Editor: Wave Literature
Ở đầu bên kia tai nghe của Thi Yến, giọng nói <111111> vang lên “Tôi chưa sẵn sàng. Ngay cả khi được vào vòng cuối cùng tôi cũng không có khả năng chiến đấu đâu.”Khi cô dành càng nhiều thời gian hơn để chơi cùng Mister Numbers, số trường hợp cô được nghe anh nói những lời này cũng dần tăng lên. Tuy nhiên, mỗi lần anh nói, cô đều vẫn sẽ bị giọng nói từ tính dễ nghe của anh làm cho kinh ngạc….Trong khi Thi Yến đang có những suy nghĩ như vậy thì giọng nói bạc bẽo của <111111> lại vang lên một lần nữa “Tôi nghĩ sẽ thật đáng thương nếu muội chết trong đơn độc, vì vậy huynh muội vậy.”Đáng thương…miễn cưỡng….Những lời nói của anh ta vang vọng bên tai của Thi Yến, cô đột nhiên cảm thấy giọng nói của Mister Numbers không còn dễ nghe tí nào….…Sau khi nói những lời đó, ở đầu bên kia trò chơi, Lâm Giang vội vàng chụp lại màn hình và lưu cảnh này vào thư viện ảnh trong điện thoại của anh.Thời gian đến lúc này đã gần 11 giờ và khi anh quay trở lại game, <Yến Loves Ice Cream> nói với anh rằng muội ấy hiện tại muốn đi ngủ.Thay vì lên tiếng, Lâm Giang gõ một chữ [8]1 rồi gửi nó đi.<Yến Loves Ice Cream> rời khỏi phòng, Lâm Giang cũng nhanh chóng làm theo như thế.Anh đặt điện thoại xuống và xoa xoa chiếc cổ hơi đau vì đã dành nhiều giờ liền cúi đầu xuống chơi game. Sau đó, anh uể oải duỗi lưng trước khi lấy một chiếc khăn và bộ đồ ngủ rồi bước vào phòng tắm.Khi Lâm Giang tắm xong, Hạ Thương Chu đã quay trở lại.Hạ Thương Chu đang nhìn vào điện thoại của mình thì bất ngờ nghe thấy tiếng cửa mở ra từ phòng tắm, anh ngẩng đầu lên và chào “Ông chủ!”Lâm Giang vừa trả lời “Ừm”, vừa lau mái tóc ướt của mình, anh đi đến bên bàn để lấy máy sấy tóc.Khi sấy tóc, anh có thể mơ hồ nghe thấy tiếng Hạ Thương Chu hát thầm.Tuy nhiên do tiếng ồn từ máy sấy tóc, anh không thể nghe rời lời bài hát.Cuối cùng, mãi cho đến khi sấy tóc xong và tắt máy sấy thì anh cũng bắt được những giai điệu mà Hạ Thương Chu đang hát là gì.”Anh ước mong được đưa em đến vùng Miramar lãng mạn, nơi chúng ta cùng nhau rượt đuổi nhưng tinh cầu trong gió và đưa em tránh xa những điều tệ hại. Nói với em sự thật rằng, anh vốn yêu Monte Nuevo, vùng đất có mô tô và chiếc 8x CQBSS…”Đây…không phải là những dòng mà cậu ấy đã đăng tải trên trang khoảnh khắc của mình chiều nay sao?Và bức ảnh kèm theo những từ ấy trông giống hình nền của anh ta cưỡi xe máy cùng Yến muội…Nghĩ đến điểm này, Lâm Giang đột nhiên nhớ lại cái cách mà <Yến Loves Ice Cream> đã chặn anh khỏi trang khoảnh khắc của cô ấy, giữa hàng lông mày của anh xuất hiện một cái nhíu mày nhẹ.Sau đó, anh nghe thấy Hạ Thương Chu ngân nga “”Lớp make-up của em hôm nay phi thường làm anh choáng váng, ôi Yến muội của anh. Trước khi anh bật trò chơi sang một chế độ mới, ôi Yến muội của anh…”Yến muội của anh?Lâm Giang liếc nhìn Hạ Thương Chu và thấy cậu ta đang ngồi trước máy tính cùng với chiếc tai nghe, đắm chìm trong bài hát.Anh nhìn chằm chằm vào Hạ Thương Chu suốt hai giấy trước khi quay mặt đi.Lâm Giang lơ đãng vuốt tóc trước gương một lúc trước khi quay lại chỗ ngồi và nhặt lên chiếc điện thoại của mình.Nhấn vào album ảnh, anh nhìn chằm chằm vào ảnh nền gần đây của mình một lát trước khi dứt khoát gửi nó cho Hạ Thương Chu.”Dinh Dong” Điện thoại Hạ Thương Chu rung lên. Nghe thấy vậy, Lâm Giang nhanh chóng gõ vào bàn phím điện thoại của mình. [Cậu đã thấy chưa? Đây là tượng trưng cho câu sống chết có nhau đó][Ngoài ra, có một vài điều mà tớ quên nói với cậu][Yến Loves Ice Cream cũng đến từ Trường đại học G][Năm nhất khoa tiếng anh][19 tuổi, cao 1 mét 65][Cậu đã biết hết những chuyện này chưa?]--Lời nhắn của tác giả: Nguyên nhân vì sao nam chính của chúng ta vẫn chưa thổ lộ với Yến Yến là vì anh ấy thậm chí còn chưa hiểu được cảm xúc của mình. Cốt truyện này là để đặt ra những nền tảng cơ bản cho sự phát triển mối quan hệ lãng mạn của họ. Nói đơn giản hơn, đó là khi anh nhận ra <Yến Loves Ice Cream> chính là Yến Yến thì cuối cùng anh cũng hiểu trái tim mình thực sự muốn gì.