[Thập Nhị Yêu Tinh Hệ Liệt] Chí Ái

Chương 33: Chương 33




Tiểu nha đầu kia kém xíu bị dọa điên, chỉ dành nom nớp lo sợ theo sau đi vào, đã thấy Hồng Lan kêu Chương Du vài tiếng, Chương Du kia liền vung tay lên, lẩm bẩm nói: “Đừng làm ồn, ngủ thêm chút nữa đi mà, đến giờ ăn cơm rồi lai kêu ta ta.” Nói xong liền trở mình muốn tiếp tục ngủ.

Thình lình Chiếu Nhi bất ngờ kêu to lên: “Thái tử phi, cứu mạng a…”

Một tiếng này thê lương vô cùng, chẳng những đem Chương Du sợ tới mức “Ngao” một tiếng từ trên giường ngồi dậy. Cũng đem tiểu nha đầu đến cầu cứu kia dọa sợ! Ngồi một đống trên mặt đất, nghĩ thầm xong rồi, như thế làm sao có thể cứu tiểu Nguyệt, ngay cả ta cũng phải bồi ở trong này, ô ô ô, cha mẹ ta còn đợi ta nuôi mà, này làm sao bây giờ a?

Chương Du trái phải vò vò đầu, rồi mới nhìn Hồng Lan cùng Chiếu Nhi đang đứng trước giường, không khỏi xoa trán, rên rỉ nói: “Chiếu Nhi, ta biết ngươi bảo ta dậy là hảo tâm, nhưng ngày hôm qua ta ngủ thật sự rất trễ, hơn nữa ngươi không cần hô to đến như vậy! Người mà, tim ta luôn luôn đập lộn nhịp, nếu ngươi cứ như thế, phỏng chừng nó không cần nhảy, trực tiếp nên ngừng.”

Chiếu Nhi quỳ xuống đến, rơi lệ nói “Thái tử phi, cầu ngài nhanh chóng đi tới chỗ Ngọc quý nhân cứu cứu tiểu Nguyệt đi, nàng bởi vì sơi ý làm rụng một cọng tóc của quý nhân khi chảy đầu, cho nên quý nhân muốn đem nàng lột da xử tử ni.”

Chương Du chớp mắt hai cái, hiển nhiên còn chưa có tiêu hóa rụng kịp những ý nghĩ của lời này, một phần cũng bởi vì y thật sự không biết cái vị gọi là tiểu Nguyệt chính là ai.

Bất quá rất nhanh, y liền kịp phản ứng. Không khỏi giận tím mặt, một chưởng trực tiếp đem cái bàn ở đầu giường đánh nát, oán hận kêu lên: “Lột da lột da, lại là lột da, tấm của mấy người kia bị cẩu ăn rồi sao? Ta là bởi vì Khác mới muốn buông tha cho các nàng, nhưng lúc này đây các nàng lại buột ta ra tay, rốt cuộc tại sao a tại sao?”

Một bên rống, y liền nhanh nhẹn mặc quần áo, cũng không thèm rửa mặt, chỉ dùng một sợi thun buột tóc làm những cọng tóc dài còn rót lại rơi lả ta, đối diện với Hồng Lan cùng Chiếu Nhi nổi giận đùng đùng nói: “Còn ngốc làm gì nữa, đi, chúng ta lập tức đi tới chỗ Ngọc quý nhân gì đó đi, tất cả đều đi, mẹ nó lần trước ta thế đơn lực cô, lần này ta mang theo các ngươi, ai sợ ai.”

Hồng Lan cùng Chiếu Nhi đều nhất tề đáp ứng một tiếng. Tiểu nha đầu đến cầu cứu kia lại lờ mờ, thật sự là có chút chưa thể chấp nhận tác phong làm việc của thái tử phi này, này… Này làm sao có thế nói là phong độ tao nhã? Nhưng là… Lại khiến cho người nhìn cảm thấy thật đáng yếu, từ trong lòng sinh ra vô hạn yêu thích.

Bạch tuộc tinh phẫn nộ sớm đem lời nói của Ma Khác tối hôm qua quên mất. Mang theo hơn hai mươi nha hoàn hầu hầu hạ mình một đường chạy vội đến Thanh Hương viện, cũng đó là nơi Ngọc quý nhân ở.

Còn chưa tới phụ cận, liền nghe được từng tiếng kêu thảm thiết truyền đến. Y vừa sợ vừa giận, biết đã tới chậm, cảm thấy lo lắng, tốc độ nhanh hơn lập tức liền đi tới hậu viện Thanh Hương viện.

Lọt vào trong tầm mắt là tình cảnh khiến cho da đầu bạch tuộc tinh run lên một trận, liền cảm thấy một cỗ ác niệm hung tính đồng loạt bừng bừng phấn chấn toát ra, tức giận đến ngay cả một đầu tóc mềm mại đều từng cọng từng cọng dựng thẳng lên.

Chỉ thấy ở trên một cái cọc, buộc trứ một ma nữ toàn thân trần trụi, vài Ma tộc vây quanh trước người của nàng, toàn bộ biến thành hình thú vốn có, đang dùng móng vuốt kéo da của ma nữ xuống dưới, nửa người trên đã bị lột một nửa, nơi bị lột da máu thịt đầm đìa vô cùng thê thảm, ma nữ kia tê thanh kêu thảm thiết, thê lương vô cùng.

Chương Du giận không kềm được, trực tiếp lao vào, không nói gì liền cho vài cái Ma tộc biến hình thú một người một chưởng, trên chưởng của y dẫn theo tam muội chân hỏa, mấy Ma tộc bất ngờ không kịp đề phòng dưới, bị đánh trúng, không khỏi phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, không ngừng trên mặt đất lăn qua lăn lại, nhưng mà tam muội chân hỏa nào có dễ dập như vậy, bởi vậy lăn một hồi, hỏa lại càng cháy càng lớn.

Chợt thấy ba vị quý nhân kia vẫn tao nhã ngồi ngay ngắn ở ghế chầm chậm đứng lên. Chương Du lúc này mới phát hiện, hai nữ nhân ngày hôm qua từng đánh nhau cùng một người nữ nhân xa lạ thế nhưng lại có thể ngồi ở chỗ này thưởng thức cảnh tượng tàn nhẫn bị lột da của ma nữ kia, y ngạc nhiên nhìn ba nữ nhân này, sao cũng không thể tin được ba người này có thể tàn khốc đến nước này.

TBD: tẩm cung hiu quạnh, quân vương vô tình, so với ngục tù còn tàn nhẫn hơn, không điên cũng lạ.

“Thái tử phi, ngươi không biết là ngươi đã quản quá nhiều rồi sao? Nô tài phạm sai, ngay cả phạt cũng phạt không được? Ai cho ngươi cái quyền này? Địa vị chúng ta mặc dù không bằng ngươi, nhưng cũng không có cái đạo lý để ngươi làm càn như thế.” Lâm quý nhân lộ ra gương mặt mỹ diễm lạnh lùng, mà trong mắt hai vị quý nhân khác cũng tràn ngập sát khí.

Chương Du không sợ chút nào cùng các nàng đối diện, oán hận nói: “Ta có một việc không rõ, các ngươi thật là nữ nhân sao? Nga, không đúng, dùng từ nữ nhân này để hình dung các ngươi, là đúng vũ nhục nữ nhân, ta đây hỏi như thế đi, các ngươi… Ân, các ngươi thật sự là loài cái sao? Ta thật sự có chút hoài nghi, không phải nói thú cái tâm địa luôn thiện lương sao? Nhưng các ngươi tàn khốc đến loại này, căn bản là ngay cả thú đực so ra còn kém, các ngươi thế nhưng có thể bình tĩnh như vậy mà xem nàng bị lột da.”

Y chỉ chỉ ma nữ bị cột vào trên cọc, đám người Hồng Lan Chiếu Nhi sớm đem nàng tháo xuống. Mà bên Ngọc quý nhân cũng đã có người đem tam muội chân hỏa trên người mấy Ma tộc hành hình kia dập tắt, bọn họ biến thành hình người, chẳng qua có chút chật vật, đôi mắt oán độc trừng Chương Du.

Ngọc quý nhân cười lạnh một tiếng nói: “Ngươi đây không cần quản. Ma tộc cho tới bây giờ đều là tâm ngoan thủ lạt, hừ, thái tử điện hạ đối vơi cử chỉ này của chúng ta còn không nói gì mà, ngươi lại liên tiếp khi dễ đến trên đầu chúng ta. Nói cho ngươi biết, ngươi bất quá là một con bạch tuộc tinh thấp hèn ở Đông Hải, ngay cả cái long nữ cũng không bằng, bằng cái gì muốn ngươi cưỡi trên người ma tộc chính thống chúng ta, hôm nay ngươi nếu đã đến đây, cũng đừng mong trở về. Người tới, bãi trận.”

Ả vừa dứt lời, những người quay chung quanh ở ba vị quý nhân bỗng nhiên đến bốn phía các nơi trong viện, đồng loạt vươn tay hướng lên trời, bày ra động tác cổ quái, trong phút chốc, trời xanh mây trắng trên đầu biến mất, tất cả đều thay bằng từng lớp mây đen cuồn cuộn, mây đen kia giống như nước sôi sôi trào, mà màu sắc càng ngày càng biến đem, tựa như đang chậm rãi đè xuống.

Chương Du cảm thấy ngay cả hô hấp đều có chút khó khăn, mà trong lòng lại chẳng biết vì sao lại dâng lên cảm giác sợ hãi. Y tuy rằng lá gan không lớn, nhưng tự cho là mình là tới cứu người, mà Ngọc quý nhân thủ đoạn lại thật sự rất tàn nhẫn, chính mình tuyệt đối không được sợ loại người có lòng dạ rắn rết này.

Chính là sợ hãi trong lòng lại càng ngày càng đậm. Chợt nghe Hồng Lan cả kinh kêu lên: “Các ngươi… Các ngươi thế nhưng lại bày ra tuyệt sát trận, các ngươi muốn hại thái tử phi. Ngọc quý nhân? Các ngươi thật sự không muốn sống nữa sao?”

“Hừ, để một Thủy tộc thấp hèn cưỡi trên đầu chúng ta, không được cái này không được cái kia, còn không bằng cùng nhau chết, để khuây khỏa cỗ ác khí trong lòng này. Đến khi điện hạ biết chuyện, thì người yêu của hắn đã hồn phi phách tán từ lâu, huống chi một con bạch tuộc tinh như thế, ai biết điện hạ là thật tâm thích y, hay là vì cùng long tộc tu hảo mới xuất ra bộ dáng sủng ái của hắn chứ?”

“Điện hạ đương nhiên là thiệt tình thích thái tử phi, các ngươi không cần ôm mộng sau khi đem thái tử phi sát hại, mình lại một lần nữa mị hoặc điện hạ, chờ mong lấy được sủng ái.” Hồng Lan kêu to, cùng Chiếu Nhi và ma nữ khác cùng nhau che chắn ở trước người Chương Du.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.