Editor: Wave Literature
Nghe thấy lời của Giang Nguyệt, ánh mắt Lâm Giang đang khóa chặt vào gương mặt Thi Yến lập tức rơi xuống phía tay cô.
Một tay cô giữ một túi nhựa màu đỏ đầy những chai nước, riêng trên tay kia lại có một chai nước Scream đã vơi tầm một phần năm.
Sau vài giây, Lâm Giang lại khẽ đưa mắt lên nhìn cô.
Bắt gặp ánh mắt của anh, móng tay cô vô thức cắm chặt vào chiếc túi nhựa trong tay.
Nhờ tiếng gọi của Giang Nguyệt mà nơi hai người đứng đều thu hút ánh nhìn của mọi nữ sinh, những người đang đứng vây quanh Lâm Giang với chai nước trên tay, đặc biệt là nhìn chằm chằm vào Thi Yến.
Có vẻ giờ Thi Yến đang rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Cô lưỡng lự không biết có nên quay đầu bỏ chạy hay không, nhưng việc bước lên phía trước và đưa nước uống cho Lâm Giang thì…
Trong khi Thi Yến vẫn đang đấu tranh tư tưởng và cân nhắc hành động, thì Lâm Giang đột nhiên tiến về phía cô.
Từ chỗ anh không quá xa để đến nơi cô đang đứng. Chỉ trong vài bước, khuôn mặt anh đã xuất hiện trong tầm mắt cô.
Theo bản năng, Thi Yến lùi lại một bước nhỏ, cô chưa quen với việc đứng gần anh đến thế. Lúc này, trong đầu cô gần như đã quyết tâm. Trong tình huống này, cô chỉ còn cách chọn vế sau và đưa anh đồ uống mà cô đã mua.
Nhưng trước khi cô kịp đưa tay lên, Lâm Giang đã để ý thấy Giang Nguyệt đứng bên cạnh đang nhìn sang hướng khác một cách khoái chí. Trong vô thức, anh dõi theo tầm mắt của Giang Nguyệt và phát hiện Tần Nhất Nhiên đang chăm chú nhìn về phía này. Một tia lạnh lùng chợt lóe lên trong mắt anh. Khi anh vừa quay lại về phía Thi Yến, chưa kịp để cô có cơ hội nói bất cứ điều gì, anh đã nhanh như cắt chụp lấy chai Scream đã vơi một phần từ tay cô.
Mình chưa bao giờ thấy ai trơ trẽn đến vậy! Không phải cô ta còn gọi đến cả côn đồ để tấn công chúng mình bên ngoài trường sao, vậy mà giờ còn dám cả gan để khuôn mặt cô ta xuất hiện trước mặt chúng mình sao?
Nhưng có vẻ cô ta rất thích quấn lấy mình, có lẽ mình nên uống nước của Thi Yến mang để khiến cô ta phải tức điên lên khi nghĩ chúng mình có mối quan hệ thân mật với nhau!
Nghĩ là làm, Lâm Giang mở nắp chai và đưa lên môi. “Ừng ực ừng ực” anh ngửa đầu và uống một hơi dài.
Anh hành động nhanh tới mức không để cô có cơ hội kịp nhắc nhở anh nên dừng lại.
Thế nên, cô chỉ có thể nhìn anh uống cạn chai nước mà cô đã đụng tới một cách bất lực, dù sao thì nó cũng chỉ còn một nửa chai…Mãi đến khi anh đã uống đủ, cô mới lấy chai nước từ cái túi nhựa đỏ ra và đưa cho Lâm Giang, “Cái này mới là của anh…”
Thi Yến tưởng rằng Lâm Giang đã uống nước từ chai của cô, nên có lẽ anh sẽ không nhận lấy phần nước mà cô đang đưa nữa.
Tuy nhiên, không ai ngờ rằng, khi cô vừa dứt lời, Lâm Giang đã “Ồ” lên một tiếng rồi đưa tay nhận lấy chai nước chưa mở từ tay cô “Cảm ơn em“. Cùng lúc đó, anh cũng trả lại cái chai kia cho cô, giờ chỉ còn một phần ba.
Thi Yến cảm thấy không thoải mái khi bị xem như tâm điểm thế này. Xem như đã hoàn thành “nghĩa vụ” của mình, cô nhanh chóng nói với Lâm Giang “Bạn cùng phòng của tôi cũng đang có phần thi nên tôi phải đi xem cô ấy thế nào rồi” rồi kéo Giang Nguyệt rời đi.
Khi bóng dáng cô đã đi khuất, Lâm Giang bèn mở chai Scream mới ra, anh uống một ngum lớn.
Mình vẫn không thích nổi cái vị của đồ uống này…
Nghĩ đến đây, Lâm Giang lại đưa chai Scream lên môi làm thêm một ngụm nữa.
Nước trong chai này có vẻ không ngon bằng cái mà Thi Yến đã uống…Vì mình đã uống cùng một chai với Thi Yến, cái đó có thể xem là hôn gián tiếp không nhỉ?
Lâm Giang vẫn không ngừng uống cho đến khi quay về tìm Lục Bôn Lai. Trong khi đang sải bước, anh tình cờ bắt gặp ánh mắt Tần Nhất Nhiên đang dừng trên người anh.
Cô ta đang cắn chặt môi, dường như đang vô cùng khó chịu trước hành động vừa rồi của anh. Lồng ngực cô ta phập phồng bất định…
Lâm Giang tỏ vẻ hài lòng với kết quả như anh mong muốn, anh nhàn nhã tiếp tục uống ngụm nước trái ngược với sở thích của mình.