Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vừa nói Vương Hiểu Lệ vừa nhìn Lâm Tĩnh từ trên xuống dưới, mặc dù Lâm Tĩnh tuy hơi đần độn nhưng lớn lên nhìn khá thuận mắt, cô có khuôn mặt trái xoan, lông mày lá liễu, đôi mắt to đen láy, làn da trắng mịn bóng loáng. Chị ta nhìn một cái trong lòng còn muốn rung động huống chi là đàn ông, cũng không có gì lạ khi Phương Á Lan có cảm giác nguy cơ.
Càng nhìn Vương Hiểu Lệ càng nhịn không được đồng cảm với Lâm Tĩnh, chị ta thương hại nói: “Nếu cô có thể tham gia Hội Ái Hữu thì Phương Á Lan tính là cái gì!”
Lời nói của Vương Hiểu Lệ nghe có vẻ như đang bênh vực Lâm Tĩnh, nhưng thực chất lại đặt cô lên đống lửa, nếu cô không đáp lại đàng hoàng, cho dù cô im lặng không nói gì, người khác cũng sẽ chỉ nghĩ là cô cảm thấy bất bình, nhớ thương đối tượng của Phương Á Lan!
Thời buổi này, có mối quan hệ với đàn ông đã có đối tượng không phải là chuyện tốt đẹp gì, cho dù trong lòng Lâm Tĩnh không có ý định gì hết, nhưng một khi tin đồn lan ra, cô sẽ bị cho là người lối sống có vấn đề, nếu nghiêm trọng hơn, cô sẽ bị gửi đi cải tạo!
Sắc mặt Lâm Tĩnh trở nên nghiêm túc: “Tôi cảm thấy chị nói không đúng.”
“Cái gì?” Vương Hiểu Lệ sửng sốt.
“Kết hôn chính là tìm kiếm một người có thể gắn bó cả đời, tiêu chí lựa chọn không chỉ giới hạn ở ngoại hình đẹp hay xấu, mà còn ở điều kiện gia đình, hơn nữa việc đó cũng liên quan rất nhiều đến tính cách, xem hai người có phù hợp với nhau hay không? Không có nghĩa là một người có điều kiện tương tự sẽ được thay thế cho người hiện tại, thậm chí nếu người đó còn tốt hơn người hiện tại thì chưa chắc sẽ phù hợp hơn.” Khóe môi Lâm Tĩnh cong lên, như đang nói đùa: “Hoặc là nói, đối với chị Vương, miễn là xuất hiện người có điều kiện tốt hơn, chị có thể không chút do dự mà từ bỏ người chồng hiện tại của mình sao?”
Lúc đầu khi Vương Hiểu Lệ vừa nói chuyện với Lâm Tĩnh, người ngồi ở hai bên đều chưa đến, cô còn cố ý hạ thấp giọng để không ai nghe thấy cuộc nói chuyện của họ. Nhưng bây giờ là buổi chiều, giờ cao điểm làm việc, hai người đang nói chuyện, trong xưởng có rất nhiều người, Lâm Tĩnh cũng muốn giải quyết vấn đề này ngay lập tức, tránh để có người nổi giận lo chuyện bao đồng gây chuyện với cô, buông giọng thoải mái nói chuyện.
Tuy là phần lớn mọi người đều không có nghe hết toàn bộ quá trình, nhưng trong lời nói của Lâm Tĩnh có tiết lộ tin tức, kết hợp với chuyện phát sinh ngày hôm nay, cũng đủ làm cho mọi người minh bạch tiền căn hậu quả, nhịn không được cười vang ra tiếng, còn có một số người ánh mắt lập lòe nhìn về hướng Phương Á Lan.
Vương Hiểu Lâm sững người vì tiếng cười của mọi người, vội nói: “Tôi đã kết hôn rồi, làm sao có thể so sánh với các cô?”