CHƯƠNG 23
Nhất cung tam quan ngũ môn nhị thập bát lâu, Phong Tước Quỷ Mẫu Hồng Thường chí tôn Diễm Tửu.
Thiên Sơn vốn không có tiếng tăm lấy danh khiêu chiến Trọng Hỏa cung, khuếch trương thế lực, biến thành một đại môn phái chạm tay có thể bỏng.
Trong nháy mắt, giang hồ đao phong kiếm ảnh, lục lâm tinh phong huyết vũ.
Thiên Sơn nhị thập bát lâu, lấy tên của hai mươi tám vì tinh tú, phân bố ở các góc trong võ lâm Trung Nguyên.
Ngũ Môn Phi Kính, Thiên Lang, Cửu Ly, Bách Điểu, Hàn Thủy , theo thứ tự do Hậu Trì, Vọng Thực, Bách Lý Tú, Cơ Khang, Vệ Lưu Không năm đại cao thủ chấp chưởng.
Tam quan Phong Tước, Quỷ Mẫu, Hồng Thường, chỉ có Phong Tước Quan quan chủ đã danh dương (nổi danh) thiên hạ.
Phong Tước Bách Linh, tái sinh cửu minh.
Trong chốn giang hồ mênh mông mà tài năng vậy, giành được vị trí bao người thừa nhận, thật hiếm có.
Mà Bách Linh này, chính là người mà chúng ta đã gặp ở đại hội anh hùng, nghe danh mà không thấy mặt Bạch Linh. Thanh danh Bạch Linh đại chấn, lời đồn chuyện nhảm cũng tự nhiên mà có. Đại đa số đều bàn về tướng mạo hắn. Tiếng của Bạch Linh khàn khàn, không ít người nói hắn từng chịu qua hỏa hoạn, mặt chắc chắn bị cháy sạch cháy nát, không thể gặp ánh sáng, bằng không thì sẽ không mỗi ngày dùng đồ vật này nọ che.
Nhưng đó cũng chỉ là tin tức nho nhỏ, chứ bàn về võ công, chỉ có kẻ tâm thần mơ hồ không rõ tình hình mới dám nói hai từ “Không tốt.”
Thiên Sơn võ công hay đổi, nối tiếng nhất chính là câu của Cơ Khang: sách chiêu vi chiêu, nghênh địch chế địch.
(Aki: Ối, tâm pháp võ công…)
Hơn nữa, thứ mà bọn họ triệt để phá đi nhất, chính là tâm pháp nhập môn của Trọng Hỏa cung “Cửu Diệu Viêm Ảnh”, cùng với trung cấp chiêu thức”Hỗn Nguyệt Kiếm Pháp” .
Trọng Hỏa cung nổi tiếng là nhanh, chuẩn, biến hóa khôn lường, tu luyện Cửu Diệu Viêm Ảnh, có thể tăng cường kinh công, Hỗn Nguyệt Kiếm Pháp lại là kiếm pháp phức tạp nhất của Trọng Hỏa cung, biến sự rối loạn thành chiêu thức. Đem hai thứ này kết hợp, tu luyện đến tầng giữa giữa, đã có thể bễ nghễ làm cao thủ chốn giang hồ.
Trong Trọng Hỏa cung, từ cung chủ đến trưởng lão đến hộ pháp, từ đệ tử thâm niên đến đệ tử bình thường, đến đệ tử mới tập, mỗi người đều nắm trong tay hai bản bí kíp này.
Không có Cửu Diệu Viêm Ảnh và Hỗn Nguyệt Kiếm Pháp, đừng mơ tiến vào cửa Trọng Hỏa cung.
“Hạc Minh nhất chỉ đạn” của Phong Tước Quan, lực sát thương bình thường, chiêu thức thường thường, ngoại trừ tốc độ miễn cưỡng có thể coi hơn người, cơ hồ coi là bí kíp bậc thấp. Nhưng chiêu này đối phó với người sử dụng Hỗn Nguyệt Kiếm Pháp, lập tức biến thành chiêu thức cực mạnh.
Kỳ thực chỉ cần luyện tới Hỗn Nguyệt Kiếm Pháp tầng thứ tám, Hạc Minh nhất chỉ đạn sẽ bớt đi lực sát thương tu luyện đến tầng cao nhất, Hạc Minh nhất chỉ đạn liền biến thành chiêu thức bình thường.
Chỉ là trong Trọng Hỏa cung, người luyện Hỗn Nguyệt Kiếm Pháp đến tầng thứ tám cùng lắm là bốn mươi hai người. Những năm gần đây luyện đến tầng cao nhất, cùng lắm sáu —— Trọng Liên, Vũ Văn trưởng lão, Xa Cừ, Hải Đường, Thủy Kính, Trọng Chân. Nói cách khác, người sống chỉ có bốn, có thể sử dụng chỉ có ba.
Hạc Minh nhất đạn chỉ của Bách Linh quả thực xuất thần nhập hóa. Trọng Hỏa cung đệ tử gặp phải hắn, không chết, để sống mà mở miệng, đi tìm bọn họ khóc lóc kể lể.
Giờ Quan chủ của Thiên Sơn mới xuất hiện một người, Trọng Hỏa cung đã chịu ảnh hưởng lớn như vậy. Không biết sau khi gặp phải Quan chủ của Quỷ Mẫu Hồng Thường thì sẽ có cảnh tượng thế nào.
Trong giang hồ cũng đã lưu truyền tin tức Quỷ Mẫu Quan và Hồng Thường Quan.
Người của Quỷ Mẫu Quan không thể bì với Phong Tước Hồng Thường, nhưng được tạo thành từ những vu sư cổ sư lợi hại nhất. Quan chủ Quỷ Mẫu Quan vốn là người ham mê độc dược, nghe nói nàng cùng độc vật tiếp xúc đã lâu, thân thể đã thành vô độc bất xâm vô độc bất nhập, biến bản thân thành nơi bách độc tụ tập. Không những thế, nàng hai ngày một lần lại ngâm mình vào độc thủy trong hai canh giờ, làm cho vu cổ tiến vào da thịt và mấu, lấy chính mình nâng cao độc tính. Cho nên, rất nhiều người đều nói, Thiên Nhai là độc công tử, Quỷ Mẫu chính là Cổ nương tử.
Sắc mặt đen xanh? Người đầy giòi bọ?
Ta thật không dám tưởng tượng bộ dáng của Quỷ Mẫu kia.
Mà Hồng Thường Quan còn lại quả là cực kỳ kinh khủng.
Hồng Thường Quan có lục phiến môn, trong có đầy đủ mỹ nhân với sáu loại khí chất: diễm, kiều, lãnh, xảo, nhu, dã, nghe nói tôn chủ Hồng Thường Quan cũng là người đẹp, báu vật trời sinh.
Hồng Thường Quan được chú ý nhiều nhất. Dù giang hồ này lớn cỡ nào, nam nhi vẫn là nhiều. Mà tử huyệt của nam nhân chỉ có hai thứ, một là ngân lượng, hai là nữ nhân.
Người tiến vào Thiên Sơn, đại đa số đều tiến về hai chữ Hồng Thường.
Lại nghe đồn nói, người đẹp ở Hồng Thường Quan tuy nhiều, nhưng còn xa mới bằng hai vị tuyệt sắc bên người nọ.
Đứng đầu Thiên Sơn, Thần cung Thiên Hồ, hai vị tôn sử, một Đại tôn chủ.
Vẻ đẹp của hai vị tôn sử đã bị người truyền đến rằng chỉ có trên trời, nhân gian không có. Không may thay, chốn võ lâm bây giờ thịnh hành hai câu nói, một là “Ngươi chán sống rồi à?”, một là “Người nọ đẹp như vậy sao, so ra Trọng Liên còn đẹp hơn.”
Tiểu Liên nhà ta bị mang ra ngoài nói, sao mà bi ai quá.
Mà trùng hợp chính là, đi cùng hai vị tuyệt sắc kia không phải thần võ cao nhân, mà là một tên nam tử xấu vô cùng không màng thế sự.
Cái tên nam nhân xấu xí kia chẳng những phá hư hai mỹ nhân, lại còn vô cùng tự kỷ, thường xuyên mặc hồng y, cầm trong tay quạt trắng, lại còn đặt cho mình cái tên vô cùng êm tai —— Diễm Tửu.
Quan thế mỹ nhân, võ bá thiên hạ. Tám chữ này, nổi danh truyền kì.
Cửu vĩ hỏa hồ, chí tôn diễm sửu. Tám chữ này, cũng là truyền kỳ —— truyền thuyết thật sự là thần kỳ.
Người phía trước là giang hồ nhân sĩ thông qua câu chuyện vĩ đại của vợ ta mà cải biên chuyện xưa, người sau chỉ có thể dùng một câu để giải thích: trí tưởng tượng của nhân loại, vô cùng lớn.
Hiển nhiên môn phái thần bí Thiên Sơn này dự mưu đã lâu, chờ đúng lúc Trọng Hỏa cung mạnh mẽ xuống dốc, ném đá vào giếng. Trọng Hỏa cung từ trước tới nay một mình chiến đấu, chỉ cần không gây hấn với người khác, đã là chuyện vô cùng tốt. Lúc này bốn bề đều là địch, thật không biết tìm viện trợ như thế nào.
Từ khi Hoa Di Kiếm cùng Bách Linh so chiêu, không biết trúng quái chiêu gì của người nọ, nửa tháng nay đều mang bộ dạng chết không nhắm mắt.
Ba người chúng ta, ta, Tư Đồ Tuyết Thiên cùng Tuyết Chi, dùng hết khí lực mới có thể khiến huynh ấy nhắm mắt.
Huynh ấy hô hấp bình thường, tim đập bình thường, chỉ là không thể hoạt động. Cho dù là điểm huyệt, cũng không có đạo lý nửa tháng không động đậy.
Bạch Quỳnh Ẩn thì không biết đi nơi nào. Chúng ta tìm kiếm rất nhiều danh y, đáp án của họ đa số đều là lắc đầu xua tay, nói Thiên Sơn võ công quả là cao minh.
Xuôi theo đường cũ trở lại, vừa qua Võ Xương, ta, Tuyết Thiên, Tuyết Chi, Hoa Di Kiếm trên lưng Lưu Ly, Trọng Liên che mặt đứng ở dưới lầu của tửu quán, hai mặt nhìn nhau.
“Hiện tại nên làm gì?”
Trọng Liên nói: “Hồi cung.”
“Được, ta trước theo ngươi về Trọng Hỏa cung, sau đó lại đi ra. Tuyết Thiên tìm người chiếu cố Hoa đại ca, ta sẽ đến kinh sư tìm ngươi.”
“Vì sao?”
“Chuyện Hoa đại ca không thể không lo. Ta tính đi tìm Bạch Linh.”
“Không được.”
“Không cần lo lắng.”
“Khắp thiên hạ đều nói ngươi là người của ta, ngươi nghĩ Bạch Linh không biết?”
Trọng Liên vừa nói ra, Tư Đồ Tuyết Thiên liền bật cười thành tiếng. Ngược lại, hộ pháp cách chúng ta không xa hoàn toàn không có phản ứng.
Ta khóe miệng nhếch lên, kéo Trọng Liên vào trong tửu quán.
“Được được được, quay về Trọng Hỏa cung là chuyện chắc chắn. Uống rượu uống rượu.”
Hai canh giờ sau, ta bảo Tư Đồ Tuyết Thiên mang Hoa Di Kiếm về kinh sư trước dưỡng thương. Thuận tiện mang theo Tuyết Chi.
Lý do thực sự là ta cùng Trọng Liên gần đây gặp khó khăn, lại lôi người khác xuống nước, rất thất đức.
Ba người kia rời đi, chúng ta tại Võ Xương ở tạm một ngày. Ta thấy thân thể Trọng Liên có tốt hơn, cảm tình chúng ta cũng coi như ổn định, không khí cũng không tệ, có chút chuyện tất yếu, cũng nên làm cho xong. Chỉ là vừa từ đi tắm xong, khi trở lại trong phòng, phát hiện Trọng Liên biến mất.