Diệp Nhi ngồi xuống được một lúc thì đồ ăn được phục vụ mang lên.
Mẹ Mạc rất có hảo cảm đối với “ cô con dâu tương lai “. Chỉ cần nhìn qua cử chỉ, lời nói bà có thể khẳng định con dâu tương lai của bà rất thục nữ, lại còn rất xinh đẹp, dễ thương. Nếu Tiểu Diệp có thể thay đổi được tính khí lạnh lùng của Lân Nhi nhà bà thì tốt biết mấy. Lân Nhi của bà bình thường rất lạnh lùng, kể cả khi có bà và cha Mạc thì tính khí vẫn không thay đổi. Lân Nhi của bà từ sau vụ bắt cóc năm 8 tuổi thì tính khí hoàn toàn thay đổi, trước kia Lân Nhi rất hoạt bát, vui vẻ chứ không như bây giờ. Hôm nay gặp mẹ Diệp và cha Diệp, Lân Nhi của bà mới nói nhiều hơn bình thường một chút. Càng nghĩ, bà lại thở dài một hơi
Trên bàn ăn mẹ Mạc gắp rất nhiều thức ăn cho Diệp Nhi khiến cho cô cảm thấy hơi ái ngại vì nhiều đồ ăn như này, cái bao tử nhỏ xíu của cô làm sao nhét vừa. Thấy vậy Kì Lân cũng không nhịn được lên tiếng giải vây
- Mẹ gắp nhiều như vậy cô ấy làm sao ăn hết
Mẹ Mạc giật mình, con trai của bà chịu mở miệng giải vây cho một đứa con gái. Điều này làm mẹ Mạc không ngờ đến. Theo mẹ Mạc suy nghĩ chỉ cần Diệp Nhi đồng ý, hôn nhân này có 90% sẽ thành công. Chỉ cần nghĩ thôi đã thấy vui rồi
Cứ thế bữa ăn diễn ra trong tiếng nói cười của cha mẹ Diệp và cha mẹ Mạc.
Hôn sự này cả hai bên gia đình đều đồng ý và cả Kì Lân & Diệp Nhi. Cả hai gia đình đều thống nhất sau khi hai đứa trẻ tốt nghiệp thì sẽ làm đám cưới, còn bây giờ chỉ làm nghi thức đính hôn. Lễ đính hôn cả hai bên gia đình đã định là ngày 30 tháng sau ( tức là còn khoảng hơn 1 tháng). Riêng Diệp Nhi thì cảm thấy nhanh vậy, nhưng Kì Lân lại thấy quá lâu. Anh chỉ muốn tuyên bố chủ quyền với mọi người rằng Diệp Nhi chính là người con gái của anh.
Trước sau gì cũng kết hôn nên hai gia đình quyết định luôn cho hai đứa trẻ dọn đến sống chung ở căn biệt thự gần biển. Diệp Nhi biết tính mẹ của mình, lại sợ bệnh tim của mẹ nên đồng ý. Kì Lân tuy không nói gì nhưng trong lòng lại vô cùng cảm ơn người lớn đã cho cô và anh sống chung.
Trên chiếc xe BWM màu đen sang trọng, không khí vô cùng ngột ngạt, không ai nói với ai câu nào. Tài xế cũng chỉ chuyên tâm lái xe. Cảm thấy không ổn lắm nên Diệp Nhi lên tiếng nói trước
- Cái kia... tại sao anh lại đồng ý
Im lặng một lúc, Kì Lân mới lên tiếng
- Em thật sự không nhận ra tôi
Diệp Nhi nhíu mày
- Tôi và anh đã từng gặp qua sao
Kì Lân “ hùh” một cái rồi nói
- Từ từ em sẽ nhận ra. Nhưng hôn nhân này tôi không phản đối và cả chuyện em với tôi sống chung
Rồi quay lên nói với bác tài xế
- Dừng lại phía công viên phía trước
- Dạ thưa cậu chủ
Chiếc xe đậu lại bên lề đường. Kì Lân mở cửa xe xuống trước, sau đó quay sang mở cửa cho Diệp Nhi
- Xuống đi dạo một chút, tôi có chuyện cần nói
- Được
Diệp Nhi tháo nịt an toàn sau đó theo bước chân Kì Lân vào công viên. Không gian ở công viên khá là mát mẻ, lại còn có gió. Gió thổi xoã tung tóc của Diệp Nhi, còn có vài sợi dính vào một bên má. Trông cô lúc này cực kì đáng yêu. Kì Lân không tự chủ được đưa tay ra vén những sợi tóc ra sau mang tai cho cô, khiến cô ngại ngùng đỏ mặt quay sang chỗ khác.
Đi được một lúc vẫn chưa thấy anh nói gì, cô hỏi trước
- Anh... nói là có chuyện cần nói với tôi
- Ừmm
- Là chuyện gì vậy??
- Tôi có một số thoả thuận khi chúng ta đính hôn _ nói rồi Kì Lân lôi ra một tờ giấy, rồi đưa cho Diệp Nhi
- Em đọc kĩ đi, rồi kí vào
Diệp Nhi ngẩn ngơ cầm lấy tờ giấy
“ Thoả thuận đính hôn “. Trong đầu cô suy nghĩ “ trước giờ chỉ nghe thấy thoả thuận kết hôn của những người không yêu nhau, thế mà đến đính hôn cũng cần có thoả thuận, omg cái quái gì đây “ nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ trong lòng, nhưng bên ngoài thì lạo cầm tờ giấy và bắt đầu đọc
Điều 1: Không được có bạn trai, không được gần bất kì người con trai nào khác trừ người thân _ cái này có thể chấp nhận. Cô vốn dĩ từ trước đến giờ cũng chưa từng có bạn trai
Điều 2: Không được đi chơi quá chớm. Trước 7h tối phải có mặt ở nhà _ cái này cũng tạm chấp nhận vì cô không hay đi chơi đêm
Điều 3: Trước khi ra ngoài phải xin phép bên A (tức là bên Kì Lân) _ cái gì ra ngoài còn phải xin phép
- Này! Chẳng nhẽ tôi muốn đi học thêm hay ra ngoài chơi với bạn mà cũng phải xin phép anh sao
- Đúng vậy, nếu được sự cho phép của tôi em còn phải sử dụng xe và tài xế của tôi, còn cả vệ sĩ bảo vệ em 24/24. Nếu không đồng ý em có thể ở nhà
“ Quá đáng, thật là quá đáng mà, đây chẳng phải là giam lỏng tôi sao “
Cô ngậm đắng nuốt cay nói
- Được
- Kí đi
Xoẹt xoẹt
- Xong rồi _ Diệp Nhi trả lại thoả thuận cho anh
- Được. Vậy chúng ta về
- Anh vào xe trước đi. Tôi muốn hóng gió một chút
- Nhanh một chút
Gật
Rồi cô tiếp tục đi tiếp. Quay lại đã thấy anh đi xa, cô quay đến ngay gốc cây cổ thụ gần đấy đá đá
- Khốn nạn, giam lỏng bà này, bà đạp mày chết... chết đi... chết đi đồ đáng ghét
Nhưng cô lại không ngờ được rằng phía xa xa bên lề đường, Kì Lân lại chứng kiến được hành động này của cô “ Thật đáng yêu “ rồi mỉm một nụ cười nhẹ.