[Thập Niên 60] Vợ Chồng Son Trong Đại Viện

Chương 24: Chương 24: Nhìn lầm (3)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Nói đến đây, giọng nói của Phương Á Lan càng thêm nghẹn ngào, đồng thời cô ta lại nhéo đùi mình, cố nặn ra vài giọt nước mắt, trông thật đáng thương.

Kẻ yếu đương nhiên sẽ dễ nhận được sự tin tưởng cùng đồng cảm hơn so với kẻ mạnh, mặc dù Lâm Tĩnh và Phương Á Lan một người ngồi một người đứng, nhưng Phương Á Lan rơi lệ không ngừng, so với cô rõ ràng là yếu thế hơn, vì vậy mọi người đều an ủi Phương Á Lan:

“Tiểu Phương, cô cũng đừng quá tự trách, cô không phải cố ý làm ướt quần áo của Tiểu Lâm.”

“Đúng vậy, không phải cô không giúp Tiểu Lâm mượn quần áo, mà là do mượn không được, cũng không phải lỗi của cô. Tiểu Lâm, cô cũng thật là, không phải chỉ bị ướt quần áo thôi sao, chuyện không có gì lớn mà cô lại nháo thành như vậy.”

Đối mặt với lời buộc tội của mọi người, Lâm Tĩnh không chút dao động, chỉ hỏi lại: “Cô mượn quần áo mất bao lâu?”

Phương Á Lan cảm thấy Lâm Tĩnh thật sự đã mất trí rồi, vấn đề này cùng với thời điểm giằng co vừa rồi cô ra ngoài tìm người chứng kiến có cái gì khác nhau? Với kinh nghiệm vừa rồi, chẳng lẽ cô ta còn trả lời sai sao?

Nghĩ đến những gì Lâm Tĩnh vừa nói, Phương Á Lan trả lời: “Khoảng nửa giờ, khi cô vào giảng đường tìm tôi, không phải tôi đã nói với cô rồi sao? Cô không nhớ rõ?”

“Cô có chắc là cô đã nói chuyện với tôi trước khi tôi bước vào giảng đường không?” Lâm Tĩnh hỏi.

“Chắc chắn, tôi lừa cô làm gì?” Phương Á Lan kiên định nói.

Hiển nhiên là Phương Á Lâm không nói chuyện với Lâm Tĩnh, trên thực tế, nếu thời điểm giằng co vừa rồi Lâm Tĩnh không nói ra, cô ta cũng không biết là Lâm Tĩnh đã đi tới giảng đường để tìm cô ta.

Nhưng cũng có sao đâu?

Thời đại này không có máy quay, mà những người khác không phải vội vàng gặp gỡ đối tượng thì cũng bận rộn sắp xếp tiến trình duy trì hoạt động của Hội Ái Hữu, sẽ không có ai nhìn chằm chằm vào cô ta. Hơn nữa dựa vào lời nói của Lâm Tĩnh, Phương Á Lâm đoán là thời gian cô ở lại vào giảng đường không lâu, thậm chí còn có khả năng là cô chỉ vào nhìn một chút, sau khi thấy cô ta và Triệu Hoằng Nghị nói chuyện thì rời đi, như vậy cho dù cô ta không phát hiện ra Lâm Tĩnh đến thì cũng có lời giải thích.

Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, người khác còn không nhớ Lâm Tĩnh đã đi vào giảng đường chứ đừng nói đến việc cô ta có đi ra ngoài hay không. Hơn nữa, trí nhớ của con người rất dễ bị lời nói của người khác ảnh hưởng, chỉ cần nói là cô ta đã đi ra ngoài tầm một hai phút, chỉ cần cô ta kiên trì, ai có thể nói cô ta chưa từng rời đi? Hơn nữa, cô ta đã đi vệ sinh một lần trong Hội Ái Hữu.

Những lời nói của Lâm Tĩnh, không thể sử dụng làm bằng chứng.

Quả nhiên, hầu hết mọi người đều tin tưởng Phương Á Lan mà không chút do dự, cảm thấy cô ta không cần thiết phải nói dối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.