Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ông nội Tô vội vàng lắc đầu: “Làm gì có chuyện đó.” Việc này không thể nào nói nổi, bây giờ không giống thời kỳ trước giải phóng nghèo tới mức ăn không đủ no, ngày nay ở nông thôn có mấy nhà không làm lễ tắm ba ngày chứ?
Ông ngoại Lục chỉ nhìn ông ấy một cái, rít điếu thuốc: “Ngay cả lễ tắm ba ngày cũng không cho làm, vậy chẳng phải tiệc rượu trăng tròn sẽ còn làm ầm lên nữa hay sao? Ông Tô à, mọi chuyện phải xử lý công bằng, nếu ông không cần cháu gái ngoan của tôi, thì để tôi ôm con bé về, để cho Tư Hoa về nhà họ Lục là được rồi.”
Ông nội Tô lắp bắp kinh hãi, mở to đôi mắt nhìn ông Lục, ông ấy nghiêm túc à? Đây là muốn cắt đứt mối hôn nhân với nhà họ Tô?
Nhưng trong mắt ông ngoại Lục toàn là vẻ nghiêm túc, ông ấy biết lần này ông thông gia tức giận rồi.
Ông nội Tô hoảng hốt, ông ấy nói: “Tư Hoa là con dâu của nhà họ Tô, nào có lý nào lại về nhà họ Lục, chuyện này tôi sẽ xử lý ổn thỏa.”
Ông ngoại Lục cười lạnh: “Xin hỏi, nhà ông có coi Tư Hoa là con dâu hả?”
Ông nội Tô: “…”
Không đợi ông nội Tô mở miệng giải thích, ông ngoại Lục đã nói: “Tôi biết tâm tư của ông, chú Ba nhà ông còn đang đi học, thêm một người tức là thêm một phần sức lực, cái này tôi hiểu, nhưng ông cũng đâu thể chỉ bắt con gái, con rể của tôi làm việc, rồi không coi cháu ngoại trai, cháu ngoại gái của tôi là người nhà họ Tô chứ? Vẫn câu nói kia, nếu như nhà họ Tô không cần thì nhà họ Lục tôi cần.”
Lời nói như đinh đóng cột làm cho gương mặt của ông nội Tô hiện lên vẻ xấu hổ, thêm vào đó là sự hoảng loạn. Ông ấy hiểu rất rõ tâm tư của ông Lục, nhà họ Lục không có con trai, nếu Tư Hoa thật sự quay về nhà mẹ đẻ, nhất định thằng Hai sẽ đi theo con bé, đây không phải là trắng tay tặng con trai cho nhà họ Lục hay sao? Việc này chắc chắn không thể được.
Bây giờ ông Lục nói ra lời này, xem ra không thể để yên cho chuyện này được nữa. Ông ấy biết ông ngoại Lục muốn cho nhà thằng hai ra ở riêng, nhưng chuyện này…
Ông ấy há mồm muốn nói chuyện, lại nghe ông ngoại Lục nói tiếp: “Ông Tô, ông cũng đừng nói với tôi mấy lời như là ba mẹ còn sống thì không được tách hộ, lời này lừa gạt Tô Cần và Tô Hoa thì được, chứ không dùng được ở chỗ tôi.” Ông ấy đã biết trước ông nội Tô sẽ nói câu gì, nên ông ấy đã chặn đứng lời ấy từ trước.
…
Một tiếng pháo trúc vang lên, lễ tắm ba ngày chính thức bắt đầu.
Lễ tắm ba ngày yêu cầu sự có mặt của trưởng bối, bên phía nhà Tô Cần đã có ông ngoại Lục và bà ngoại Lục, dù cho bà nội Tô không tham gia cũng không sao, không có vấn đề gì cả. Bên phía nhà con trai Cả cũng có bên thông gia tới, cả ông ngoại Lưu và bà ngoại Lưu đều có mặt, theo sau là mấy cậu con trai nhà ấy.
Hai nhà đứng chung một chỗ, nhà họ Lục toàn là con gái, nhà họ Lưu toàn là con trai, về mặt khí thế thì đúng là thấp hơn một đoạn.
Tất nhiên là bà nội Tô đứng về phía nhà con trai Cả, bà ta đang ôm trên tay cô cháu gái bảo bối Tô Vũ Đình, ngay cả buông cũng luyến tiếc.
Ông nội Tô và ông ngoại Lục đứng chung một chỗ, hai người đang nói chuyện phiếm với nhau. Lễ tắm ba ngày không cần đàn ông các ông ấy phải can thiệp, chỉ cần đàn bà con gái ra tay là được, các ông ấy thì đứng sang một bên quan sát.
Tuy rằng đã sớm biết bà nội Tô thiên vị cho nhà bác cả, nhưng bây giờ thấy bà ta ôm Tô Vũ Đình không rời tay, trong lòng Lục Tư Hoa vẫn cảm thấy không thoải mái.