[Thập Niên 60] Vợ Chồng Son Trong Đại Viện

Chương 33: Chương 33: Phó trung đoàn trưởng (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Cho nên, những gì Lâm Tĩnh nói là sai, những lời mà Vương Hiểu Lệ dùng để châm ngòi ly gián lại là đúng!

Nhưng Phương Á Lan, người đã biết được các tình tiết trong nguyên tác, sẽ không nói cho họ biết sự thật, cô ta mím môi tự nói trong lòng với bản thân một lần nữa…

Một ngày nào đó, cô ta sẽ giẫm nát Lâm Tĩnh dưới chân mình, để những người từng coi thường cô ta biết bản thân ngu ngốc đến chừng nào.

Mặc dù mỗi ngày đi làm đều phải đi qua hai tòa nhà, nhưng Lâm Tĩnh vẫn chưa quen bố cục bên trong, chủ yếu là do cô đi đến thẳng phòng kế toán để lấy lương, hoặc là đến phòng hậu cần để nhận quà trong ngày lễ, cô không bao giờ đi lang thang xung quanh. Mà văn phòng của công đoàn ở tòa nhà bên kia, còn văn phòng kế toán và hậu cần ở tòa nhà bên này, vì vậy cho đến hôm nay, Lâm Tĩnh mới biết là văn phòng của công đoàn nằm cạnh văn phòng của Liên đoàn phụ nữ.

Sau khi Lâm Tĩnh vào tòa nhà của xưởng, Vương Ái Phương trực tiếp đưa Lâm Tĩnh vào văn phòng của Liên đoàn phụ nữ.

Thế là trong lòng cô càng khó hiểu hơn, mặc dù nhiệm vụ công việc của Liên đoàn phụ nữ là bảo vệ quyền và lợi ích của phụ nữ và trẻ em, nhưng thông thường đều là các công nhân viên chức nữ tự đến nhờ giúp đỡ, gia đình cô hòa thuận, cô cũng chưa kết hôn, Liên đoàn phụ nữ muốn tìm cô làm cái gì?

Hơn nữa, mặc dù văn phòng của Liên đoàn phụ nữ nằm trong xưởng may mặc, nhưng trên thực tế họ lệ thuộc vào khu Hội liên hiệp phụ nữ, độc lập với xưởng may mặc. Ngay cả khi chủ nhiệm Liên đoàn phụ nữ tìm Lâm Tĩnh vì chuyện gì đó, cũng không thể để cán sự công đoàn đi gọi cô.

Lâm Tĩnh ngồi xuống chiếc ghế trống đối diện chủ nhiệm Chu Yến Hồng, hỏi một cách nghi ngờ: “Chủ nhiệm Chu, bà tìm tôi có việc gì sao?”

Năm ngoái, Trương Tú Mai bị bệnh phải nhập viện, Chu Yến Hồng thay mặt Liên đoàn phụ nữ đến bệnh viện thăm hỏi nhiều lần, cũng có gọi vài cuộc điện thoại với Lâm Tĩnh, bà có ấn tượng khá tốt với cô gái hiểu chuyện này, vì vậy bà cười nói: “Tôi có chút chuyện muốn tâm sự với cô.” Bà không trực tiếp nói chuyện gì đã xảy ra, mà hỏi thăm qua tình hình sức khỏe của mẹ Lâm Tĩnh.

Lâm Tĩnh trả lời: “Mẹ tôi đang hồi phục khá tốt, đi lại cũng không có vấn đề gì lớn, nhưng bà ấy luôn bị đau nhức xương khớp vào những ngày mưa, sức khỏe của bà ấy đã kém hơn những năm trước, cũng dễ cảm thấy mệt mỏi.”

Chu Yến Hồng nói: “Người già là vậy, một khi bị bệnh sẽ khó hồi phục. Cô cứ từ từ chăm sóc, đừng để bà ấy làm việc nặng.”

“Dì Trương đang hồi phục rất tốt, cũng là nhờ người nhà phát hiện kịp thời, cùng đơn vị công tác của chồng tôi cũng có người bị gãy xương, thời điểm bị té ngã đúng lúc trong nhà không có ai, chậm trễ thời gian đưa đến bệnh viện, mặc dù đã làm phẫu thuật nhưng cả đời lúc đi đường sẽ bị khập khiễng.” Vương Ái Phương nói: “Lần trước tôi đã gặp dì Trương, bà ấy đi lại khá tốt.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.