Thanh Xuân Ngây Thơ Tươi Đẹp Cùng Em

Chương 132: Chương 132: Một bức tường đang lung lay sẽ bị đạp đổ bởi đám đông (2)




Nhìn thấy hiệu quả đã đạt được như mình mong muốn, Thi Yến lười biếng duỗi lưng và ngáp dài “ Được rồi, đã đến lúc hạ màn rồi. Vì lúc này mọi người đã bắt đầu công kích Tần Nhất Nhiên nên chúng ta có thể tung ra con át chủ bài thứ 3 rồi — ảnh chụp của mình”

“ Cái gì mà kết thúc chứ? Cái tên [Ta có một dàn hậu cung 3000 cung tần mỹ nữ] này đã bình luận bài viết và anh ta vừa mới tiết lộ một chuyện thậm chí còn sốc hơn nữa đó!”

Hà Điền Điền bắt đầu kích động đọc không ngừng “ Với những kỹ năng hạn hẹp của mình, tôi cũng đã có một chuyến đi dạo quanh hệ thống mạng của trường và mọi người đoán xem tôi tìm thấy thứ gì còn đáng sợ hơn nào. Tôi nghĩ rằng hậu cung hoàng tộc gồm 3000 tài khoản cũng không thể đọ lại đội thủy quân 1 hùng mạnh của cây hài giảng đường này đâu, tôi không còn cách nào khác ngoài việc thừa nhận mình thật sự thua rồi. Hự—”

Đọc đến đây, Hà Điền Điền đột nhiên im lặng.

Cô ngây người nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình, như thể muốn lôi cái gì đó trong điện thoại ra vậy.

Một lúc sau, cô trợn tròn mắt và thốt lên: “ Ôi trời ơi! [ Ta có một dàn hậu cung 3000 cung tần mỹ nữ ] vừa mới đăng một ảnh chụp màn hình và đây là bằng chứng vạch trần Tần Nhất Nhiên đã gian lận phiếu bầu bình chọn của cô ta trong cuộc thi chọn Hoa khôi giảng đường nè!”

“ Mình cũng thấy nó rồi, mình cũng thấy nó rồi! Cái người [ Ta có một dàn hậu cung 3000 cung tần mỹ nữ ] này thực là một tay lái đáng gờm đấy!” Giang Nguyệt vừa nhận xét vừa kéo xuống để đọc các bình luận.

“ Tần Nhất Nhiên đang thực sự nổi giận lắm rồi đấy. Mọi người đều nói cô ta là kẻ đạo đức giả. Mọi cụm từ trước đây không liên quan đến cô ta thì lúc này đều trả thành từ đồng nghĩa với cái tên của cô ta rồi.”



Lúc này, tại ký túc xá nam, phòng 501.

Lục Bôn Lai nhìn chằm chằm vào bức ảnh mà anh ta đã tải xuống từ diễn đàn thì khuôn mặt anh bỗng xuất hiện biểu cảm như bị sao đụng,

“ Này này, cậu có nhớ cô gái mà mình đã nói với cậu nếu mình gặp cô ấy mình sẽ hỏi liệu duyên kiếp có cho mình cơ hội không?”

Tên của em ấy là Lăng Nộ An và em ấy đang ở chung phòng với em gái đàn em bé bỏng của ông chủ đấy.

Cây hài giảng đường Tần này, mụ yêu quái này! Làm sao cô ta lại dám bắt nạt bạn gái tương lai của lão tử chứ? Đợi đó lão tử sẽ dìm ngươi chết bằng nước bọt của ta!”

Một bên Lục Bôn Lai đang hăng hái như đánh tiết gà thì bên này Hạ Thương Chu lại thở dài nói: “ Tại sao lúc nào mình cũng luôn là người bị tổn thương cơ chư? Ít nhất nữ thần của cậu thì vẫn còn là nữ thần của cậu nhưng nữ thần của mình trong phút chốc đã trở thành mẹ của mình rồi!”

Lâm Giang đang tựa lưng vào ghế và nhấm nháp cốc nước suýt nữa thì sặc khi nghe những lời đó của Hạ Thương Chu.

Anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và tiếp tục nuốt một ngụm nước nữa, sau đó anh ném một gói bưu kiện mà anh mới vừa nhận được sang cho Hạ Thương Chu “ Phí tổn thất tinh thần cho cậu đây này.”

“ Cái gì vậy, ông chủ?” Hạ Thương Chu vừa hỏi vừa cẩn thận ngắm nghía vỏ của chiếc hộp.

Thay vì đáp lại, Lâm Giang ném cho anh một ánh mắt kiểu như “ Cậu không thể mở ra và tự mình xem xem à“.

Hạ Thương Chu lấy chìa khóa của mình để đục thủng lớp màng bao của chiếc hộp, sau khi mở ra anh nhìn thấy bên trong là một chiếc điện thoại di động mới tinh.

Chiếc điện thoại này với chiếc mà Lâm Giang đã đập ngày hôm qua cùng một nhãn hiệu nhưng đây là phiên bản mới nhất. “ Ông chủ à, mình đã biết lý do vì sao đàn em bé bỏng lại là nữ thần của mình rồi vì cậu chính là đấng linh thiên trong lòng mình!”

Lục Bôn Lai ghen tị đỏ mắt nhìn Hạ Thương Chu đang hạnh phúc khởi động chiếc điện thoại mới của mình, sau đó anh quay sang Lâm Giang hỏi,“ Này ông chủ, tâm tình hôm nay của cậu thế nào? Nếu cậu cần xả giận thì điện thoại của mình luôn sẵn sàng chờ cậu đập, cậu cứ đập mạnh nhất có thể cũng được!”

Đập cái đầu cậu!

Lâm Giang thầm đáp lại, tay anh kéo con chuột của mình để xem xét tình hình hiện tại của bài viết trên diễn đàn.

Sau đó, anh gửi hai bức ảnh qua cho Lục Bôn Lai và nói: “ Bắt đầu chiến dịch mới nào, đặt tên nó là “Thi Yến PK Tần Nhất Nhiên, toàn thắng thuộc về ai? “.”

“ Đã rõ, ông chủ!” Lục Bôn Lai tải những bức ảnh này xuống, nhưng khi anh chuẩn bị tạo một bài viết mới thì bỗng nhiên anh xụ mặt xuống.

Anh quay sang Lâm Giang và hỏi: “ Ông chủ này, cậu đã lấy hai bức ảnh ID này của cây hài giảng đường Tần và học muội bé nhỏ ở đâu ra vậy?”

Lâm Giang liếc nhìn những bức ảnh mà anh vừa gửi qua và thờ ơ trả lời “ Tôi buồn chán nên mới vừa lấy nó từ cơ sở dữ liệu của trường đấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.