An Hồng trở lại thành phố T, cô không để ý tới ánh mắt khác thường của các đồng nghiệp trong công ty, một lần nữa về với cương vị công tác của mình...
Vương Mẫn Thanh sớm đã nói lại cho người khác nghe, chuyện đã xảy ra ở trong bữa tiệc tối hôm mở thầu, kể sinh động như thật. Trước giờ hạng mục này vẫn là do anh đang thao tác. Từ sau khi Ngũ Tổng biết được mối quan hệ giữa An Hồng với Lộ Vân Phàm, có rất nhiều các chi tiết, mọi phương diện đều sẽ đi trưng cầu ý kiến của An Hồng, tựa như hoàn toàn không thấy mấy tháng qua Vương Mẫn Thanh đã phải nỗ lực trả giá cho hạng mục này. Bởi vậy, trong lòng anh vẫn còn có khúc mắc đối với An Hồng.
Sau này, sau khi một màn kia phát sinh trong bữa tiệc tối, đã làm Vương Mẫn Thanh không thể tưởng tượng được, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn nhưng lại cảm thấy như mình được giải hận. Hóa ra Ngũ Tổng và Tân Duy coi trọng An quản lý, chẳng qua là vì người ta là một tiểu tam nhỏ (người thứ ba) của Lộ tổng, còn bị ầm ĩ đến nông nỗi bị bạn gái chính quy hắt rượu trước mặt mọi người.
Trong lòng Vương Mẫn Thanh đã có chút thương cảm đối với An Hồng, lại có một loại cảm giác hãnh diện đến vi diệu. Trở lại thành phố T, mặc dù Tân Duy và Ngũ Tổng đã dặn dò không nên đi truyền báo lung tung, nhưng mà Vương Mẫn Thanh vẫn cứ lén lút đi kể lại chuyện này cho những đồng nghiệp quen biết. Kết quả, một truyền mười, mười truyền một trăm, truyền đến truyền đi, gần như toàn bộ người của công ty đều biết đến tin tức có tính chất hot, giống như sắp nổ tung này.
Chuyện xưa cũng đã sớm trở nên có nhiều phiên bản. Tân Duy và Ngũ Tổng đau đầu không thôi. Thậm chí, Ngũ Tổng đã hỏi qua Tân Duy, có nên tiếp tục lưu lại An Hồng hay không! Dieendaanleequuydonn Tân Duy rất tức giận, nói ở hạng mục Cao ốc Sáng Ý này, An Hồng tuyệt đối là người tận lực. Hơn nữa cô ở Phong Nguyên đã sáu năm, vẫn trung thành và tận tâm đối với công ty, năng lực nghiệp vụ cũng xuất chúng. Lúc này cô gặp nạn, nếu như Phong Nguyên muốn khai trừ cô, chính là qua cầu rút ván, bỏ đá xuống giếng. Hơn nữa, nếu phát sinh chuyện như vậy, An Hồng đi đến nơi nào đó tìm việc cũng sẽ thật khó khăn.
Ngũ Tổng vẫn rất tin tưởng vào Tân Duy, thấy anh giữ gìn cấp dưới như thế, cũng không lên tiếng nữa.
Tân Duy an ủi An Hồng: “Nói chuyện linh tinh cũng chỉ là một hồi, rồi sẽ trôi qua rất nhanh thôi, Em tận lực cho rằng mình không nghe thấy gì, có việc gì cứ đến nói với anh, anh sẽ không để cho em phải chịu uất ức.”
An Hồng thật cảm động, gật đầu đáp ứng.
Nhưng mà, hơn một tuần lễ sau, DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn liền đã xảy ra một chuyện lớn, làm cho An Hồng không thể tưởng được. Buổi sáng thứ ba cô đi làm. Vừa mới đến công ty liền phát hiện không khí có gì đó không đúng.
Tất cả mọi người ở trong công ty đều nhỏ giọng bàn luận, vẻ mặt khẩn trương, còn tiến đến cùng nhau xem màn hình máy tính, chỉ chỉ cái gì đó.
An Hồng trực tiếp đi đến văn phòng của Tân Duy, hỏi anh xem đã xảy ra chuyện gì.
Tân Duy chau mày. Anh kéo An Hồng qua xem Computer. An Hồng nhìn thấy một mẩu tin tức, chỉ riêng đọc tiêu đề xong, trái tim của cô đã đập tăng lên, đồng tử chợt phóng đại.
Tiêu đề là - tập đoàn Đông Hải rời khỏi hợp tác, tập đoàn Vũ Hoa thành phố J gặp phải nguy cơ đứt đoạn tài chính.
Xem xét kỹ càng tin tức, An Hồng cảm thấy hết hồn.
Tập đoàn Đông Hải đã họp báo chí tuyên bố tin tức, tuyên bố rằng, sau khi trải qua mạo hiểm điều tra đánh giá tường tận, đã quyết định đình chỉ hợp tác chiến lược cùng với Tập đoàn Vũ Hoa, nguyện ý bồi thường một số tiền đã phá hợp đồng. Xét thấy Tập đoàn Vũ Hoa đã mua được nhà máy dệt số 21,
Code: ๖ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖Tập đoàn Đông Hải sẽ tạm dừng toàn diện những công việc tiếp sau đó, cũng từng bước rút lại tài chính của mình, để lại hạng mục này cho một mình Tập đoàn Vũ Hoa thao tác.
Tập đoàn Vũ Hoa mua nhà máy dệt số 21 với một giá tiền là cái giá trên trời, cao tới 21, 5 triệu đồng. Chỉ là tiền đặt cọc liền phải nộp 20%, số còn lại là phải lựa chọn phương án vay mượn tiền của ngân hàng và mượn tiền của người dân. Mà Tập đoàn Đông Hải lúc trước đã dự định hợp tác, sau đó liền rút tiền của mình ra. Tài chính của tập đoàn Vũ Hoa liền bị đứt đoạn, không chỉ có hạng mục nhà máy dệt số 21 khó có thể tiếp tục, mà ngay cả các hạng mục xây dựng khác đều sẽ xuất hiện tình huống nghiêm trọng do tài chính không đủ.
Kỳ quái nhất chính là, lấy thực lực của Vũ Hoa, muốn tìm được một cái bạn hàng khác để hợp tác, hiệp trợ để vượt qua cửa ải khó khăn này cũng không khó. Nhưng mà, theo tin tức tin cậy, bất kể là bất cứ một xí nghiệp lớn ở thành phố J này, hay là các giới thương nghiệp cùng ngành ở ngoài tỉnh, ngoài thành phố, đều không có ý đồ cùng hợp tác với Vũ Hoa.
Tập đoàn Đông Hải đơn phương bội ước, sự tổn thất cũng chỉ là một chút tiền bồi thường phá hợp đồng, tuy rằng cũng là mức xa xỉ, nhưng đối với công ty của mình cũng sẽ không tạo thành sự ảnh hưởng quá lớn. Nhưng mà đối Vũ Hoa mà nói, sự đả kích này cũng là một đòn trí mạng.
Ở trong cái nghề này, việc hợp tác giữa các công ty, tình huống một bên hợp tác đơn phương vi phạm phá vỡ hợp đồng có tiền lệ cực nhỏ. Bởi vì chuyện này sẽ tạo thành tổn thương thật lớn đối với danh dự của công ty, ảnh hưởng đến sự phát triển. Nhưng mà ở trong sự kiện lần này, Khổng Kỳ Đông của Tập đoàn Đông Hải tựa như là không tiếc bất cứ giá nào, cũng muốn ngưng hẳn hợp tác cùng với Vũ Hoa, mặc kệ tin tức lí do thoái thác tuyên bố ra, cỡ nào đường đường chính chính, cũng vẫn đã làm cho nội bộ nghiệp đoàn bị khiếp sợ không thôi.
Cuối cùng bình luận viên tổng kết, nếu Vũ Hoa không tìm được công ty mới để hợp tác, hoặc là không có những công ty khác giúp nó làm đảm bảo để ngân hàng cho vay, như vậy, kết quả Vũ Hoa chính là không đủ tài sản để gán nợ, từng bước sẽ bị phá sản.
Lộ Kiến Vũ sáng lập xí nghiệp gần ba mươi năm nay, có lẽ sẽ không thể trụ được đến quá mùa đông năm 2011.
Phong Nguyên là đơn vị trúng thầu Cao ốc Sáng Ý, lúc này vốn chính đang tiến hành quá trình khởi công báo cáo dự án, tiến vào quá trình chuẩn bị, vẫn còn đang đợi Vũ Hoa trả tiền lần đầu tiên, để bắt tay khởi công xây dựng.
Nhưng mà Vũ Hoa lại xảy ra chuyện như vậy, đừng nói tiền trả lần đầu, mà ngay cả tiền ký quỹ một chốc cũng đều không có cách nào thối lui được.
Ngũ Tổng mặt ủ mày chau, hút thuốc lá hết điếu này đến điếu khác.
Tân Duy cũng lặng yên không tiếng động. An Hồng nhìn hai người bọn họ, trong lòng nhéo thành một đoàn.
Cô không rõ rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì. Khổng Lam là nữ kế vị của Tập đoàn Đông Hải. Bằng trực giác, An Hồng cảm thấy chuyện này có liên quan đến cô.
Chỉ ngắn ngủn vài ngày, giá cổ phiếu của Tập đoàn Vũ Hoa cũng theo đó mà rớt giá. Những người đồng hành trao đổi với nhau về cách nhìn đối với chuyện này. Các công ty có hợp tác cùng với Vũ Hoa thì gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng. Những công ty không có hợp tác thì sắc mặt lại là một bộ xem kịch vui. An Hồng đối mặt với màn hình máy tính, nhìn các đồng nghiệp trong nhóm QQ công ty thảo luận, cô cảm giác mình lòng của mình sớm đã không còn ở nơi này rồi.
Mỗi lúc trời tối cô đều ngủ không ngon, luôn luôn tra tìm những tin tức có liên quan trên mạng. Nhưng mà đã vài ngày qua đi, Vũ Hoa vẫn bị lâm vào khốn cảnh bị vây hãm như trước, tựa như hoàn toàn không nhìn thấy ánh rạng đông. An Hồng hiểu rõ rằng mình giúp không được gì, nhưng trong lòng cô vẫn nóng như lửa đốt.
Cô biết, mình đang lo lắng anh.
Lướt qua di động, An Hồng nghĩ muốn có nên gọi một cuộc điện thoại cho Lộ Vân Phàm hay không. Do dự thật lâu, nhưng cô vẫn không hạ được quyết tâm. Lúc này, chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, dọa cô nhảy dựng. Điện thoại là do Trần Hàng đánh tới, giọng điệu của anh có chút quái dị: “An Hồng, có chuyện rất cấp bách, ngày mai là thứ bảy, em có thể về lại thành phố J một chuyến được không?”
“Chuyện gì vậy anh?”
“Trong điện thoại không thể nói được rõ ràng. Anh có nhiều thứ phải mang đến trước mặt cho em xem.”
“Được thôi, buổi sáng ngày mai em sẽ đi qua.”
“Đúng rồi, An Hồng em có nghe nói về chuyện của Vũ Hoa hay không?”
Ở thành phố J, chuyện của Vũ Hoa cũng nổi danh là được người ta mong đợi, Trần Hàng cũng đã biết được sự tình hướng đi.
An Hồng gật đầu: “Có nghe nói.”
“Emcó biết là chuyện gì xảy ra không?”
“Không biết, em. . . cũng đang lo lắng đây.”
“Ngày mai em về đây đi, anh sẽ nói tỉ mỉ cho em nghe! Anh cũng đã biết được một chút chuyện.”
“Hả?” An Hồng choáng váng, cô nghĩ nghĩ, “Như vậy đi, vậy thì trễ hôm nay em liền đi qua, khi đến sẽ gọi điện thoại.”
“Cũng được.”
Kết thúc trò chuyện, An Hồng gọi điện thoại đặt vé trên trang web: “Tôi muốn đặt một vé máy ba, bay từ thành phố T đến thành phố J, vào 19h ngày 8 tháng 7! Đúng rồi, là ngày hôm nay.”
Đặt mua vé xong, An Hồng cầm lấy túi của mình lên, hướng Tân Duy xin phép rồi đi thẳng đến sân bay.
Dù chỉ một khắc thôi, cô cũng không muốn trì hoãn nữa. Trong lòng cô đã hạ quyết tâm, lần này đi thành phố J, không riêng chỉ muốn gặp Trần Hàng, cô còn muốn gặp… Lộ Vân Phàm.