[Thập Nhị Yêu Tinh Hệ Liệt] Chí Ái

Chương 15: Chương 15




A, trên cổ truyền đến cảm giác ngứa. Chương Du co rúm lại hai cái. Cùng lúc đó, trên ngực cũng truyền đến cảm giác tê tê dại dại, giống như có thứ gì đó tại nơi kia mẫn cảm vẽ tròn tròn. Trước khi lý trí khịp thu lại, Chương Du đã nhịn không được mà phát ra hai tiếng rên rỉ, một đôi chân thon dài trơn mịn cũng bỗng nhiên duỗi thẳng. Đối người không am hiểu chuyện phòng the như y, Ma Khác lúc này tiến hành tiền diễn rõ ràng quá mức hung mãnh.

“Ngươi… Ngươi không phải muốn ăn sống ta chứ? Long Triển nói không thể ăn như vậy, hơn nữa cũng không vệ sinh, ngươi… Ngươi lại là một quý tộc không phải sao?”

Cảm giác được nơi xương vai truyền đến một chút đau đớn rất nhỏ, cố gắng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Ma Khác đang dùng răng nanh tuyết trắng ở xương quai xanh thượng nhẹ nhàng cắn. Chương Du lại sợ hãi vừa kinh ngạc, sợ hãi chính là ma hoàng tử cao quý trước mắt này lúc này tựa như một dã thú, tựa như muốn ăn tươi nuốt sống mình. Kinh ngạc chính là, hắn không rõ đối phương tại sao phải cố sức gặm khối xương bả vai kia, thịt trên mông không phải hẳn là càng phì non hơn sao? Hơn nữa cũng dễ dàng cắn.

TBD: ta lạy ngươi a CD, ngươi thịt biết sát phong cảnh.. nghĩa mụ mụ đầu hàng.

Ma Khác bị Chương Du biến thành dở khóc dở cười. Nhưng là đối mặt khối thân thể trắng như tuyết này, lại nhìn đến biểu tình như con dê con của Chương Du, hắn vẫn là cảm thấy dục hỏa mãnh liệt bốc lên. Nhẹ nhàng nhéo cái mũi nhỏ nhắn của Chương Du một chút, hắn nhẹ giọng nói: “Không phải ăn sống, hôm nay ta dạy cho ngươi một loại cách ăn khác hoàn toàn mới.”

Vừa dứt lời, hắn liền đem Chương Du áp ở trên giường, một chân chen vào giữa hai chân người dưới thân rồi dùng sức tách ra, trong phút chốc, khi chạm vào làn da đùi mềm mại, làm cho thân thể hắn không tự chủ được liền run rẩy, suýt nữa nhất tả như chú*.

_nhất tả như chú: hình dung một dòng nước chảy ồ ạt… hum hĩu no nói cái rỳ chắc là MK kèm hum được mới chạm chưa làm đã b*n.

Vội vàng thu liễm tâm thần khóa lại tinh quan. Trên đầu Ma Khác đều chảy đầy mồ hôi lạnh, nghĩ thầmnguy hiểm thật nguy hiểm thật, kém xíu ngay tại tân hôn đêm ở trước mặt vợ mất mặt. Nghĩ đến đây, không khỏi cúi đầu, ở trên môi Chương Du hung hăng cọ cọ vài cái, lẩm bẩm nói: “Đều là ngươi tiểu yêu tinh này, ngươi cũng thật muốn tra tấn chết ta.”

“Uy, ngươi đừng đổ thừa, ta cho tới bây giờ không giấu diếm ngươi chuyện ta là yêu tinh. Hơn nữa bây giờ là ngươi đang tra tấn ta, là ngươi muốn ăn ta.” Chương Du sợ hãi lạnh run, nước mắt lưng tròng ở trong đôi mắt to: “Còn có, ngươi muốn ăn liền ăn, ngươi tách hai chân của ta ra làm chi a? Bạch tuộc ông nội đã nói với ta, sau khi biến thành người hình, nơi này là bộ phận rất rất quan trọng, không thể cho người khác xem.”

Sắc mặt Ma Khác đổi đổi, nghĩ thầm không phải đâu? Lão bạch tuộc còn phụ trách những bài học vỡ lòng cho toàn bộ bạch tuộc gia tộc a? Chính là ngươi chỉ những kiến thức vỡ lòng này dùng làm gì? Ngươi có chỉ bảo đến cuối cùng hay không a, khiến chó tiểu Du đã nằm ở ta dưới thân, còn kiên quyết nói cho ta muốn ăn y.

“Hảo hảo hảo, ta đây liền ăn, không chậm trễ.” Ma Khác bày ra nụ cười – dâm đãng, hắn một chút cũng không nghĩ muốn trả lời câu hỏi của Chương Du, hiểu lầm nho nhỏ như thế, kỳ thật là cũng có thể tăng thêm tình thú.

“Còn có… Chúng ta… Chúng ta thương lượng một chút được không, ngươi… Ngươi có thể ăn luôn thân thể của ta, nhưng là… Nhưng là lưu lại đầu cho ta được không? Tối… Tối thiểu ngươi cũng phải lại một nữa đầu cho ta, đến lúc đó ngươi đem nửa đầu kia của ta ném vào Đông hải, để ta chết cũng có thể lá rụng về cội, mai táng nơi cố hương sinh dưỡng biển rộng của ta đi.”

Đây là Chương Du hy vọng của cuối cùng. Ở trong lòng không ngừng gào hét: hừ hừ, quân tử báo thù mười năm không muộn, chỉ cần ngươi nửa đầu của ta trở lại Đông hải, chờ sau khi ta tái sinh s, xem ta không đi tới nơi Long Triển cáo trạng, đến lúc đó long tộc chúng ta phải đóng cửa đường mua bán qua lại cùng các ngươi Ma tộc, từ nay về sau cả đời không qua lại với nhau, hừ hừ, Ma Khác, ngươi sẽ vì ngươi hành vi tàn bạo này như hành vi của tiểu nhân hành mà trả giá lớn thảm thiết.

“Nga, ta ăn còn lại nửa đầu, ném về Đông hải, cho sau khi ngươi đi cáo trạng với Long Triển, rồi mới chấm dứt qua lại giữa Long tộc cùng Ma tộc, từ nay về sau tình đoạn nghĩa tuyệt phải không?”

Ma Khác buồn cười nhìn Chương Du: ai, tiểu vợ a, người mình ngàn vạn lần xem trọng, căn bản là không hề che dấu được tâm sự mà, trong đầu có ý nghĩ gì đều hiện rõ rệt trong con mắt to đen của y, thuộc loại người siêu cấp ngu ngu ngốc bị người bán còn muốn giúp người điếm tiền.

“Dạ dạ dạ…” Chương Du vui sướng gật gật đầu, rồi mới ý thức không thích hợp, y hoảng sợ nhìn Ma Khác: “Ngươi… Ngươi sao biết vậy? Ngươi có phải hay không hội thuật đọc tâm? A, đúng vậy, ngươi là ma thần a, trời ạ trời ạ, ta sao vậy hội đã quên này, ô ô ô…”

“Ha ha ha, tiểu Du, ngươi a, ngươi thực là tiểu bảo bối của ta.” Ma Khác thật sự là nhịn không được, hắn kỳ thật cũng không thích kẻ ngốc, nhưng không biết tại sao, lúc này tiểu ngu ngốc bình sinh đã ngốc nghếch này lại khiên ra tất cả nhu tình của hắn.

Cúi thân xuống lần thứ hai ngừng lại trên đôi môi mềm mại, lúc này đây là ôn nhu nhẹ nhàng mút vào, nhu tình của hắn lại làm cho Chương Du mê hoặc, sự de dọa sắp bị ăn bỗng nhiên biến thành nỗi hoang mang: đúng vậy a, đây là Ma Khác, là Ma Khác vẫn đối với mình tốt lắm tốt lắm, chính là… Hắn muốn ăn luôn mình, tại sao còn muốn đối với mình tốt như thế chứ? Chẳng lẽ hắn sợ mình sau khi biến thành quỷ sẽ đến dọa hắn? Nhưng hắn là ma thần không phải sao? Minh vương thấy hắn cũng muốn đường vòng đi?

“Tiểu Du, đừng sợ, ta không phải muốn ăn ngươi, chữ ‘ ăn ’ này, vào lúc này, đại biểu chính là vu sơn mây mưa phong nguyệt chi hoan, chúng ta đã thành hôn, từ nay về sau chính là vợ chồng, vợ chồng không chỉ là sống cuộc sống đơn giản với nhau, bọn họ sẽ bên nhau cùng cam khổ cùng hoạn nạn, nhưng cũng chỉ có vợ chồng mới có thể làm đủ mọi chuyện khoái hoạt, hiện tại, ta chính là dạy ngươi chuyện vô cùng khoái hoạt này.”

Ma Khác kiên nhẫn ôn nhu giải thích. Biểu tình Chương Du kia cái hiểu cái không lại làm cho tiểu phúc hắn căng thẳng, ý thức được chính mình lại cọ xát đi xuống, vị huynh đệ nơi khố hạ kia đại khái sẽ bắt đầu thời kỳ tạo phản, thế là hắn không tiếp tục vô nghĩa nữa, chậm rãi vươn tay, đưa ngón tay đưa vào trong tiểu huyệt còn chưa hề chuẩn bị kia.

“A…” Bạch tuộc tinh đau kêu thảm một tiếng, thân mình ưỡn lên giống như cá vẫy đuôi ra khỏi nước, nhưng là ngay sau đó, dị động của ngón tay ở trong tiểu huyệt kia liền lại làm cho y té xuống.

“Ô ô ô, Ma Khác, ngươi tên hỗn đản này, ngươi gạt người… Còn nói không phải ăn ta, còn nói là chuyện khoái trá? A a a, ta đau muốn chết. Ngươi muốn ăn ta, liền chặt rụng đầu của ta được không? Như vậy ngươi đối thân thể của ta làm chuyện gì, ta cũng không – cảm giác.”

Trên trán Ma Khác rớt xuống hai hàng hắc tuyến, nghĩ thầm thật sự đau muốn chết sao? Nhưng rõ ràng ngươi còn rất có tinh thần a, hô lớn tiếng như thế. Lại nói ngón tay của ta rất nhỏ a, nếu hiện tại đã đau muốn chết, chờ một chút thứ đó đi vào phải lo liệu như thế nào a?

Nghĩ là nghĩ như thế, nhưng dù sao cũng thương tiếc bạch tuộc tinh, nghĩ y cũng là lần đầu tiên hầu hạ, khó tránh khỏi thống khổ, chi bằng trước cho y nếm thử một chút ngon ngọt, nếu không vạn nhất y mất hứng, trong nháy mắt biến thành đại bạch tuộc, chính mình chẳng phải là gặp bi kịch sao?

Nghĩ đến đây, liền quyết đoán đưa ngón tay rút ra, ôn nhu sờ soạng đến chồi non ngây ngô của bạch tuộc tinh, đem nó từ trong bụi cỏ đen bóng lấy ra, đặt ở trong tay chậm rãi vuốt phẳng vỗ về chơi đùa, không đến thời gian nháy con mắt, kia tiểu đông tây phấn nộn liền tinh thần chấn hưng ngẩng đầu lên.

“A…” Bạch tuộc tinh thoải mái rên rỉ một tiếng, ở trên giường xoay xoay thân mình, lẩm bẩm nói: “Hảo… Thật thoải mái, Ma Khác… Ngươi… Ngươi thật là một hảo ma, quả nhiên… Aha… Quả nhiên hảo… Thật thoải mái a…”

Tâm Ma Khác nói ngươi là thư thái, như ta lại thống khổ a. Nhưng suy nghĩ một chút, cho Chương Du thoải mái trước một chút, sau đó chính là lúc mình khoái hoạt, mua bán này là có lời không lộ. Bởi vậy liền kiên nhẫn vỗ về chơi đùa cái Tiểu Đông Tây kia, đồng thời ở trên người Chương Du khẽ hôn chung quanh, tay kia thì cũng không rãnh rổi, đem kia hai hạt đậu đỏ nho nhỏ khiêu khích đứng thẳng lên đỏ bừng, càng làm nổi bật làn da tuyết trắng trong ngực, giống như là ở trong nơi tuyết trắng mà nở rộ hai đóa hồng mai.

Thân mình Chương Du thoải mái loạn vặn vẹo, một bên cật cật cười tmột bên kêu: “A, không cần… Không cần lộng nơi đó, hảo… Hảo ngứa a… A, Ma Khác, không nên cử động… A…”

“Tiểu tổ tông của ta, ngươi cũng đừng động, ngươi cử động nữa, ta cũng thật phải tiến quân thần tốc.” Ma Khác bị thân mình Chương Du cọ khiến khổ không thể tả, nghĩ thầm tiểu đông tây không biết tốt xấu này a, ta là sợ y quá cực khổ mới cố gắng khiến y vui, nhưng y lại tuyệt không thông cảm ta, ngươi còn cọ, còn cọ, cọ nữa ta sẽ đem ngươi ăn luôn.

Chương Du đương nhiên không biết thống khổ của Ma Khác, hắn còn ở trên giường thích thú vặn vẹo, bởi vì chưa từng có hưởng thụ qua loại vui thích này, nhất là ở chỗ tiểu đông tây ở bụng dưới khi biến thành người mới xuất hiện. Khoái cảm như sóng thủy triều từ nơi nào từng đợt từng đợt ở cửa sông hướng ra bốn trăm dặm, mà cội nguồn chính là ngón tay của Ma Khác, bạch tuộc ngốc cảm thấy mình như muốn nhanh chóng bay lên trời cao.

“Ma Khác, ta… Ta muốn bay lên … A a a…” Kêu la cùng với tình cảm mãnh liệt, thân mình tuyết trắng bạch tuộc tinh dùng sức mà run lên vài cái, một cỗ chất dịch màu trắng từ trong nộn nha ngây ngô bắn ra, đều bắn ở trong lòng bàn tay của Ma Khác.

“Tiểu Du… Tiểu Du…” Ma Khác yêu thương vuốt ve tiểu vợ. Đã thấy y nhắm chặt hai mắt, hai hàng lông mi thật dài như quạt hương bồ càng phát ra vẻ gợi cảm mê người. Hắn tại trên dưới hàng lông mi hạ xuống những nụ hôn nhỏ vụn, nhưng mà Chương Du lại không phản ứng chút nào.

_quạt hương bồ: quạt mo

Ma Khác hách liễu nhất đại khiêu*, thầm nghĩ nê không phải là tiểu Du chưa bao giờ trải qua chuyện này, hiện giờ chợt cảm thấy thích thú, nhưng lại kích thích qua mà hôn mê chứ? Ai nha thân thân bảo bối của ta a, ngươi cũng không thể xỉu a, ngươi xỉu ta phải lo liệu làm sao chứ? Ta… Ta đây còn chưa giải quyết mà?

_hách liễu nhất đại khiêu: nhất thời bị hù, bị kinh hách

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.