫn chỉ là ma đầu, Dương Kỳ là một đệ tử danh môn chính phái, trảm yêu trừ ma, điểm này trong tim của hắn vô cùng rõ ràng, không thể để cho ma đầu xâm nhập đại lục.
Nhưng mà, lúc này không thể ngạnh kháng Diêm Ma quỷ đế, bằng không đại họa sẽ lâm đầu, đối phó với một nhân vật như Diêm Ma quỷ đế chỉ có thể đủ dùng trí, không thể dùng lực.
"Tiền bối muốn công pháp của ta, vãn bối đương nhiên có thể kính dâng."
Trong lòng Dương Kỳ xoay chuyển như chong chóng:
"Nhưng mà vãn bối chỉ lấy được một bộ công pháp không đầy đủ, chỉ khi nào bản thân tu luyện tới cảnh giới cực cao, công pháp này mới hiện ra hết. Vãn bối có một cái mơ ước, chỉ cần tu luyện đạt tới truyền kỳ thì có thể làm tất cả mọi chuyện. Tiền bối có thể trợ giúp vãn bối tu luyện đạt tới truyền kỳ, vãn bối vô cùng cảm kích."
Hắn thử xem cái lão ma đầu này có giúp hắn tới truyền kỳ hay không, nếu như là thật, lúc hắn tu luyện tới truyền kỳ, lực lượng của Thần Tượng Trấn Ngục Kình sẽ tăng nhiều, chưa chắc là không thể thoát khốn.
Cho dù ma đầu kai không đáp ứng, hắn sẽ nghĩ biện pháp kéo dài thời gian sau đó tìm cơ hội bỏ trốn.
Giờ này khắc này, Dương Kỳ biết mình đang ở trong hoàn cảnh sinh tử, từ nhỏ tới giờ, không kể lần khí công bị phế, thì chưa bao giờ hắn đối mặt với nguy hiểm như lúc này.
Đối mặt với loại tồn tại như Diêm Ma quỷ đế trong lòng hắn cảm thấy vô cùng khẩn trương và áp lực